"Fan Vợ" - Bạn Đã Biết Chưa?

Chương 116: Em thơm ngát thế này

Edit và beta: meomeoemlameo.

Dựa theo lịch trình đã định từ sớm, sau khi kết thúc việc ghi hình “Thế giới lớn như vậy”, Thịnh Kiều sẽ phải vào đoàn phim bắt đầu quay “Nguyện theo trăng sáng soi bóng chàng”. Kết quả xảy ra chuyện bắt cóc này, đến bây giờ cô vẫn phải nằm trong bệnh viện.

Bên đoàn phim cũng đều biết cô bị tai nạn xe cộ ở nước ngoài, tỏ vẻ thấu hiểu, nhưng thời gian khởi động máy đã định từ lâu thì không thể trì hoãn, vì thế họ vẫn tổ chức nghi thức khởi động máy, ảnh tạo hình của các nhân vật khác trừ nữ chính vắng mặt đã được tung ra.

Phong cách của mỗi đoàn phim lại không giống nhau, “Nguyện Theo Trăng” vẫn luôn chờ đến buổi khởi động máy hôm nay mới công bố công khai các vai chính lớn. Trước đây cộng đồng mạng đã thảo luận náo nhiệt tung trời về chuyện diễn viên nào sẽ đóng phim này, hiện giờ đã có công bố công khai, các vai đã định, họ mới biết nữ chính đã được để cho Thịnh Kiều.

Fan Kiều vốn dĩ đang buồn bã sa sút tinh thần không thôi vì chuyện idol bị tai nạn giao thông, quảng trường Super Topic ngày nào cũng post mấy bài cầu phúc, đột nhiên nhìn thấy bài thông báo công khai của đoàn phim, biết bộ phim cổ trang lưu lượng lớn này cuối cùng rơi vào đầu mình, họ đều vội gói ghém hết cảm xúc bi thương, khôi phục lại việc tuyên truyền cày rank.

Trình tự của bên Kiều Vũ cũng diễn ra rất thuận lợi. Vụ án bắt cóc lần này, là do ba người Nhạc Thư Ngạn, Lục Lịch, Cao Mỹ Linh hợp mưu, lợi dụng việc tổ chức bắt cóc ở nước ngoài để dễ dàng hoạt động và không bị truy đến đầu mình.

Nhưng vẫn phải có người giám sát, ra mặt giao thiệp. Nhạc Thư Ngạn quá muốn nhìn thấy Thịnh Kiều rơi vào vực sâu, lại còn xung phong nhận việc chạy đến. Tuy rằng ở giữa còn có người làm trung gian, nhưng bọn bắt cóc đã cho khẩu cung, xuôi dòng sờ cá, chờ tới lúc hắn ta phát hiện có gì sai sai chạy đi trốn, đã không còn kịp nữa rồi.

Nhạc Thư Ngạn gần như chưa gì đã khai ra Lục Lịch và Cao Mỹ Linh ngay, vì muốn tranh thủ được giảm hình phạt, còn khai cực kì rõ ràng kế hoạch hợp mưu lần này. Lục Lịch và Cao Mỹ Linh đều ở trong nước, thật ra thực thi việc bắt người vượt quốc gia còn hơi phiền toái, đối phương có thể áp dụng quyền tài phán cá nhân ở mức độ lớn, cần phải thẩm tra trong nước.

Cứ tách các hung thủ ra tra xét riêng rẽ, thì rất bất lợi cho việc tiến hành vụ án. Nhưng không ngờ khi cảnh sát trong nước phối hợp với yêu cầu tới nhà tìm người, lại vô cùng trùng hợp bắt được Lục Lịch đang hít thuốc phiện trong nhà.

Cậu ta hút đến mức tinh thần hoảng hốt, điên điên khùng khùng chạy ra mở cửa, đúng là đâm đầu vào họng súng. Trong phòng còn có nhiều hơn một loại ma túy, liều thuốc không ít, cảnh sát tận diệt thẳng tay. Chờ lúc Lục Lịch tỉnh táo lại, tin cậu ta chơi thuốc bị tóm đã sớm truyền khắp cả cộng đồng mạng.

Hai nước phối hợp điều tra, chẳng những tội danh chủ mưu bắt cóc, mà chuyện hít thuốc phiện đã đủ khiến cậu ta điêu đứng rồi. Lục Lịch lúc này mới luống cuống, chuyện tới hiện giờ, có thể giảm án chút nào hay chút ấy, cậu ta gần như đẩy hết trách nhiệm chuyện bắt cóc sang cho Cao Mỹ Linh.

Tất cả đều là do chị ta ra lệnh, chị ta sắp xếp, chị ta muốn huỷ hoại Thịnh Kiều, chị ta đưa ra chủ ý.

Cao Mỹ Linh đương nhiên sẽ không ngồi chờ chết, hai người cắn xé đẩy đưa lẫn nhau, đến cuối cùng, Lục Lịch còn khai ra thêm một người nữa —— Sư Huyên.

Cậu ta biết bối cảnh nhà Sư Huyên, chỉ cần móc cả Sư Huyên vào, Sư thị tất sẽ không ngồi yên trơ mắt nhìn. Chỉ cần Sư thị chịu ra mặt áp vụ án bắt cóc xuống, cân nhắc được mức phạt thấp nhất, cậu ta cũng có thể mượn cơn gió đông của Sư Huyên để giảm hình phạt của chính mình.

Khi cảnh sát tới tận nơi bắt người, Sư Huyên đang quay quảng cáo, trước mặt mấy chục nhân viên công tác, cô ta bị bắt lại giải đi. Toàn bộ đoàn phim đều ngây ra, trợ lý xông lên đi cản, muốn cảnh sát giải thích cho rõ, tại sao lại vô duyên vô cớ đi bắt người. Cảnh sát nói cô ta bị nghi ngờ có liên quan đến vụ án bắt cóc, phải mang về điều tra, vì thế mọi người ở đây đều nghe được.

Không đến một giờ, tin Sư Huyên bị bắt do nghi ngờ có liên quan đến việc bắt cóc đã lên no 1 hot search.

Các cư dân mạng:???

Bình thường toàn là mấy cái phốt tầm xàm bá láp trong showbiz, sao giờ còn ra cả tin tức xã hội thế này?

Sao còn dám cả bắt cóc như trong truyện Nghìn lẻ một đêm vậy? Không phải mua Hot search đấy chứ?

Nhưng Weibo của Sư Huyên vẫn luôn không có động tĩnh, Tinh Diệu cũng không bác bỏ tin đồn, cơ bản chứng thực tin tức này. Cư dân mạng và fan đều bùng nổ, ngày thường toàn war nhau mấy drama con con, nhưng bắt cóc là phạm tội đấy.

Đang là một minh tinh tốt đẹp, sao lại phạm tội như thế?

Bắt cóc ai cơ?

Những tin đồn trên mạng bay đầy trời, giới giải trí xảy ra vụ trọng án căng đét này, hầu như ai ai cũng biết. Tuy rằng Sư thị ra mặt, nhưng Lục Lịch và Cao Mỹ Linh có chết cũng không nhả răng. Hiềm nghi Sư Huyên tham dự bắt cóc căn bản không thể rửa sạch được.

Sư thị liên hệ luật sư thiện nghệ nhất trong nghề chưa từng thất bại trong các vụ án bắt cóc, giao ra một số tiền lớn, kết quả đối phương nói: “Xin lỗi, vụ án này tôi đã nhận rồi, tôi là luật sư của nguyên cáo.”

Kiều Vũ ở bên cạnh giơ ngón cái với ông bạn mình.

Sư thị muốn kéo được Sư Huyên ra, thì biện pháp duy nhất chính là lợi dụng từ án bắt cóc này. Từ trên bình diện pháp luật mà nói, bắt cóc vẫn chưa thành công, cũng không có thương vong về người, không có tổn thất cực kì nghiêm trọng về tài sản, chỉ cần có thể đổi tính chất vụ án từ bắt cóc thành bắt cóc chưa thành, rất có thể sẽ được giảm thành hình phạt nhẹ nhàng nhờ ảnh hưởng không nghiêm trọng ác liệt.

Sao Kiều Vũ có thể để chuyện này xảy ra được?

Các người muốn đổi vụ bắt cóc này thành một vụ không có ảnh hưởng nghiêm trọng ác liệt, tôi sẽ khiến các người thấy ảnh hưởng có thể nghiêm trọng ác liệt đến mức nào.

Không bao lâu sau, official weibo của Trung Hạ tuyên bố tin chính thức:

——@ Công ty Truyền thông Trung Hạ: Gần đây, cô Thịnh Kiều, nghệ sĩ của bên chúng tôi, đã bị bắt cóc khi đang tiến hành công việc bình thường ở Prague. Trên đường bắt cóc do có tranh chấp nên xảy ra tai nạn xe cộ, khiến cô Thịnh Kiều bị đe doạ đến tính mạng. Công ty chúng tôi xin bày tỏ sự lên án sâu sắc với hành vi phạm tội có ảnh hưởng nghiêm trọng ác liệt này. Chúng tôi tin rằng pháp luật sẽ nghiêm trị không tha với tội phạm. Tại đây, chúc Thịnh Kiều sớm ngày khôi phục, chúng tôi chờ cô trở về.

Cư dân mạng:???????

Fan Kiều:!!!!!!!

Sư Huyên, ĐCMM.

Hóa ra không phải thiên tai, mà là nhân họa.

Liên tưởng lại cuộc đại chiến cấu xé trước đó không lâu giữa Sư Huyên và Thịnh Kiều, rõ ràng người oan nhất chính là Thịnh Kiều, cô ấy chưa hề nói gì sai, đầu tiên là vô duyên vô cớ bị mắng cút ra khỏi showbiz, vất vả lắm mới làm sáng tỏ được, sau này lại còn bị bắt cóc cơ à?

Đây đã không còn là war nhau đơn giản nữa mà đã bay lên trình độ phạm tội rồi.

Đoạn video tan nạn xe cộ ở Prague bị cư dân mạng khui ra, đoạn này được quay từ camera hành trình của xe sau. Chiếc xe thương vụ trên màn hình chợt chuyển hướng đụng phải vòng bảo vệ, vắt vẻo ở phía trên.

Video về sau do người vây tới quay lại càng rõ ràng hơn, cửa xe đột ngột mở ra, có người muốn chạy trốn, kết quả xe rơi vào trong nước. Ba tên bắt cóc bơi lên bờ, Thịnh Kiều trong xe thì chậm rãi chìm xuống, mãi đến khi được cảnh sát cứu lên, cô máu me đầy mặt nằm trên cáng cứu thương, bác sĩ đang làm hồi sức tim phổi, nhưng cô không hề có phản ứng gì, không rõ sống chết thế nào.

Cho dù hiện giờ họ biết cô đã tỉnh lại từ tin trên official weibo, nhưng nhìn thấy đoạn video này, cư dân mạng vẫn cảm thấy nghĩ mà sợ.

Tai nạn xe cộ đã khiến người ta cảm thấy đáng sợ, đừng nói là cả bắt cóc.

Loại người như Sư Huyên, đã không đơn giản chỉ là hỏng nhân cách nữa. Có thể làm ra hành vi bắt cóc phạm pháp này, cô ta chính là phần tử nguy hiểm trong xã hội, là tội phạm cùng hung cực ác.

Cư dân mạng ở Prague lại tuôn ra, căn cứ vào thông báo chính thức của cảnh sát, bọn bắt cóc đã khai ra họ bắt cóc Thịnh Kiều cũng không phải vì giết người, yêu cầu của chủ mưu là là cưỡng gian cô, quay video lại.

Cư dân mạng trong nước đúng là khiếp sợ đến mức không nói ra lời.

Sao lại có loại người tồi tệ đến mức độ này?

Nếu không có sự giãy giụa liều mạng của Thịnh Kiều, không có tai nạn xe cộ kia, thì người mà họ mỉa mai lúc này, có phải chính là người bị hại vô tội kia không?

Họ cũng không đòi Sư Huyên cút khỏi giới giải trí, chỉ muốn để pháp luật trừng trị cô ta, trừng trị cô ta thật nặng, để tư bản không có quyền can thiệp, khiến bọn xấu xa gặp phải báo ứng thích đáng.

Trong đội ngũ Fan Kiều cũng không thiếu nhân viên truyền thông, nhân viên tư pháp, tất nhiên là biết nên lợi dụng ảnh hưởng của dư luận thế nào để giảm bớt sự can thiệp của tiền tài nhà Sư thị. Ông làm tổn thương người chúng tôi yêu, chúng tôi tuyệt đối không thể cam chịu.

Dưới áp lực từ mọi phía, Sư Huyên khai sạch.

Cô ta đã cung cấp cho Lục Lịch và Cao Mỹ Linh bảng giờ giấc ghi hình của tổ chương trình “Thế giới lớn như vậy”, nhân viên, địa điểm dừng chân, v.v., để họ dễ bề lập kế hoạch bắt cóc.

Nói theo phương diện pháp luật, loại hành vi này của cô ta chỉ có thể tính là tham dự, không tính là chủ mưu, thật ra là có thể cân nhắc mức xử phạt nhẹ nhàng. Nhưng bởi vì bản thân cô ta và Thịnh Kiều là người có tiếng tăm, nên ảnh hưởng xã hội thật sự quá lớn.

Nếu không xử đủ nặng thì không vỗ về được sự oán thán của người dân.

Sư thị lại muốn can thiệp cũng không còn biện pháp nữa.

Pháp luật phải tỏ vẻ công chính nên đã phân rõ giới hạn với tư bản của Sư thị, cũng tuyệt đối không xử nhẹ.

Kẻ ác đều phải chịu trừng phạt, mà Thịnh Kiều còn ở bệnh viện cũng có chuyển biến tích cực về sức khoẻ từng ngày. Sau khi làm xong lần khám toàn diện cuối cùng, bác sĩ nói có thể cho cô xuất viện.

Một tháng sau còn phải phúc thẩm, nhưng chuyện này cũng có thể làm được trong nước. Làm xong xuôi thủ tục xuất viện, Đinh Giản đặt vé máy bay về nước ngày mai cho cô.

Tuy rằng cô rất muốn rất muốn đi chơi một hôm với Hoắc Hi rồi hẵng về, nhưng “Nguyện theo trăng” đã khởi động máy hơn một tuần rồi, toàn bộ đoàn phim đều đang đợi nữ chính, cô cần phải về thật nhanh. Hơn nữa chuyện học tập của Hoắc Hi cũng không thể trì hoãn thêm nữa.

Anh ở bên cô nhiều ngày như vậy, cô đã thấy đủ rồi.

Cắt chỉ xong thì miệng vết thương trên đầu quả nhiên mất một nhúm tóc, cô che đầu không buông tay, Hoắc Hi kéo mãi mà không kéo tay cô ra được, cô còn khóc chít chít: “Hức, xấu lắm, anh không được nhìn.”

Anh vừa tức vừa buồn cười, quay đầu đi ra ngoài, lúc trở về anh cầm trên tay một chiếc mũ Beret.

“Nào, đội thử lên xem.”

Thịnh Kiều che đầu bằng một tay, chạy bước nhỏ tới. Tóc cô đã dài tới bả vai, đuôi tóc phất qua phất lại dưới xương hàm, đáng yêu vô cùng.

Hoắc Hi đội mũ lên cho cô, lúc này mới kéo tay cô xuống.

Cô sờ trái sờ phải, hỏi anh: “Đẹp không ạ?”

“Đẹp.”

Cô còn dẩu miệng, nhỏ giọng nói: “Hoắc Hi, anh không được ghét bỏ em vì em hói nha.”

Anh bật cười, hôn lên trán cô, “Không chê.”

Khách sạn đặt ngay gần sân bay, hai người đều bay sáng mai, cũng tiện đi ngay. Đinh Giản bây giờ không dám rời khỏi cô chút nào, lần này Thịnh Kiều bị trói, chị tự trách đã lâu, mắt sưng húp mấy ngày. Phòng lần này chị cũng đặt phòng đôi, phải ở bên cô mọi lúc mới an tâm.

Ăn xong bữa tối, Đinh Giản liên hệ thợ tóc tới giúp Thịnh Kiều gội đầu sạch sẽ, cẩn thận tránh vị trí miệng vết thương. Tắm rửa xong sấy khô tóc, cô mới có cảm giác mình đã sống lại.

Cô nghĩ đến chuyện mình vừa hôi vừa bẩn bao nhiêu ngày như thế, đều bị Hoắc Hi thấy hết, quả thực xấu hổ tức giận muốn chết quách cho rồi.

Không được, trước khi đi phải lưu lại một ấn tượng thơm ngào ngạt cho anh mới được!

Cô chạy sang cách vách gõ cửa phòng Hoắc Hi.

Anh còn đang xem video giáo viên gửi sang và làm bài tập trong phòng. Lúc mở cửa ra, anh nhìn thấy cô mặc bộ áo ngủ gấu con màu trắng đứng ở bên ngoài, trên đầu còn đội chiếc mũ tai thỏ lông xù mà Đinh Giản vừa mới mua.

Ngoan ngoãn vô cùng.

Anh duỗi tay kéo cô vào lại gần, Thịnh Kiều hỏi: “Hoắc Hi, anh đang làm gì đấy ạ?”

Anh nắm tay cô đi đến cạnh máy tính, “Giáo viên giao bài tập về nhà.”

Máy tính đặt trên bàn sách đối diện giường, cô ngồi trên giường, hai chân lắc qua lắc lại, “Vậy anh mau làm bài tập đi ạ, em không nói gì đâu.”

Hoắc Hi nhìn cô một cái, đưa mắt về phía màn hình máy tính. Trong không khí đều là mùi hương thanh mát sau khi tắm gội, hai chân cô lắc qua lắc lại, hai chiếc tai thỏ trên đầu cũng rung động theo.

Hồi lâu, anh dập màn hình xuống.

Thịnh Kiều mở to mắt nhìn: “Hoắc Hi, anh làm xong rồi ạ?”

Anh ngẩng đầu, vẫy tay với cô, “Lại đây.”

Cô nhảy xuống giường, lon ton chạy tới, Hoắc Hi duỗi tay, túm lấy cô ôm cô ngồi lên đùi mình, trầm giọng hỏi: “Cố ý đúng không?”

Thịnh Kiều bị gương mặt sáp lại thình lình của anh làm cho đỏ bừng cả mặt, lắp bắp hỏi: “Cố…… cố ý gì ạ?”

Cô vừa bé nhỏ vừa mềm mại, ngồi trong lòng ngực anh, cánh tay còn ôm cổ anh, đúng là không biết mình mê hoặc đến mức nào.

Hoắc Hi không nói lời nào, nhưng đôi mắt càng lúc càng sâu thẳm. Mắt cô liếc trái liếc phải, nhỏ giọng nói: “Được rồi, em cố ý đấy, em tắm rửa sạch sẽ, muốn nhân lúc anh chưa đi cứu vớt hình tượng một chút.”

Anh cười: “Cứu vớt thế nào?”

Thịnh Kiều: “Để anh ngửi một chút, em thơm ngát thế này.”

Hoắc Hi: “…………”

Anh đột nhiên đứng dậy, bế ngang cô lên. Thịnh Kiều bị cái bế công chúa này làm cho sợ ngây người, còn chưa phản ứng lại, người cô đã nằm trên giường. Hoắc Hi áp lên, bàn tay còn nâng cái đầu nhỏ của cô, cười nhẹ: “Chỉ mỗi ngửi thôi là không được rồi.”

Anh cúi đầu hôn lấy môi cô.

Sắc mặt cô đỏ bừng, nhưng vẫn nhắm mắt lại, lần đầu tiên đáp lại anh.

Sao có thể thích một người đến thế kia chứ, tựa như toàn thân đều thấm đẫm tình yêu.

Sau một lúc lâu, Hoắc Hi đột nhiên buông cô ra, chôn ở cổ cô, giọng nói trầm khàn: “Ngoan, trở về phòng đi.”

Cô mở mắt ra, ánh mắt mê mang: “Hoắc Hi?”

Anh kéo cô lên, áp dục vọng dưới đáy lòng xuống, xoa xoa đầu cô, “Em đi trước đã, lát nữa anh lại tới tìm em.”

Cô mơ mơ màng màng nhìn anh, anh mỉm cười, dịu dàng hôn lên trán cô, “Bây giờ thì chưa được.”

Thịnh Kiều nháy mắt tỉnh táo liền, đến cổ cũng đỏ lựng, cô vội vã nhảy khỏi giường chạy biến đi.