Dương Gian Phán Quan

Chương 365: Hãy giữ hình tượng một chút

Hai bên còn đang quyền ấn chưởng ảnh công kích điên cuồng, bất chợt có làn gió nhẹ lướt thoáng qua, kéo theo năm thân ảnh ầm ầm ngã gục xuống đất rồi nằm im lìm.

Diễn biến xảy ra quá nhanh, quá đột ngột.

Đến mức năm thân ảnh này trên mặt vẫn giữ nguyên ánh mắt hung tàn và nụ cười tự tin chắc thắng.

Chỉ có điều bọn họ trên trán có lỗ thủng xuyên thấu qua tới sau ót, đang liên tục phún ra máu đỏ trộn lẫn não tương trắng nhờ nhợ, và đều đã chết không thể chết lại nữa.

Nói chung giữa Hợp Thể và Hóa Thần là sự chênh lệch hai đại cảnh giới.

Đã để khôi lỗi động thủ thì cả năm gã đoạt xá trùng tu này liền không còn nửa tia cơ may sống sót.

Trong khi đó ở chiều hướng ngược lại, Mạc Anh Hùng và đồng đội hiện giờ ai nấy cũng đều cứng ngắc như tượng, sợ đến nỗi ngay cả thở hắt một hơi cũng không dám.

Nhất là Mạc Anh Hùng đầu óc muốn hồ đồ luôn rồi đây.

Thân là nhi tử của Phong Chủ, có cường giả nào ở Hỏa Vân Phong mà hắn chưa từng gặp qua?

Thế nhưng vị trung niên nam tử mặt vuông chữ điền này trông lạ hoắc, hơn nữa không thấy mang theo bất cứ tiêu chí nào báo hiệu gã là môn nhân của Hỏa Vân Phong.

Hít sâu một hơi lấy can đảm, Mạc Anh Hùng chắp hai tay, kính cẩn nói:

“Vãn bối xin thay mặt toàn đội chân thành cảm tạ tiền bối vì đã ra tay tương trợ. Bất quá trông ngài có hơi lạ mặt, cho ta mạn phép được hỏi tiền bối là người phương nào?”

“Thứ trong kia quá tầm đối với các ngươi, không muốn chết thì rời khỏi đi thôi” – Khôi lỗi làm theo chỉ thị lạnh nhạt lưu lại vài câu, dứt lời liền cùng năm cỗ thi thể biến mất.

Hành động này khiến Mạc Anh Hùng và mấy người đồng đội chỉ còn biết mắt lớn mắt nhỏ nhìn nhau.

Cả đám dò xét thấy có mỗi một đầu Hắc Hỏa Độc Ngạc tu vi Hóa Thần Kỳ thôi mà nhỉ?

“Thiết nghĩ nên lập tức quay trở về” – Mạc Anh Hùng híp mắt ngưng trọng nói ra:

“Ta đang lo ngại không chỉ mỗi năm gã vừa rồi ấp ủ mưu đồ xấu xa, việc này cần phải sớm báo cáo để các đại lão mau chóng rà soát. Ngoài ra sự xuất hiện của người vừa rồi cũng quá kỳ quặc, đề phòng trường hợp gã là kẻ gian, tốt nhất ta về hỏi thăm lão cha xem sao”

Bốn người còn lại không một ai lên tiếng phản đối, tất cả đều gật đầu tỏ rõ tán thành ý kiến.

Một phần bởi vì dò xét trong kia gặp nhiều cản trở, bọn họ cũng lo sợ có mặt hàng khủng bố ẩn nấp. Chẳng may bị nuốt chửng thì không còn mạng để mà khóc đâu đó.

Đã thống nhất quyết định, cả nhóm liền lấy ra phi kiếm, rồi cùng nhau bay nhanh về hướng cửa vào.

Nhìn theo năm vệt sáng đỏ rực dần xa khuất tầm mắt, Cao Cường khẽ gật đầu tán thưởng.

Căn bản môn nhân chính thức còn phải thề nguyện chung thành với Hỏa Vân Phong. Những kẻ dám chặn giết con trai của Phong Chủ, không ẩn tàng vấn đề mới là lạ.

Nói chung Mạc Anh Hùng lập tức quay trở về là lựa chọn rất sáng suốt.

Thế nhưng đám cao tầng Hỏa Vân Phong liệu có nghĩ tới trường hợp tu sĩ đoạt xá, cũng như có nắm giữ biện pháp lần tìm ra được dạng tu sĩ này hay không thì rất khó nói.

Về phần thân phận của khôi lỗi thì Mạc Văn Hổ biết thừa.

Khỏi cần nghĩ tới tình huống đám đại lão sẽ chạy vào đây quấy nhiễu vớ vẩn.

Nhanh chóng lột sạch những đồ vật có giá trị trên người năm cỗ thi thể, xong xuôi Cao Cường liền cùng Hồng Linh nắm tay nhau thong thả đi tới hướng dãy núi đá đen kịt.

Về mặt tổng thể dãy núi đá này trông như bàn chông lởm chởm, gồm nhiều ngọn núi nhỏ bao vây xung quanh một ngọn núi lửa kích cỡ khá lớn nằm án ngữ ở chính giữa.

Mục tiêu của Cao Cường và Hồng Linh chính là tiến vào trong lòng ngọn núi lửa.

Có điều để miêu tả chính xác thì ngọn núi như chiếc lồng bàn che đậy hồ dung nham.

Cho nên không có lối vào ở trên đỉnh núi, và cũng không có hiện tượng phun trào khói bụi.

Thay vào đó tại chân núi có miệng hang rộng lớn ngay cả T. Rex cũng chui lọt, lại còn nối thẳng tới hồ dung nham, hắn và nàng liền có thể tình tứ khoác tay nhau đi vào.

Chẳng mấy chốc dắt nhau tiến vào tới nơi.

Nhìn hồ dung nham đỏ rực sôi sùng sục trước mắt, Cao Cường chép miệng nói:

“Nàng muốn luyện tay thì dụ nó lên đi, nhưng thấy không ổn là ta sẽ lập tức can thiệp đấy nhé”

Nhìn chung nằm ngủ dưới hồ dung nham là một đầu Hắc Hỏa Độc Ngạc tu vi Hóa Thần hậu kỳ, nếu nó còn vận dụng tới cả thiên phú yêu kỹ thì cũng khá là khó nhằn đấy.

Quan trọng hơn hết nó là hỏa hệ yêu thú, Hồng Linh hỏa diễm sẽ mất đi ưu thế thiêu đốt ghê gớm.

Bởi vậy dù rất tin tưởng nàng, nhưng Cao Cường dự đoán kết quả khó lòng được như ý.

Hẳn là biết thừa hắn đang suy nghĩ cái gì, nàng liền lườm nguýt rồi đẩy hắn lùi lại phía sau. Cao Cường không còn cách nào, đành phải lôi ra mặt hàng Dream Come True.

Nàng lên cơn bướng bỉnh rồi, tầm này sợ là dù bị thất thế cũng không điều động khôi lỗi cứu giúp.

Cao Cường bắt buộc phải chuẩn bị sẵn tinh thần toàn lực lao vào hỗ trợ bất cứ lúc nào.

Ngay sau khi đẩy hắn lùi lại, Hồng Linh mau chóng đeo lên tay cặp thủ sáo đỏ rực. Không rõ luyện chế bằng da của loài yêu thú khủng bố nào, chỉ biết trông rất mềm mại.

Với con mắt của một luyện khí sư đang bồi hồi trước ngưỡng của lục phẩm, Cao Cường dễ dàng nhìn ra chỗ bất phàm, hàng xịn hơn thủ sáo của Tiêu Diễm Phượng nhiều.

Không những là một món Linh Bảo, cặp thủ sáo này mỗi chiếc đều có khí linh của riêng mình.

Đồ vật do Hồng Liên tiền bối giao lại cho nàng là cái chắc rồi.

Khéo có khi là sản phẩm xuất từ tay sư phụ.

Trong khi Cao Cường đứng đó âm thầm tấm tắc cảm thán, Hồng Linh đem hai tay chắp tại trước ngực, bày ra tư thế giống hệt những người xuất gia chắp tay cầu nguyện.

Tiếp sau đó dưới chân nàng hiển hiện một vòng linh văn đồ án đỏ rực có kích cỡ tương đương cái mâm, với tạo hình bông hoa sen tám cánh nở rộ trông cũng khá đẹp mắt.

Còn đẹp mắt hơn nữa khi cơ thể nàng không ngừng tuôn ra hỏa diễm đỏ hồng cháy bập bùng.

Mái tóc dài bay phấp phới, với tấm lưng ong nuột nà thanh mảnh tôn lên cái bàn tọa mười phần mắn đẻ, thú thật khi nhìn nàng từ phía sau sao mà thấy quyến rũ lạ thường.

Có thể khẳng định xường xám bó sát ôm gọn là kiểu trang phục phi thường phù hợp với nàng.

Chứ đường cong mê người thế này mà để bộ trường bào rộng thùng thình che mất thì phí của giời.

Và rồi hàng loạt tiếng “phừng.. phừng..” vang lên, trên không trung liền ngưng tụ cả trăm đóa hỏa liên, kéo theo nhiệt độ tại nơi đây vốn đã oi bức lại càng thêm nóng nực.

“Ục.. Ục.. Ục..”

Đúng vào lúc này hồ dung nham liên tục sủi bong bóng.

Chẳng mấy chốc cái đầu to lớn đen kịt của Hắc Hỏa Độc Ngạc chậm rãi trồi lên với cặp mắt đỏ ngầu nhìn chằm chằm tới Hồng Linh, kẻ đã phá hư mất giấc ngủ ngon của nó.

Cũng như những giống loài yêu thú khác, Hắc Hỏa Độc Ngạc tỏa ra khí tức hết sức cuồng dã.

Kèm với đó còn có khí độc cực kỳ gay mũi, hít vào sẽ thấy hoa mày chóng mặt.

Có điều chút khí độc này chẳng nhằm nhò gì, Cao Cường sau khi hít lấy vài ngụm cảm thụ thử xem sao, vừa vận công một cái liền đã nhẹ nhõm tống xuất hết ra khỏi cơ thể.

Đối thủ đã hiện thân, đương nhiên Hồng Linh sẽ không đứng chơi nữa.

Chỉ thấy linh văn đồ án dưới chân nàng bộc phát hồng sắc càng thêm rực rỡ.

Trăm đóa hỏa liên liền như cơn mưa thiên thạch trút thẳng xuống đầu Hắc Hỏa Độc Ngạc.

“OÀNH.. OÀNH.. OÀNH..”

Để miêu tả bằng lời nói thì chậm, chứ diễn biến xảy ra vô cùng nhanh.

Hỏa liên trút xuống liền bạo tạc rung chuyển ngọn núi, kèm theo tràng tiếng nổ đinh tai nhức óc cùng với thanh âm Độc Ngạc gầm rú và dung nham đỏ rực bắn văng tung tóe.

Thần thức xuyên thấu hỏa diễm bao phủ kín mít trên mặt hồ, Cao Cường thấy được Hắc Hỏa Độc Ngạc đỉnh đầu bị tạc nổ khá nhiều vảy, giờ đây máu thịt bầy nhầy luôn rồi.

Cái này hoàn toàn là do bản tính của loài cá sấu hay nhăm nhe rình rập con mồi, vô tình tạo điều kiện cho Hồng Linh có dư thừa thời gian để mà thoải mái tiên hạ thủ vi cường.

Thoải mái đến mức nàng còn có thể nện cả trăm đóa hỏa liên oanh tạc xuống cùng một vị trí.

Không phải hỏa hệ yêu thú, với sở hữu lớp vảy dày kinh người, có khi Hắc Hỏa Độc Ngạc đã xong.

Nhìn chung chiêu thức vừa rồi của Hồng Linh đánh ra sát thương khá lớn. Nhưng nàng giống như chỉ đang vui đùa, dám chắc đây chưa phải là công kích cường đại nhất.

Ý gì nhỉ?

Nàng cố tình phô trương dáng vẻ tiên tử cho bản quan nhìn xem ư?

Cao Cường nhấc tay vân vê cái cằm nhẵn thín, trong đầu cảm thấy hết sức hoài nghi.

“NGANGGG..” – Rốt cuộc Hắc Hỏa Độc Ngạc hung tính bộc phát, nó gầm vang một tiếng rồi lướt nhanh lên bờ, còn thuận tiện há miệng rộng phun ra hỏa diễm màu đen kịt.

Hỏa diễm gì đâu bốc mùi khai lòm như nước tiểu, ẩn chứa đặc tính ăn mòn chiếm nhiều hơn thiêu đốt, rơi vãi xuống lớp nham thạch ven hồ liền xèo xèo tưởng chừng a xít.

Có điều đây chỉ là đòn mang tính chất “tung hỏa mù” mà thôi.

Hắc Hỏa Độc Ngạc cố tình rơi vãi hắc hỏa lung tung với mục đích tạo lên làn khói đen dày đặc, giây lát lan tỏa rộng khắp, thần thức cũng không thể quan sát được rõ ràng.

Đương nhiên tiếp theo liền là cái miệng dài rộng với hai hàm răng sắc bén, như tia chớp len lỏi trong làn khói đen lao vút tới táp Hồng Linh, ý đồ một ngụm nuốt chửng nàng.

Của đáng tội đối thủ của nó đã sớm làm ra chuẩn bị, cái miệng rộng của Hắc Hỏa Độc Ngạc vừa lao tới, Hồng Linh thẳng tay bắn một đóa hỏa liên đỏ rực vào trong họng nó.

“OÀNH..”

Sau một tiếng nổ vang dội, cái đầu to lớn kéo theo thân hình dài như chiếc thuyền của Hắc Hỏa Độc Ngạc bắn văng lên cao mấy chục mét, rồi nặng nề ngã ngửa về phía sau.

Đoán chắc kể từ nay Hắc Hỏa Độc Ngạc không thể gáy.

Xem tới đây Cao Cường liền thu cất Dream Come True trở vào không gian đan điền, sau đó nhanh chân lùi lại thật xa, tìm kiếm một nơi khô thoáng ngồi xổm xuống chờ đợi.

Căn bản hắn vừa nhìn thấy Hồng Linh vươn tay tóm lấy khấu đuôi của Hắc Hỏa Độc Ngạc.

Khẳng định tiếp theo sẽ diễn ra tràng cảnh hết sức thô bạo.

Hoàn toàn đúng như những gì hắn dự đoán.

“Đồ khốn kiếp nhà ngươi dám phun ra thứ gì khai thế hả?” – Hồng Linh hai mắt long sòng sọc gầm lên một tiếng đầy tức giận, tay nắm đuôi Hắc Hỏa Độc Ngạc quật mạnh.

“Rầm..”

“Ta cho ngươi phun..”

“Rầm..”

“Ta cho ngươi phun..”

“Rầm..”

“Ta cho ngươi phun..”

Ngồi nhìn xem nàng vừa quăng quật vừa mắng chửi, nham thạch vỡ vụn tựa như làn đạn bay vèo vèo. Cao Cường không khỏi lắc đầu cười khổ, thở dài cảm khái.

Không hiểu cái số của bản quan nó thế nào.

Quen biết toàn chị đại, bình thường giả trang nhu mì hiền thục, thực tế dữ tợn hơn sư tử hà đông.

Quăng quật chán chê một hồi nàng còn nhè đầu Hắc Hỏa Độc Ngạc dẫm thùm thụp luôn này. Làm ơn hãy giữ hình tượng một chút đê, đừng dọa bản quan sợ hãi.

Đến lúc này Cao Cường mới hiểu trước giờ Hồng Linh vẫn luôn giả bộ yếu đuối đấy chứ. Nàng rõ ràng thực lực cường hãn như gì, vậy mà còn đòi hắn huấn luyện.