End Of Sky&#39s Line - Phía Cuối Chân Trời

Chương 62: Con đường trở thành bậc thầy cổ tự

Leon vẫn đứng giữa mưa bom bão đạn, không ngừng spam chiêu để giữ lấy mạng nhỏ, làm con kiến nhỏ giữa chiến tranh hạt nhân thật không dễ a.

Nhưng tình thế giờ đây không như trước, không phải chống cự trong vô vọng nữa, trong đám quái thú kia, từng con từng con ngã xuống, dù chẳng thấm thoát vào đâu trong cái đội quân quái dị kia... Kệ đi rồi cũng có lúc chúng nó chết hết.

Mỗi con ngã xuống đều bị Leon kết liễu, toàn bộ chiến lợi phẩm đều được thu lại, lúc này đây, hiếm có ai mà địch được tài phú của Leon. Nhưng vấn đề, không lấy ra được, Không gian của Hư âm thuật không thể lấy từng món ra và sẽ chẳng có thứ gì có thể chứa được đống đồ rơi ra từ đám kì dị kia.

có tiền mà không lấy ra xài được, ai, thật đau khổ a.

Leon mở lại bảng trạng thái, nhìn thấy cả một loạt khung đua nhau hiện lên.

[Vượt cấp chiến đấu, nhận 1000 điểm thông thạo tự do thay cho kinh nghiệm]

[Vượt cấp chiến đấu, nhận 990 điểm thông thạo tự do thay cho kinh nghiệm]

...

Anh vừa niệm chú vừa suy ngẫm, nhìn về phía điểm kinh nghiệm trôi đi mà đau xót, hắn có thể trữ lại kinh nghiệm, nhưng không nhiều đến thế.

Thử nghĩ xem, một tên Lv 1 đi kết liễu một kẻ Lv 1000 sẽ nhận được bao nhiêu điểm kinh nghiệm...

Thế mà chỉ nhận được 1000 điểm thông thạo tự do, cấp 1000 đấy, vượt cấp chiến đấu đấy...

Cũng tại anh đã chọn lấy hình thức thông thạo nghề nên chỉ có thể nhận điểm thông thạo, tiếc là hắn chưa có một nghề nào đó chính thức cả, đành phải chuyển đổi toàn bộ sang điểm tự do, có thể tăng thông thạo bất kì nghề nào, bù lại, tỉ suất đổi thì, chát vô cùng.

Leon chỉ lắc lắc đầu bỏ qua thông tin về đám điểm thông thạo kia, tự trách tại sao lúc ở làng không làm gì đó để nhận một nghề tạm thời đi, chẳng phải giờ nghề đó được sốc thông thạo lên hẳn expert hay gì gì đó cao hơn rồi.

Bỏ qua hết đám kia thì chỉ còn thông báo về đống trạng thái xấu mình nhận dưới bão đạn kia thôi, Leon nhìn lấy thanh HP cứ trồi lên rồi tụt xuống chực chờ đi tây thiên mà rùng mình, cũng may, trong đám Debuff kia chẳng có cái nào có thể kết liễu cả, tính cũng là nhân từ.

Sau một khoảng thời gian dài cố gắng niệm liên tục để bảo mạng, một bảng thông báo hiện lên.

[Bạn đã niệm một phép hơn 1 000 000 lần, phép thuật này được liệt vào hàng Tâm niệm, bỏ qua thời gian niệm, không thể ngắt niệm. Cho phép niệm liên tục chỉ cần đủ mana và phép không trong thời gian hồi chiêu.]

Leon cười lớn, anh ngừng niệm phép rồi nhưng vẫn nghe được câu chú vang trong đầu mình, máu cũng tụt xuống trồi lên như lúc niệm phép, Leon đứng dậy, vươn vai vài cái, khoảng thời gian ngồi thu lu một góc để hạn chế dính đạn gây ngắt niệm đã hết rồi.

Anh nhìn về đám quái dị đang xả mưa bom bão đạn về phía anh, vô cùng vô tận quái thú, từng dòng trạng thái chồng chất trạng thái xấu do đồng bọn nó gây ra, nhưng HP chúng nó tụt vô cùng chậm, đám chết trước kia đều là đám chết do kỹ năng phản dame của Leon.

Leon cũng chẳng trông mong gì nhiều, kỹ năng phản đòn của anh đã bị hạn chế quá nhiều, không thể nào one-hit mà dọn hết cái hội kì dị kia được, đành phải kiên nhẫn thôi.

Anh lật túi đồ lấy quyển sổ tay ghi chép cổ tự từ cơn bão côn trùng kia, từng cái cổ tự như có sức sống, như ẩn chứa thứ gì đó huyền bí, sâu xa, có cảm giác thật xa vời nhưng đồng thời lại cực kì gần gũi.

Anh nhìn những cổ tự kia, cảm giác giống như nó đã xuất hiện đâu đó, nhưng không thể nhớ rõ, lúc chìm vào vô thức, hay lúc tìm kiếm thuốc chữa, hay trong kí ức của Kaiz, thật không thể nhớ được.

Leon lật từng trang, nhìn, tập viết lại lên những phiến đá, khắc lên những thân cây củi mục.

Anh đục, khắc, viết rất nhiều lần, nhưng những cổ tự, chẳng có chút dấu hiệu nào.

Có lẽ nào, anh sao chép lại vào cuốn nhật kí kia có gì sai sót, hay cổ tự phải hoàn chỉnh mới phát huy tác dụng?

Leon lặng im suy nghĩ một hồi, rồi quyết định đi tìm đám bọ kia, anh chạy quanh tránh mấy tên kị sĩ bị nguyền rủa kì dị kia, rồi lại phải tránh đám tiểu thiên thần lao xuống đâm vào người anh.

Không chết là một chuyện, bị tàn phế bởi hiệu ứng thì cũng không dễ để hồi phục đâu, trên người Leon cũng thủ sẵn phép thanh tẩy và phép "Nguyên bản" giúp chuyển cơ thể trở lại thời kì cực thịnh miễn là không chết, nhưng hồi chiêu phép này lâu vô cùng, 1 ngày 1 lần, tiêu hao mana thì khỏi bàn, chơi phát là cạn cây mana.

bị tàn phế cả một ngày thì nghiên cứu cái vẹo gì, đôi lúc tàn phế lại còn hên, nó chơi hiệu ứng mù mới là ác mộng, cũng mấy lần Leon tìm thấy dấu tích của một con bọ, rồi bụp, mọi thứ tối om, tới khi "Nguyên bản" thì cũng chẳng thấy dấu vết gì nữa cả.

Leon cứ tiếp tục tìm lấy xác mấy con bọ, hy vọng lấy cổ tự còn nguyên vẹn.

Sống dưới mưa bom bão đạn, hàng tấn skill đổ vô đầu mỗi giây, mặt trời đâu cũng chẳng thấy, thời gian đối với Leon là một thứ gì đó xa xỉ vô cùng, anh chỉ có thể đếm được nhờ vào cool down của "Nguyên bản".

Sau hơn 70 lần "Nguyên bản", lúc này đám kì dị kia cũng đã rơi được một phần mười số lượng, Leon rốt cuộc cũng tìm đến nó, xác con bọ tâm bão, con bọ mà Leon đã ghi chép lại, Anh nhìn ngắm những cổ tự khắp người nó, tìm kiếm quy luật, dần bắt chước.

Ngày qua ngày lại viết, đục, khắc, lên hết tảng đá này đến tảng đá khác, nhưng chẳng có hiện tượng nào xảy ra cả, anh bắt đầu thử nhiều cách khác, đầu tiên là truyền mana vào, không hiện tượng, dùng máu của mình vẽ lên, cũng không, dùng máu còn sót lại trên thịt vài tên kị sĩ, lần này có chút khả quan khi hoàn thành thì tảng đá vỡ vụn ra, tỏa ra chút khí.

Leon suy đoán loại cổ ngữ này cũng giống như luyện khí vậy, phải có vật liệu tốt.

Leon cũng đã thử xem lấy cổ ngữ trên cây gậy trưởng làng đưa cho, nhưng không thể, dường như cấp độ của cổ tự này là quá cao, hoặc phía trên cổ tự này hàm chứa một thứ cấm chế gì đó.

trên thân của đám tiểu thiên sứ cũng là một loạt trang bị thuộc hàng đỉnh tiêm, trên cũng có không ít cổ tự, nhưng vẫn không thể quan sát mảy may.

Leon sau vài lần thử nữa thì quyết định chơi lớn, anh dùng phép Phản lực, một trong những kỹ năng áp đáy hòm của Kaiz để bứt lông của đám tiểu thiên sứ.

Nói tiểu thiên sứ vậy thôi chứ chỉ là một bộ giáp có cánh, có cái thì là cái giày có cánh, lâu lâu còn gặp cái quần trong có cánh, nhìn như biểu tượng của một hội cuồng quần lót vậy, dị vô cùng.

theo đánh giá cũng như ghi chú từng loại quái vật trong thời gian đi tìm xác con bọ thì, nơi dễ bứt cánh nhất, không gì khác ngoài cái quần đấy, giáp thì cánh ở sâu quá, với không tới đã bị đẩy lùi, mũ thì lại có hào quang không chạm vào được, giày thì quá nhanh, chỉ có cái quần là hay lắc tới lắc lui vẫy cánh.

lại nói, lấy làm sao mới là vấn đề, phải chọn lúc nó gần chết, lúc mà kỹ năng của Leon chưa kích hoạt và nuốt trọn thi thể vào trong khu trữ đồ của Hư âm thuật mới được.

Sau 3 tháng vùng vẫy với đám kinh dị kia, Leon cuối cùng cũng sưu tập được nguyên bộ để luyện tập cổ ngữ, lúc này đám kì dị cũng chỉ mới mất đi một nửa, bão skill vẫn ngày ngày dội lên đầu Leon.

Anh lại bỏ thời gian ra luyện tập, có nguyên liệu, việc luyện tập dần trở nên hiệu quả, số kí hiệu có phản ứng nhiều hơn, nhưng chung quy lại vẫn không được hệ thống công nhận là hoàn thành.

Lại một tháng ngồi cày đống cổ ngữ, nguyên liệu cũng đã hết, toàn bộ đã hư vỡ, không thì cũng cạn máu của lũ kị sĩ ma, lúc Leon đứng dậy ý định tìm kiếm thêm nguyên liệu, thì bỗng, một skill đánh lao đến, với kiến thức đã tích góp từ quan sát và dính chưởng bao lâu nay, anh nhận ra nó.

Skill Tâm Bão.

Skill này hất tung mục tiêu, khiên đối phương bị áp chế, mù trong khoảng thời gian hất tung, choáng khi lên tới đỉnh của cơn lốc, và khi rơi chạm đất, chắc chắn nhận hiệu ứng Bại Liệu, không thể di chuyển, hồi phục bị giảm 90%.

Leon thực sự ghét cái cảm giác bị lốc lên, thực sự, thực sự khó chịu, Leon lấy một tấm giáp nát của lũ kị sĩ, chiếc lông gà bị gãy kia, khắc một cổ tự cuối cùng, một cổ tự đơn giản nhất, cầu mong nó bảo vệ anh khỏi cái hiệu ứng chó má kia.

Cuồng phong ập tới, toàn bộ cổ tự vừa khởi động, muốn dập tắt thì nhận lấy nguồn năng lượng khổng lồ cùng thuộc tính với mình, đẳng cấp còn có phần cao hơn, Cổ tự lóe lên, biến đổi, tỏa ra ánh sáng xanh trắng nhạt, từng cơn gió bao bọc lấy Leon, nhưng lần này anh không bị lốc lên nữa.

Thành quả sau nhiều tháng cày cuốc. Anh cuối cùng đã khắc thành công được cổ ngữ dễ nhất.

[Xét thấy mục tiêu của Cổ tự gia đã đạt tới, xét cho nhân vật nhận được chức nghiệp Cổ tự gia.]

[hiện tại đang ở mức học việc.]

Leon cười tít cả mắt, nó đây rồi, chức nghiệp đầu tiên của mình đây rồi.