Dungeon Hunter

Chương 13: Cú lừa (phần 2)

Sau bữa trưa, cuộc họp cũng kết thúc.

Trong Hầm ngục, các sinh vật thường xuất hiện là Ale Snake, Goblin, Kobold và Meat bat. Sau khi trao đổi thêm một vài điều cần lưu ý, chúng tôi cũng mò được đến lối vào của Hầm ngục Núi Bukhan.

Yoon Hyuk-soo giải thích mọi thứ trong lúc tổ đội đi dọc theo con đường mòn.

“Như mọi người thấy đấy, đây là lối vào hầm ngục. Nó cực kỳ cao. Hãy thử tưởng tượng 1 làn sóng thú triều chui ra từ cái cổng này. Quá là khủng khiếp đúng không?”

Mỗi lần có thú triều xảy ra, con người lại là giống loài lĩnh đủ. Hàng trăm người đã phải bỏ mạng ở Trung Đông, Trung Quốc và Philippines.

Chẳng có quy định nào về việc sẽ không có thú triều xảy ra ở Hàn Quốc cả. Có thằng ngu nào cắm rễ ở trước lối vào Hầm ngục khi thú triều xảy ra thì chắc chắn tan xác. Đã có gan bước vào Hầm ngục, thì cũng phải có gan chấp nhận rủi ro. Vậy thôi.

“Nhưng rìa ngoài thành phố có quân đồn trú, nên chúng ta sẽ an toàn cả thôi”

“Quân đội không ngăn cản chúng ta vào Hầm ngục hả?”

Park Eun-taek hỏi. Câu hỏi có giá trị đầu tiên về Hầm ngục. Yoon Hyuk-soo cười.

“Tất nhiên họ sẽ giả vờ không thấy chúng tôi.”

"Huh?"

Park Eun-taek nghe có vẻ khó hiểu.

“Các ‘Dị năng giả’ có thể thu thập  được ‘Lõi’ bên trong hầm ngục. Đó là nguồn năng lượng mới mà chính phủ sẵn sàng đánh đổi mạng sống con người để có được. Có khi sau này họ còn phát triển công nghệ ô tô chạy bằng năng lượng ‘Lõi’ ấy chứ. ’Lõi’ cũng sẽ dần thay thế các nhà máy thủy điện, nhiệt điện... để là nguồn cung cấp điện cho toàn thế giới. Thậm chí nó còn đóng 1 vai trò quan trọng trong cuộc cánh mạng y sinh.”

Một chút bột ‘Lõi’ sẽ khiến vết thương được chữa khỏi. Uống nước có chứa bột ‘Lõi’ cũng khiến cơ thể dần khôi phục. Nó thậm chí còn có tác dụng với bệnh ung thư và bệnh nan y.

Điều này là do các thuộc tính của mana. Bản nguyên của nó sẽ đem lại nguồn sinh lực vô tận.

‘Lõi’ là một vật thể tổng hợp mana.

Ngành y tế đang bấn loạn, sau này nghề Bác sĩ có khi sẽ chẳng còn tồn tại. Đặc biệt là khi ‘Lõi’ đã được mua với số lượng lớn cho các thí nghiệm.

Nguồn cung hạn chế nên nhu cầu về ‘Lõi’ chưa bao giờ hạ nhiệt.

"Thật vậy"

Park Eun-taek gật đầu ra chiều đã được thông não.  Yoon Hyuk-soo người đang đi đầu đột nhiên dừng lại.

"Mọi người có thấy tòa nhà trước hầm ngục không? Đó là một cửa hàng của Bang Mithril. Chúng ta có thể tìm thấy vũ khí và áo giáp giúp ngăn chặn sát thương từ những đòn đánh thường của quái vật.”

Một tòa nhà 2 tầng được xây dựng cách hầm ngục 500m.

Nếu thú triều xảy ra, tòa nhà này sẽ là nơi lĩnh đủ đầu tiên. Mối làm ăn ở đây khá lớn, nên hàng hóa chất thành đống trong kho.

Yoon Hyuk-soo đi đến khu trưng bày áo giáp và vũ khí. Tôi đắ đo một chút trước khi chọn thuê một thanh kiếm sắt. Cầm có vẻ khá vừa tay.

Tôi đặt nó lên quầy, người đàn ông đeo kính đang ngồi đó nói.

"Lần đầu hả?"

“Đúng vậy”

“Phải thuê theo giờ đấy. Đặt cọc trước 300.000 won”

Tôi ngoan ngoãn rút ví.

“Cậu có mang chứng minh thư không”

"Có đây"

Tôi đưa chứng minh thư ra. Sau khi được kiểm tra, thanh kiếm cuối cùng cũng nằm trong tay tôi. Ông lão bán hàng này khó tính thật.

Sau khi thuê những vật phẩm cần thiết, tám người chúng tôi tập trung ở lối vào tòa nhà. Yoon Hyuk-soo nhìn tôi từ chân đến đầu.

“Randalph-nim? Thế nào bộ vest của anh cũng dính máu đấy, có sao không thế?”

Tôi chỉ thuê một thanh kiếm và vẫn đang mặc bộ vest trên người.

Những thành viên nữ cũng đã đổi váy thành những trang phục thoải mái hơn. Quần áo độn mỏng cùng giáp thân.

Tôi lắc đầu. Cả nhóm sẽ không ở lại lâu trong Hầm ngục nên thay đồ làm gì cho phí công. Tôi trả lời cộc lốc.

"Không sao đâu."

“Uhh, chỉ lần này thôi đấy.”

Yoon Hyuk-soo không thực sự quan tâm.

Điều này thường xảy ra với những tân binh. Trải nghiệm xong là họ sẽ được thông não ngay.

Yoon Hyuk-soo đưa cho mỗi người trong nhóm 1 cái đèn lớn cỡ lòng bàn tay.

“Nó có thể phát sáng trong 48 giờ mà không cần sạc. Đừng để làm mất vì nó rất cần thiết trong Hầm ngục. Giờ thì lên thôi nào"

Lối vào hầm ngục cách tòa nhà 500m. Nó đủ gần để nhìn thấy bằng mắt thường.

Yoon Hyuk-soo nói khi 8 người chúng tôi đến nơi.

“Mọi người nhớ vị trí được phân công trước đó rồi chứ? Tôi sẽ làm tanker. Ai tinh thông cận chiến thì đi trước nhé”

Mỗi người đều được giao vị trí và nhiệm vụ theo chức nghiệp và kỹ năng của mình. Làm thế này thì tối ưu hơn nhiều so với việc tự tung tự tác rồi.

Chẳng mấy chốc, toàn bộ tổ đội đã đặt chân vào hầm ngục.

“Từ giờ hãy đề cao cảnh giác. Chúng ta không thể biết được lũ quái sẽ thò mặt ra vào lúc nào đâu. Tạm thời thì hôm nay chúng ta sẽ không vào sâu, chỉ loanh quanh rìa ngoài này thôi”

Mọi người lo lắng nhìn ra xung quanh. Tổ đội này mới chỉ được thành lập một cách vội vã vào ngày hôm qua. Họ vẫn còn cần nhiều thời gian để ma luyện và phối hợp. Với khả năng hiện tại, vào sâu hơn chỉ tổ hiến xác nhân đạo.

Chiếc đèn hình vuông tỏa ánh sáng mạnh mẽ hơn nhiều so với nến. Đủ để họ kiểm tra xung quanh. Nhưng không nên sáng quá, vì điều đó sẽ thu hút lũ quái.

“Này anh zai, tân binh thì nên kết hợp với nhau nhỉ”

Park Eun-taek đi cạnh tôi và nói. Tôi khẽ gật đầu đáp lại. Chàng trai trẻ với vẻ ngoài rụt rè này đang cảm thấy sợ hãi, có thể thấy rõ điều đó trong ánh mắt của cậu ta.

“A..nh zai, anh có sợ không?”

“Có gì đáng sợ đâu”.

“Uhm, kiểu kiểu vậy đó. Em sợ chết lắm. Nghe nói đám Kobold vừa xấu vừa đáng sợ nữa T_T”

“Dăm ba cái đám Kobold thôi mà”

Trên sơ đồ Kim tự tháp, Kobold chỉ là đám nô lệ dưới đáy. Một đối thủ nhỏ thó, và không khó đối phó.

Park Eun-taek thỉnh thoảng nói chuyện khi đi cùng tôi. Một cuộc truyện trò thân mật với soái ca như tôi, hiển nhiên sẽ làm cậu ta bớt lo lắng rồi. Dĩ nhiên là đừng ‘rụng trứng’ hay cái gì tương tự thế.

Cậu ta cũng chẳng thèm để ý xem tôi có hứng thú trả lời không nữa.

"Đợi đã."

Yoon Hyuk-soo đột ngột dừng lại.

Anh ta áp tai xuống đất và nghe ngóng tình hình. Có vẻ anh ta đã nghe được tiếng gì đó đang đến gần.

10s sau, Yoon Hyuk-soo đứng dậy.

“Có 2 con. Mọi người chờ ở đây trong lúc tôi lùa quái nhé”

Goblin và Kobold luôn cố chấp, chỉ nhắm vào mục tiêu đầu tiên chúng trông thấy. Vì vậy, người đầu tiên tấn công chúng sẽ là người kéo thù hận.

Yoon Hyuk-soo ngay lập tức biến mất. Những người còn lại nuốt nước bọt và ngóng về phía trước. Dù có mạnh thế nào, ‘Người hùng’ cũng chỉ có 1 cái mạng.

Chỉ một sai lầm cũng có thể khiến họ mất mạng vì vậy cẩn thận là trên hết. Khoảng 30 giây sau, mọi người nghe thấy tiếng bước chân của ai đó đang chạy lại.

Thêm một vài âm thanh khác nữa. Yoon Hyuk-soo và hai Goblin!

"Chuẩn bị chiến đấu!"

Các chiến binh, bao gồm cả tôi, Kim Su-hwan bước về phía trước. Ở hậu tuyến, các cung thủ và pháp sư cũng đã sẵn sàng.

Park Eun-taek, người lăm lăm dao găm trong tay là một ‘Đạo tặc’, cậu chàng có nhiệm vụ hỗ trợ cả những cuộc tấn công tầm gần lẫn tầm xa. Do mới tham gia thám hiểm hầm ngục nên cậu ta có chút căng thẳng, tay nắm chặt con dao găm, lưỡi liên tục liếm đôi môi khô khốc của mình.

‘Câu hồn sư’ Kim In-pil thì làm ‘‘Người hùng’ núp’ ở phía sau. Vì chưa có cái xác nào xuất hiện, nên ngoài thả dáng để cổ vũ ra, gã cũng chẳng biết phải làm gì nữa.

Kyaak!

Goblin trưởng thành có chiều cao khoảng 1m, chúng sử dụng móng vuốt và răng để tấn công. Răng chúng rất sắc, có thể xé xác con mồi, thế nên chỉ cần chút sai lầm, bạn sẽ vinh dự trở thành làm thức ăn của chúng.

Tôi nắm chắc thanh kiếm, nhìn chằm chằm vào đám quái vật. Chẳng mấy chốc hai con Goblin đã đến.

“Thủy cầu”!

Ngay lúc đó, ‘Pháp sư’ Lee Ji-hye niệm chú. Một quả cầu nước bay ra từ tay cô. Theo sau nó là những mũi tên yểm hộ.

Kihik!

1 trong số 2 con Goblin trúng đòn nhưng không chết. Con quái vật bị thương nổi điên và lao về phía trước.

‘Hộ vệ’ Yoon Hyuk-soo nâng khiên và đứng chắn trước mặt Kim Su-hwan. Tôi vung kiếm lên và nhẹ nhàng tấn công bằng vài động tác tập thể dục.

"Vẫn phải giả dối tí. Đến đây mà khoanh tay đứng nhìn thì chỉ tổ mang tiếng. Mệt óc thật’

Park Eun-taek nhân cơ hội tặng con Goblin bị thương 1 dao và lấy mạng nó. Giờ chỉ còn 1 con, và nó cũng dễ dàng nằm xuống ngay tắp lự.

“Đầu xuôi thì đuôi lọt chắc rồi. Cảm giác thế nào các bạn trẻ? Chúng ta tiếp tục được chứ”

Yoon Hyuk-soo vừa hỏi vừa lau mồ hôi trên trán.

“Anh kéo thù hận tốt đấy. Tôi đã tham gia vào vài trận càn quét, so ra thì kỹ năng của anh rất đáng được chú ý”

Kim Su-hwan vừa nói vừa giơ ngón tay cái lên.

Trong suốt trận chiến, tanker không được phép để OT (out tank, khi đó quái sẽ chuyển sang tấn công người khác có sát thương lên nó cao hơn). Yoon Hyuk-soo nhanh chóng quay đầu đi. Khả năng kéo thù hận này của anh ta chưa đủ để được gọi là thiên tài.

Yoon Hyuk-soo đứng cạnh xác chết của một con Goblin rồi xé toang xác nó bằng một thanh kiếm. Trái tim của nó có kích thước của một viên sỏi nhỏ.

‘Lõi’.

“Kích thước khá ổn đấy. Chúng ta sẽ thu nó lại.”

Đó là một khởi đầu tốt. ‘Lõi’ lấy được từ những con Goblin khác thường lớn hơn mức trung bình.

Yoon Hyuk-soo sung sướng thu thập ‘Lõi’ rồi vỗ tay như thể anh ta nhớ ra điều gì đó.

“À đúng rồi. Mấy tân binh ổn chứ?”

"T...tôi ổn."

Park Eun-taek lắp bắp.

Con dao găm di chuyển và đâm trúng nhiều nhát vào lũ quái. Nhưng thế này vẫn không đủ để được gọi là một màn trình diễn tốt. Vì đây là lần đầu tiên tham gia nên chàng trai này muốn gây được ấn tượng tốt với tổ đội.

Tôi chỉ nhún vai thay vì trả lời.

Cảm giác tự tay bóp d*o khi tự tấn công Hầm ngục của chính mình xem ra khác bọt quá, nhưng cũng không tệ lắm. Mức độ farm quái này là đủ để cho tôi biết được các nguyên tắc chung.

"Vẫn còn khá nhiều tân binh. Tổ đội này sẽ chết sạch nếu họ chọn sai đối thủ. "

Những người dù có tiềm năng cao vẫn có thể mất xác trong hầm ngục như thường vì thiếu kinh nghiệm. Tôi thầm lắc đầu.

"Nhất quyết không thể hạ độ khó xuống được nữa. Khu vực này cứ để kệ nó đi thôi. Những kẻ có tiềm năng cao mà vẫn bị Goblin hay Kobold thịt luộc thì không xứng để mình đầu tư"

Độ khó này đã là thấp lắm rồi. Hạ xuống nữa thì Hầm ngục của tôi sẽ thành bùn nhão mất. Mà thực ra, tìm được sinh vật nào có cấp độ thấp hơn Goblin và Kobold là nhiệm vụ bất khả thi.

Bằng cách tham gia trận càn quét này, tôi đã có cái nhìn của một ‘Người hùng’ đối với hầm ngục. Những ‘Chiến binh’ yếu đuối có thể vượt qua nghịch cảnh sẽ có ích vô cùng.

Ngoài ra, nó làm tôi nhớ lại hồi bị ném ra chiến trường. Không chịu khó cày cuốc thì chỉ tổ chết nhanh dưới áp lực. Tôi nghĩ vậy.

“Hiu hiu! Xem chừng mọi việc đang diễn ra khá suôn sẻ”

Yoon Hyuk-soo mỉm cười hài lòng sau khi đánh bại thêm một vài con quái nữa.

Tốn 2 giờ và tổ đội của tôi đã thu thập được 13 ‘lõi’. Chia ra thì mỗi người kiếm được hơn 1 triệu won. Vì thế mà ai cũng nở một nụ cười tươi rói.

Những con Goblin đã chết di chuyển chậm chạp phía sau tổ đội như lũ zombie. Đây là thuật câu hồn của Kim In-pil.

‘Nhìn cách chúng di chuyển kìa"

Tôi tò mò nhìn theo.

Yoon Hyuk-soo nói.

"Đợi một chút."

Họ đã chiến đấu trong 2 giờ. Đã đến lúc phải nghỉ ngơi rồi.

Nhưng chẳng có chỗ nghỉ nào cả. Họ cần tìm một địa điểm có thể dễ dàng phát hiện được đám quái vật tiến đến. Nhưng khó thực sự. Chỉ những ‘Người hùng’ có kinh... nghiệm mới biết những nơi như vậy.

May sao, tổ đội này có những thành viên giàu kinh nghiệm. Đội trưởng Yoon Hyuk-soo tìm thấy một địa điểm theo yêu cầu. Họ có thể nghỉ ngơi tại đây.

Tổ đội ngồi thành vòng tròn và thư giãn.

“Hình như chúng ta đi vào hơi sâu rồi thì phải?”

Một trong số những thành viên nữ hỏi và Yoon Hyuk-soo lắc đầu.

“Mọi người thấy chúng ta đã vào sâu rồi hả? Thực tế không nhiều vậy đâu. Từ đây đi bộ đến lối vào chỉ mất 30 phút thôi”

"Có thật không?"

“Chúng ta mới chỉ tản bộ phần rìa ngoài thôi. Thế nào hả? Cô sợ à?”

"Cái đó….."

Cô gái cười ngượng nghịu.

“Đừng lo. Nhìn này”

Yoon Hyuk-soo mở chiếc túi da và đôi mắt anh ta sáng lên khi nhìn thấy đống ‘Lõi’.

“13 ‘Lõi’! Huhu. Dựa theo kích thước của chúng, thì mỗi cái ‘Lõi’ này sẽ giúp mỗi người chúng ta kiếm được ít nhất 200”

“Lẽ ra Đội trưởng thì phải được nhận nhiều hơn chứ?”

Lõi hình bát diện sẽ được bán với giá gấp 1,5 lần so với các loại khác.

Đội trưởng là người gánh trách nhiệm kéo thù hận và lùa quái. Hơn nữa, một tay anh ta phụ trách vấn đề chuẩn bị. Ai cũng hiểu, anh ta chính là người gặp nhiều rủi ro nhất.

“Thế thôi là đủ rồi”

"Ôi chúa ơi!"

Các thành viên nữ đều tỏ ra vui mừng. Farm quái trong 2 giờ và nhận 200. Điều này hiếm khi xảy ra. May mắn cũng là một loại thực lực.

“Hay chúng ta cố gắng thêm chút đi? Tôi chưa thấy ai thở dốc vì mệt cả. Liệu đối phó với liền lúc 5 con quái có khả thi không mọi người?”

Yoon Hyuk-soo đưa ra một đề nghị. Dừng lại ở đây thì phí quá. Mới ngày đầu tiên họ đã kiếm được bộn tiền

Chịu khổ thêm vài giờ là kiếm tiền tiêu được cả tháng. Nghe có vẻ nguy hiểm, nhưng họ đã bị đồng tiền che mờ lí trí. Muốn kiếm nhiều, công sức và thời gian cũng phải bỏ ra nhiều.

"Được chứ."

"Đi nào."

Mọi người bày tỏ sự tán thành. Tôi cũng không có lý do gì để từ chối.

Tôi gật đầu và tổ đội nghỉ ngơi thêm 10 phút trước khi bắt đầu di chuyển.

Team dịch: Đéo cần tên

Trans + Edit: Ma cô