[Fanfic][Savokiku] Nữ Hoàng Chúa Tể Bóng Đêm, Em Là Của Chị

Chương 9: Nhập học (phần2)

A Tạp, Ngũ Chiết và Kiki rất nhanh tập hợp cùng với đám Triệu Gia Mẫn ở dưới sân trường. Sân P.E.G.Y.I School càng ngày càng đông học sinh tụ tập, mà tất cả đều là các thành viên của các bang nhóm trong trường. Tất cả đều vây quanh đám Triệu Gia Mẫn ở giữa. Mạc Hàn nhìn quanh đánh giá, hướng Đới Manh và Triệu Gia Mẫn nói.

-Đây là tất cả bang nhóm của trường sao?...Đông thật đấy, nhưng mà theo chị thấy thì hai bang White Angel với Black Fancol là đông thành viên nhất còn các bang nhóm còn lại các thành viên đều không nhiều. Vấn đề ở đây chỉ là chất lượng mỗi thành viên thế nào thôi.

-Số lượng không thành vấn đề, quan trọng là thực lực mỗi thành viên trong nhóm thôi. Vì không biết thực lực mỗi thành viên trong mỗi bang nhóm trong trường ra sao nên chúng ta phải cẩn thận một chút. Chúng ta chia thành từng cặp yểm trợ cho nhau, Mao Mao và Tako một cặp, chị Đới Manh và Mạc Hàn, Ngũ Chiết với Kiki và Lạc Lạc với A Tạp, ok?

Triệu Gia Mẫn nghiêm túc phân phó. Tất cả vào vị trí, chuẩn bị ứng chiến. Lục Đình dẫn các thành viên trong bang nhóm Black Fancol đến thì thấy đám Triệu Gia Mẫn thì nhếch miệng, thú vị thật.

-Trời ơi!!...Đông ghê luôn!!..Lần này chơi đùa sẽ vui lắm đây, lâu rồi chân tay không được hoạt động mạnh nên cũng ngứa lắm rồi. Hôm nay chị em ra quất nhiệt tình dém hết mấy bang nhóm tép diu này đi. Thật không hiểu nổi, cha mẹ cho đi học mà không lo học lấy tiền để chơi bời, đánh đấm. Hết nói nổi!

A Tạp vặn vẹo người khởi động chân tay, một bộ cao hứng nói. Cũng đúng thôi vì cả đám trở về đây cũng đã gần một tháng rồi, chưa có động tay động chân gì hết à. Toàn ăn, ngủ, chơi thôi. Chả bù khi ở Nhật, ngày nào cũng tập luyện tất cả mọi thứ từ kĩ năng cơ bản của sát thủ, chế tạo lắp giáp vũ khí, điều chế thuốc độc lẫn thuốc giải,… đến luyện tập các tuyệt chiêu che mắt đối thủ khi đua xe, kĩ năng xóa dấu vết khi ám sát,… mà không được nghỉ ngơi. Quan trong nhất là dù có mệt mỏi đến đâu cũng không được biển hiên ra ngoài nếu không liền sẽ bị phạt, hình phạt mà lão già tên Nira đó đặt ra thì đều rất đáng sợ, vì thế cả bọn đều thấy ghét cái con người này. Nhưng thế nào đi chăng nữa thì cũng không thể phủ nhận nhớ lão già đó mà cả bọn trưởng thành và mạnh mẽ được như bây giờ.

Kỳ Lệ cho đàn em tập hợp bang White Angel xuống sần trường. Kỳ Lệ nhìn đám Triệu Gia Mẫn với ánh mắt ngoan độc, Lần này, thì con nhỏ Triệu Gia Mẫn nhất định phải cho nó cùng mấy người theo phe nó tàn phế đến hết đời vì dám khiêu chiến với các bang nhóm của trường.

Chỉ mới chín người này mà dám đấu với các bang nhóm cả trường không biết đám người này đều là kẻ ngu ngốc không biết trên dưới hay là kẻ có thực lực muốn phô trương nên mình cho các bang nhóm khác đấu trước để quan sát rồi tính. Dù sao thì mình cũng rất tò mò về 9 người này, thực ra thân thế thực sự của 9 người này như thế nào mà dám phách lối như vậy. Lục Đình nghĩ thầm.

-Trong 9 người, ai là Triệu Gia Mẫn lớp 11A1 vậy?

Triệu Gia Mẫn nãy giờ nhắm mắt dưỡng thần, im lặng, khoanh tay đứng, một tư thế trông rất soái. Các nữ sinh đứng trên các hành lang của các khu nhà thì la hét vì không kiềm chế được trước độ soái ca, lạnh lùng của Triệu Gia Mẫn. Triệu Gia Mẫn cất giọng lạnh lùng, đầy uy áp đúng chất của bang chủ bang Black Night khiến người ta hít thở khó khăn nói.

-Tôi chính là Triệu Gia Mẫn lớp 11A1. Tôi sẽ tiếp những người đứng đầu, còn những người khác thì…

Bỏ lửng câu nói, Triệu Gia Mẫn mở mắt nhìn mọi người đứng ở đây một lượt rồi tiếp tục.

-Những người khác sẽ được các chị em tốt của tôi tiếp đãi. Đắt đầu!!..

Triệu Gia Mẫn vừa nói dứt câu thì ngay lập tức một cuộc chiến diễn ra. Rất nhanh chóng, phần lớn các bang nhóm trong trường liền bị 9 người hạ gục trong thời gian kỉ lục. Hiện giờ chỉ còn White Angel của Kỳ lệ với Black Fancol của Lâm Tử Y là chưa lên thôi. Những người đứng xem trận chiến không cân sức này đều không giấu được sự kinh ngạc. Riêng, Kỳ Lệ không những không giấu nổi kinh ngạc mà còn không thể kiềm chế sự tức giận của mình.

Kỳ Lệ vồn nghĩ rằng Triệu Gia Mẫn với mấy người theo phe Gia Mẫn sẽ bị các bang nhóm trong trường đánh bầm rập tan tát tả tơi mà không nghĩ rằng tình hình sẽ trái trược hoàn toàn những gì cô ta nghĩ. Điểu này khiến cho Kỳ Lệ tức giận không thôi, hai mặt của Kỳ Lệ nhìn Triệu Gia Mẫn đang ung dung nhàn hạ tiếp đãi từng người một hiện toàn tơ máu, trông như một con quỷ xấu xí ngoan độc.

-Được rồi!!...Tất cả các bang nhóm đều bị hạ, giờ chỉ còn White Angel với Black Fancol là chưa lên. Giờ White Angel lên trước hay Black Fancol lên trước đây.

-Hư!!...Triệu Gia Mẫn!!...Mày đừng có đắc ý, mày chỉ là con nhỏ mồ côi không có gì cả mà thôi, mày có quyền gì mà lên tiếng ở đây chứ?....Tất cả lên hết cho tao, ai đánh chết nó tao trọng thưởng.

Kỷ Lệ thực sự phát điên hét lên sau khi Triệu Gia Mẫn nói xong câu đó. Ngay lập tức, liền 10 thằng đàn em theo phe Kỳ Lệ lao đến định đánh Triệu Gia Mẫn. Tuy Triệu Gia Mẫn cả người quần áo ướt đẫm, khuôn mặt anh tuấn lấm tâm mô hôi nhưng hơi thở cứ đều đều, một vẻ không hề mệt mỏi chút nào cả. Triệu Gia Mẫn thấy Kỳ Lệ phát động công kích cho đàn em thì nhếch môi quyến rũ.

-Chỉ thế thôi sao?

Triệu Gia Mẫn xoay người tung một cú đá vào người một tên, vì lực đạo của cú đá Gia Mẫn tung ra rất mạnh nên tên đó ngã ra đằng sau đè lên người ba tên đồng bọn. Những tên khác cũng lập tức lao vào đánh Triệu Gia Mẫn, Gia Mẫn thì vẫn một bộ vân đạm phong khinh, ung dung tránh né đòn đành rồi phản công lại đầy sức mạnh vào những chỗ hiểm yếu và góc chết của đối thủ. Từng tên một bị Triệu Gia Mẫn xử lí nhanh gọn, không mất tí thịt nào.

Đới Manh, Mạc Hàn, Kiki, Tako, Ngũ Chiết, Mao Mao, Lạc Lạc và A Tạp phối hợp rất ăn ý với nhau tiếp đại mấy thành viên trong mỗi bang nhóm trong trường như méo vờn chuột. Đới Manh với Mạc Hàn cứ lộn qua lộn lại đánh “đàn em” Kỳ Lệ mà chả khác nào khiêu vũ cho người ta xem. Kiki thì chả biết lấy từ đâu ra một tấm vải mầu đem lớn biến qua biến lại, thoát ẩn thoát hiện đánh lén bọn chúng, Ngũ Chiết thì tranh thủ lúc bọn chúng bị Kiki xoay ngòng ngòng cho mỗi đưa một cú đá đủ thương tật sau này. Lạc Lạc với A Tạp cũng không biết kiểm đâu ra mấy lọ sơn phun, vừa đánh bọn chúng vừa tiện tay trang điểm luôn mấy tên đó luôn. A Tạp với Lạc Lạc quất náo nhiệt tới mức xanh, đỏ, tím vàng,… 7 sắc cầu vồng riêng một gốc trời í lộn riêng một gốc trường. Tako với Mao Mao thì cũng yểm trợ cho Triệu Gia Mẫn, hai người phụ Gia Mẫn rất tốt. Chỉ một loáng, toàn bộ bang nhóm White Angel của Kỳ Lệ bị đám Triệu Gia Mẫn hạ gục.

Lục Đình lẫn tất cả cả các thành viên bang Black Fancol và các học sinh xem trận đấu ở các hành lang xung quanh đều chưa hết kinh ngạc. White Angel một trong hai bang nhóm mạnh nhất trường đã bị 9 người hạ gục trong thời gian kỉ lục mà không mất chút khó khăn nào, chưa kể 9 người đánh nhau như mèo chơi đua chuột rồi ăn thịt nó vậy. Điều này khiến Lục Đình có chút lo sợ. Tuy Lục Đình đã dự đoán được trước là thực lực 9 người này không tầm thường như tình hình còn ngoài sức tưởng tượng của Lục Đình. Điều này khiến Lục Đình rơi vào thế bị động, phải lựa chọn một là bây giờ quyết đấu với 9 người kia luôn đồng nghĩa với việc không cần biết địch ta thế nào mà vẫn đánh tỉ lệ bang Fancol thua rất cao, hai là dùng kế hoãn bình đợi Tiểu Tứ về rồi thu thêm thông tin bàn kế đối phó tỉ lệ Fancol thắng sẽ cao hơn.

Lục Đình vồn biết bang nhóm White Angel được lập ra bởi Kỳ Lệ và vài tiểu thư có tiền với mục đích cản trở những người lảng vảng gần Lâm Tử Y. Lâm Tử Y rất thích Cúc Tịnh Y nên có vài lần Tịnh Y bị bang nhóm đó gây chuyện khi dễ nhưng tính tình Tịnh Y vốn rất tốt lại có khuôn mặt xinh đẹp tựa thiên thần nên các bang chủ các bang nhóm trong trường là con trai đã ra mặt bảo vệ nên Cúc Tịnh Y mới sống ổn mà không bị bang White Angel gây khó dễ nữa. Bang White Angel của Kỳ Lệ chỉ được số lượng còn chất lượng cũng chỉ là hạng xoàng như mấy bang nhóm nhỏ trong trường kia. Trong khi đó, Black Fancol lại là một đẳng cấp khác, Lục Đình với Lâm Tử Y lập ra Black Fancol tốt cả về số lượng lẫn chất lượng nên trong trường hiện giờ Fancol là mạnh nhất. Nhưng nếu trong trận đầu này Black Fancol của Lục Đình và Lâm Tử Y mà thua thì chẳng phải sẽ nhường ngôi vị bang nhóm mạnh nhất cho 9 người mới vào trường này sao, điều này sao có thể?

Kỳ Lệ và “đàn em” theo phe Kỳ Lệ lẫn các thành viên trong bang nhóm White Angel bị đám Triệu Gia Mẫn đánh bầm dập tơi tả. Riêng, Kỳ Lệ được Triệu Gia Mẫn chăm sóc đặc biệt nên giờ bất tỉnh luôn rồi. Triệu Gia Mẫn nhìn Kỳ Lệ bất tỉnh được đàn em đưa đi thì nhếch môi, “cha” tôi sẽ gặp lại ông sớm thôi, ông cứ đợi đi.

-White Angel bị hạ. Như vậy chỉ còn một bang nhóm nữa thôi. Black Fancol lên luôn hay để bang chủ Lâm Tử Y của các người trở về?

Triệu Gia Mẫn giọng lạnh băng chậm rãi tuông từng chữ, khí thế đế vương tỏa ra tứ phía uy áp mọi người. Lục Đình không chịu nổi khí thế uy áp mà Triệu Gia Mẫn tỏa ra, lùi xuống một bước tiếp tục kình ngạc nhìn Gia Mẫn với ánh mắt đề phòng hỏi. Các thành viên Black Fancol ở thế phòng thủ nhìn Triệu Gia Mẫn sẵn sàng chiến đấu.

-Làm sao cô biết được chuyện này?

-Đó là chuyện của tôi. Vậy cứ đợi bang chủ của các người về đi.

Triệu Gia Mẫn nhàn nhạt đáp, nheo mặt nhìn Lục Đình một vẻ vừa kinh ngạc vì bị Triệu Gia Mẫn nói trúng vừa nghi hoặc vì không biết 9 người Triệu Gia Mẫn là ai. Triệu Gia Mẫn quay ra nhìn một lượt các bang nhóm bị mình hạ gục nói, giọng vẫn là khí thế đế vương uy áp mọi người.

-Những bang nhóm đã bị hạ, tôi có một yêu cầu. Suy nghĩ trong vòng một ngày xem có muốn theo tôi hay không?.... Không muốn thì tôi cũng không ép nhưng hiện tại thế lực ở trong trường của các người đều không còn, tốt nhất đừng hống hách đi gây chuyện. Nếu không tự xác định hậu quả.

Dứt lời, Triệu Gia Mẫn quay sang mọi người nói.

-Chúng ta rút.

Đới Manh, Mạc Hàn, Tako, Lạc Lạc, Mao Mao, Ngũ Chiết, Kiki gật đầu đồng ý, riêng A Tạp thì muốn chơi thêm một chút nhưng mọi người đã đồng ý thì bé nó không còn cách nào khác nên cùng đành gật đầu.

Bùn!!..

Kiki bước đến ném ra một viên bon khói loại siêu nhỏ, làn khói sau khi tan đi thì mọi người không thấy 9 người Triệu Gia Mẫn đâu nữa.

Lục Đình trầm mặc nhìn 9 người Triệu Gia Mẫn biến mất trong làn khói. Các thành viên bang Black Fancol thì thở phào nhẹ nhõm vì “ đại nạn chưa chết” nhưng tất cả đều hoang mang lo lắng cho trận đọ sức sắp tới.

-Gọi cho Tiểu Tứ lập tức xắp xếp trở về đây càng nhanh càng tốt!!..

Lục Đình ra lệnh cho một “đàn em”. Lục Đình rút điện thoại trong người ra bấm một dãy số gọi, cuộc gọi vừa thông liền nói.

-Lập tức điều tra về người tên Triệu Gia Mẫn cho tôi.

Không để người bên đầu dây kia trả lời Lục Định liền cúp máy, bước nhanh về phía lớp học bỏ hoang bên khu G.

Triệu Gia Mẫn cùng với Mạc Hàn, Đới Manh, Lạc Lạc, Tako, Kiki, Mao Mao, A Tạp và Ngũ Chiết sau khi đấm đánh thoải mái thì đi thẳng đến phòng thầy hiệu trường thông báo rồi lên xe mà Thang Mẫn chuẩn bị, để cả đám đi cùng với Thang Mẫn đến buổi họp báo ra mắt sản phẩm mới.

Triệu Gia Mẫn không biết rằng toàn bộ nhất cử nhất động của Gia Mẫn cùng các chị em đều bị một người đứng trên cao cách chỗ cả đám không xa theo dõi và thu lại hết vào máy quay truyền đến tổng căn cứ bang Dark Night.

-Savoki – chan nhập học P.E.G.Y.I School việc đầu tiên là dẹp bỏ mấy bang nhóm tép riu đó sao?...Em làm những việc đó nhằm mục đích gì chứ?....Bang chủ Black Fancol Lâm Tử Y hiện giờ đang ở nước ngoài chưa về, khi trở về thì Savoki – chan và Lâm Tử Y sẽ phải đọ sực với nhau. Một người mang cho người khác sự ấm và một người mang cho người khác sự lạnh giá, một nóng một lạnh cùng đấu với nhau, suy nghĩ một chút thì sẽ là một trận đọ sức đáng để xem.

Cô gái xinh đẹp quyến rũ ngồi trên chiếc ghế bộ dạng nữ vương, nở nụ cười yêu mị nhìn mạc hình nói, đôi tay thon dài cầm ly rượu vang đỏ lắc nhẹ. Nữ thuộc hạ bên cạnh chỉ dám cúi đầu đứng im không nhúc nhích chờ lệnh, cô gái kia quay mặt sang nữ thuộc hạ của mình hỏi.

-Join!!...Cô thử nghĩ xem nếu người đó và Lẫm Tử Y đọ sức với nhau thì ai sẽ là người thua và ai sẽ là người thắng?

-Savoki – sama tuy là bang chủ kế nghiệm Black Night nhưng cũng rất ít khi tham gia việc của bang nên kinh nghiệm chiến đấu còn ít. Trong khi đó, Lâm Tử Y lập ra bang nhóm Black Fancol và khiến nó phát triển được như hiên giờ không phải dễ nên xét về độ từng trải và kinh nghiệm chiến đấu thì Lâm Tử Y nhiều hơn Savoki - sama rất nhiều. Tôi đã nhiều lần thấy Lâm Tử Y đâu với các bang nhóm khác khi hai bang nhóm tranh nhau địa bàn, tôi thấy kĩ năng của Lam Tử Y rất rốt. Qua trận đầu hôm này thì tôi thấy Savoki – sama kĩ năng chưa bằng Lâm Tử Y kia. Tôi nghĩ Savoki sama sẽ thua Lâm Tử Y.

Nữ thuộc ha của cô gái đó chau mày nghĩ nghĩ một chút rồi nói, từng lời nói ra cẩn thận từng thay đổi nét mặt của chủ nhân của mình. Cô gái kia im lặng nghe thuốc hạ của mình nói mà mặt không chút biến đổi nào.

-Nhìn qua thì ai cũng nghĩ Savoki – chan không bằng Lâm Tử Y nhưng ngươi đã lầm rồi. Ngươi nghĩ bang Black Night như thế nào chứ?...Bang Black Night hiện giờ là bang nhóm lớn nhất thế giới, có rất nhiều phân bang của Black Night nằm dải rác nhiều nơi trên thế giới. Bang Black Night không chỉ là bang nhóm bình thường mà còn là một tổ chức đào tạo sát thủ bậc nhất thế giới, những thành viên của bang nhóm đều là những người có tài rất mạnh mẽ và cực kì tàn bạo, bọn họ là những con quỷ giết người trong đêm mà không để lại một chút dấu vết nào. Bang chủ Black Night phải là người có tài và hơn nữa phải là người mạnh mẽ nhất, đáng sợ nhất thì mới có thế chấn áp những con quỷ dưới trướng được. Những gì Savoki – chan hôm nay thể hiện chả là gì hết cả, Savoki – chan là bang chủ kế nghiệm Black Night nên kĩ thuật che giấu bản thân rất tốt, thực sự thì trước nay chưa ai hiểu rõ Savoki - chan đang nghĩ gì và muốn gì. Cả bang Black Night rất hiếm người có thể hiểu được con người thật sự của em ấy, vì Nishihori Reika dạy dỗ kĩ thuật che giấu nội tâm và đọc tâm thuật cho em ấy rất tốt. Savoki – chan có một cái tài rất đáng ghét đó là khiến người ta can tâm tình nguyện chờ đợi đến cuối cùng dù có xảy ra chuyện gì đi chăng nữa.

Cô gái kia nhâm nhi ly rượu vang đỏ trong tay nói. Nữ thuộc hạ kia có chút ngạc nhiên.

-Đọc tâm thuật?

-Đọc tâm thuật là một dạng ảo thuật đọc suy nghĩ của người khác. Là một kĩ thuật cổ của bộ tộc Nishihori truyền thụ đời này qua đời khác cùng với kiếm thuật độc đáo mang thương hiệu Nishihori. Join!!... Cô đi tìm hiểu thông tin người tên Kỳ Lệ đó cho tôi, xem cô ta có quan hệ gì với Savoki – chan. Sau vụ này Lục Đình sẽ tìm hiểu mọi thông tin liên quan đến Savoki – chan vì vậy……

Cô gái kia nhàn hạ thượng thức ly rượng vàng nói, liếc mắt nhìn nữ thuộc hạ của mình. Join cúi đầu

-Tôi đã biết phải làm gì!!

Dớt lời, Join nhanh chóng lui ra ngoài để lại cô gái kia ở trong phòng một mình…..

----------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

Triệu Gia Mẫn, Đới Manh, Mạc Hàn, Kiki, Ngũ Chiết, Tako, Lạc Lạc, Mao Mao và A Tạp đang trên đường đến phòng hiệu trưởng thì bị đám Cúc Tịnh Y, Nana và A Hoàng chặn đường. Triệu Gia Mẫn trong lòng có chút ngạc nhiên nhưng trên mặt vẫn là một vẻ vân đạm phong khinh, lạnh lùng nhìn thẳng Cúc Tịnh Y không có chút cảm xúc nào.

-Mấy người là ai, muốn gì?

Tako nhìn ba người đề phòng nói. Cúc Tịnh Y ánh mắt vẫn cứ dán lên người Triệu Gia Mẫn không dịch chuyển, bước đến đứng trước mặt Triệu Gia Mẫn cầm tay kéo đi.

-Đi theo chị, chúng ta cần nói chuyện.

-Cô định đưa Savo - chan đi đâu?

Tako giữ lấy tay Cúc Tịnh Y cầm tay Triệu Gia Mẫn hỏi. Triệu Gia Mẫn nhìn Cúc Tịnh Y một cái rồi lại nhìn Tako nói.

-Mọi người ở đây đợi em đi một chút rồi về ngay, không lâu đâu!!..

Cúc Tịnh Y, rốt cuộc chị muốn gì. Chẳng phải chị đã nói dù có gặp lại cũng coi như không biết sao, tại sao còn muốn nói chuyện. Người con gái này, thật khó hiểu nổi, Triệu Gia Mẫn chột dạ. Cúc Tịnh Y kéo Triệu Gia Mẫn vào phòng y tế của trường, sau khi khóa cửa thì ôm chặt lấy Triệu Gia Mẫn.

-Chị rốt cuộc muốn cái……

Triệu Gia Mẫn chưa nói hết câu liền bị Cúc Tịnh Y chặn họng bằng một nụ hôn. Triệu Gia Mẫn có chút bất ngờ nhưng rất nhanh sau đó trẫn tĩnh lại. Môi Triệu Gia Mẫn có thứ gì đó chạm vào dây dưa mềm mại lại ngọt ngào đến khó tả xen lẫn trong đó còn có cảm giác ngỡ ngàng và ngạc nhiên. Cúc Tịnh Y đang hôn Triệu Gia Mẫn cô, không phải sao. Cúc Tịnh Y vòng tay qua ôm lấy eo của Triệu Gia Mẫn. Cái lưỡi nhỏ như con rắn của Cúc Tịnh Y liếm bờ môi Triệu Gia Mẫn rồi chui vào khoang miệng. Triệu Gia Mẫn đứng im để Cúc Tịnh Y ôm mình, hôn mình, trêu đùa môi miệng của mình không chút phải kháng, cũng không chút phối hợp.

Cúc Tịnh Y ôm hôn Triệu Gia Mẫn mà Gia Mẫn hoàn toàn không có chút phản ứng nào, khiến cô cảm thấy buồn và hụt hẫng, nếu như Triệu Gia Mẫn chán ghét đẩy cô ra hay có ôm hôn lại cô thì cô sẽ vui mừng rất nhiều vì cô it nhiều cũng chiếm được một phần trong trái tim Gia Mẫn. Nhưng Triệu Gia Mẫn ngay một phản ứng nhỏ cũng không có chẳng lẽ Cúc Tịnh Y cô hoàn toàn không là gì trong trái tim Gia Mẫn sao?...Cúc Tịnh Y nghĩ vậy trong lòng liền dâng lên một sự chua xót, Tịnh Y lưu luyến rời khỏi đôi môi Triệu Gia Mẫn.

-Chị đưa tôi đến đây chỉ là muốn làm việc này thôi sao?...Nếu Cúc tiểu thư đã thỏa mãn rồi thì tôi đi đây.

Triệu Gia Mẫn định mở cửa phòng rời đi thì Cúc Tịnh Y nắm lấy tay Gia Mẫn nói.

-Đừng đi!!..

Cúc Tịnh Y ẩn Triệu Gia Mẫn ngã xuống giường, cởi bỏ áo khoác của Triệu Gia Mẫn ra.

-Tịnh Y!!

-Uh!!..

Cúc Tịnh Y lơ đễnh đạp lại lời gọi của Triệu Gia Mẫn, tập chung cời từng cúc áo sơ mi trắng của Gia Mẫn ra. Triệu Gia Mẫn với hành động này của Cúc Tịnh Y thì có chút choáng váng. Triệu Gia Mẫn đưa tay giữ lấy tay của Cúc Tịnh Y ngăn cản

-Cúc Tịnh Y!!..Rốt cuộc chị muốn làm gì?....Chị có biết chị đang làm gì không hả?

-Mẫn Mẫn!!...Ngoan ngoãn đừng nhúc nhích có được không?

Một tay Cúc Tịnh Y nâng gương mặt Triệu Gia Mẫn lên nói giọng đầy ôn nhu, tay kia thì tranh thủ Triệu Gia Mẫn không đề phòng mở từng cúc áo sơ mi.

Triệu Gia Mẫn đối với sự ôn nhu này của Cúc Tịnh Y là vô lực phản kháng, Gia Mẫn ngoan ngoãn để cho Cúc Tịnh Y muốn làm gì thì làm, Triệu Gia Mẫn cô không muốn quan tâm nữa.

Cúc Tịnh Y cởi chiếc áo sơ mi của Triệu Gia Mẫn ra thì thấy cả người Gia Mẫn có rất nhiều vết sẹo dài ngắn, đậm nhạt khác nhau, còn có vài chỗ bị bầm tím nữa. Trái tim Cúc Tịnh Y có chút đau xót khi thấy trên người Triệu Gia Mẫn có nhiều vết thương như vậy. Tay Cúc Tịnh Y run run chạm vào vết sẹo dài đậm mầu trên tấm lưng nhỏ của Triệu Gia Mẫn. Da Triệu Gia Mẫn vốn rất trắng nên các vết sẹo và mấy vết bầm tím hiện lên rất rõ, đập vào mắt của Cúc Tịnh Y khiến cô rất đau. Chả biết từ lúc nào đôi mắt Cúc Tịnh Y đã đỏ lên, khóe mắt đã ướt, một giọt nước mắt trào ra.

-Có đau không?

-Không đau!!

Triệu Gia Mẫn nhàn nhạt đáp lại Cúc Tịnh Y. Cúc Tịnh Y cố gắng kiềm chế xúc động nói.

-Em chờ ở đây một chút, chị lấy thuốc bôi cho em.

Cúc Tịnh Y quay người đến chiếc tủ kính trong góc phòng lấy thuốc bôi cho Triệu Gia Mẫn. Triệu Gia Mẫn nhìn thân hình Cúc Tịnh Y nở nụ cười. Thì ra, Triệu Gia Mẫn cô ngoài mẹ Cẩm Vân, mẹ Reika với các chị Mạc Hàn, Đới Manh, Kiki, Tako, A Tạp, Ngữ Chiết, Lạc Lạc, Thang Mẫn, Đổng Chỉ Y và Mao Mao ra thì vẫn còn có người này là quan tâm yêu thương cô. Sự yêu thương này, sự quan tâm này, dù là chân thật hay giả rối gì cũng được Triệu Gia Mẫn vần muốn giữ lại làm của riêng cô.

Triệu Gia Mẫn nhìn lại mình một chút thì phát hiện trên người mình có khá là nhiều vết bầm tim, chưa kể có một số chỗ còn tim đen. Mắt Triệu Gia Mẫn trầm xuống, xem ra với tình hình này, căn bệnh của cô đã nặng hơn rồi. Triệu Gia Mẫn cô biết, thời gian còn sống ở lại bên mọi người còn rất ít, chỉ có 9 tháng nữa thôi là cô sẽ rời xa mọi người đi gặp mẹ ruột. Triệu Gia Mẫn cô không muốn khi cô rời đi ai cũng đau buồn, nhất là người con gái này.

Cúc Tịnh Y!!...Người con gái này là người đầu tiên khiến trái tim Triệu Gia Mẫn cô rung động, cũng là người đầu tiên phá đi lớp bằng phong trong trái tim Gia Mẫn cô. Cũng không biết tại sao, Triệu Gia Mẫn cô và Cúc Tịnh Y chỉ mới gặp một lần mà cô liền yêu thích. Có lẽ là kiếp trước Triệu Gia Mẫn cô và người con gái này đã mắc nợ tình cảm với nhau nên kiếp này mới gặp lại nhau trong hoàn cảnh như vậy. Triệu Gia Mẫn cô rất rất muốn ôm người kia, muốn hét lên cho cả thế giới biết rằng người con gái tên Cúc Tịnh Y kia là của mình nhưng cô không thể. Triệu Gia Mẫn cô không thể reo cho Cúc Tịnh Y sự hi vọng hay một cái gì khác vì Gia Mẫn cô là kẻ mắc bệnh sắp phải chết, cô không muốn Tịnh Y đau khổ hay khóc vì cô. Vì thế cô quyết đình để cho Cúc Tịnh Y nghĩ cô là kẻ đáng ghét rồi quên đi, quên sạch rồi sống bên người khác một cuộc sống tốt.

Cúc Tịnh Y lấy được lọ thuốc đi đến đổ ra tay, xoa thuốc cho Triệu Gia Mẫn.

-Mẫn Mẫn!!...Có đau thì cố chịu một chút, đùng nhúc nhích để chị xoa thuốc.

Hơi lạnh của thuốc trên đầu ngón tay, ở dưới vai Triệu Gia Mẫn, Tiểu Cúc nhẹ nhàng xoa. Cúc Tịnh Y tay run run xoa thuốc cho Triệu Gia Mẫn vì cô sợ Gia Mẫn đau. Triệu Gia Mẫn nhắm mắt ngồi im hưởng thụ sự chăm sóc của Cúc Tịnh Y, vì cô nghĩ rằng đây có lè sẽ là lần cuối cô được Tịnh Y đối xử dịu dàng.

Thực ra thì Triệu Gia Mẫn vốn không có thương tích gì cả. Mấy vết sẹo đó có trên người Triệu Gia Mẫn trong những lần cô trải qua những bài kiểm tra kiểm tra kĩ năng sát thủ khi ở Nhật. Còn mấy vết bầm tím thì là dấu hiệu căn bệnh của Triệu Gia Mẫn đã trở lên nặng hơn đi. Bình thường chỉ cần va đập nhẹ hay vận động mạnh một chút thì trên người Triệu Gia Mẫn sẽ xuất hiện mấy vết bầm tìm do mạch máu yếu vỡ. Lúc đánh nhau với mấy bang nhóm kia Triệu Gia Mẫn đã vận động khá mạnh nên cũng không có gì lạ nếu trên người cô có nhiều vết bầm tim. Vì mấy vết bầm tím đó không đau nên Triệu Gia Mẫn cũng không quan tâm đến nó lắm, dù sao thì kẻ sắp chết như cô thì suy nghĩ nhiều như vậy làm gì. Căn bênh của Triệu Gia Mẫn rất hiếm gặp, hiện tại không có thuốc chưa cũng không có cách để ngăn sự tiến triển của bệnh nên việc Triệu Gia Mẫn chết là sớm hay muộn mà thôi. Mà cái chết đối với Triệu Gia Mẫn trước nay nó là một sự giải thoát, từ giờ cho đến lúc đó cô phải hoàn thành công việc trả thù, cô không muốn mình chết mà thù vẫn chưa trả được.

Khí trời hôm nay rất tốt, không nóng quá cũng không lạnh qua. Cúc Tịnh Y có chút nóng, không biết là không khí trong phòng nóng hay chính nhiệt khí trong người cô nữa. Triệu Gia Mẫn từ đầu đến cuối ngoan ngoãn nghe theo sự xắp xếp của Cúc Tịnh Y, áo đã cởi, nằm ở trên giường, lăng im để Cúc Tịnh Y xoa thuốc. Cúc Tịnh Y lòng bàn tay ấm áp đặt trên gáy Triệu Gia Mẫn, hai vai, thắt lưng, ở từng chỗ bị bị bầm tím xoa nắn qua lại, mềm nhẹ lại cẩn thận, phảng phất giống như cố ý cảm nhận mềm nhẵn trơn bóng. Triệu Gia Mẫn nhìn không thấy, chỉ cảm thấy thật thoải mái, tốt đẹp, tay ngọc không nhẹ không nặng, lòng bàn tay ma sát khiến Gia Mẫn tâm ngứa khó nhịn..

Triệu Gia Mẫn tùy ý để cho Cúc Tịnh Y mà không biết rằng Tịnh Y mượn cớ thoai thuốc mà vuốt ve toàn thân, cũng không phát hiện rằng Tiểu Cúc trên mặt tươi cười như ý. Cúc Tịnh Y tinh tế vuốt ve, ở đằng sau lưng Triệu Gia Mẫn có thể thấy rõ phản ứng của Gia Mẫn. Triệu Gia Mẫn tuy rằng khả năng nhẫn nại là nhất lưu, nhưng mỗi khi tay Cúc Tịnh Y chạm đến địa phương mẫn cảm, làn da của Gia Mẫn liền nhanh chóng chuyển hồng. Cúc Tịnh Y cố ý dùng đầu ngón tay ở bên gáy, lưng, sau thắt lưng ma sát qua lại, thẳng đến khi Triệu Gia Mẫn bắt đầu run nhè nhẹ, Tịnh Y mới cười xấu xa, cúi người, dán ở sau lưng cô, ôm cô, thì thầm.

-Mẫn Mẫn!!...Chị yêu em.

Triệu Gia Mẫn xoay người lại, đột nhiên mở to mắt nhìn chằm chằm Cúc Tịnh Y, trong mắt đã có tơ máu, ánh mắt không che giấu được dục vọng trần trụi, Gia Mẫn giữ chặt tay Tịnh Y để ở trước ngực, vòng tay ôm lấy cổ cô.

-Em cũng yêu chị. Cúc Tịnh Y!!

Trong lúc đó..

-Sao hai người đó vẫn chưa quay lại?...Chẳng lẽ xảy ra chuyện?

Tako bất an nói.

-Nè!!...Cô đừng nói bậy nha!!...Tiểu Cúc rất hiền lành sao làm hại bạn của cô được chứ?

A Hoàng bất mãn nói, cô rất không bằng lòng nếu người khác không hiểu mà cứ nói bừa.

-Nè!!..Tako đâu có nói là Tiểu Cúc của cô làm hại bạn tôi đâu chứ, cô đừng có mà xư lông nhím như vậy. thật khiến cho người khác chán ghét. Im lặng và chờ đợi đi, đừng có làm ôn nữa. Cô mà không mở miệng thì cả thế giới này đội ơn cô đấy.

A Tạp không thoải mái hướng A Hoàng nói.

-Gì hả??..Cô nói lại lần nữa xem!!

A Hoàng tức giận hét lên.

-Mấy người im lặng chút coi.

Lạc Lạc khó chịu nói. A Tạp với A Hoàng im bặt chỉ dám mắt trừng mặt, không chịu nhường nhau. Đới Manh, ôm Mạc Hàn trong lòng nhìn đội trè mắt trừng mắt, Mạc Hàn thì thoải mái trong lòng Đới Manh thiu thiu ngủ. Kiki thì tựa tường cầm sách học vài chiều ảo thuật mới. Ngũ Chiết thì đeo tai nghe nhạc. Mao Mao thì lôi điện thoại ra nghịch. Lạc Lạc thì đieu tai nghe, tai cầm máy tính mini chơi game không quan tâm cũng chẳng để ý Nana nãy giờ đắm đuối nhìn mình. Nana nhẹ nhàng rút điện thoạt ra giả vờ nghịch nhưng thực chất là chụp vài tấm ảnh Lạc Lạc đang tựa lưng vào tường chơi game.

Một lúc sau..

-Mọi người đợi ở đây lâu chưa?

Triệu Gia Mẫn bước đến hỏi, vẫn là bộ dạng vân đạm phong khinh quyến rũ người khác. A Hoàng thấy Triệu Gia Mẫn không đi cùng Cúc Tịnh Y thì bất an khẩn trương hỏi

-Nè!!...Tiểu Cúc bạn tôi đâu?....Tại sao không đi cùng với cô về?

-Chị ấy hơi mệt, hiện giờ ở phòng y tế của trường, các cô có thể đến xem.

Triệu Gia Mẫn không quan tâm nói. A Hoàng với Nana đồng loạt nhìn nhau một cái rồi chạy đi. Triệu Gia Mẫn hướng mọi người mỉm cười nói.

-Chúng ta đi thôi

Triệu Gia Mẫn cùng với Đới Manh, Mạc Hàn, Mao Mao, Tako, Kiki, Ngũ Chiết, Lạc Lạc và A Tạp chậm rãi lên xe mà Thang Mẫn chuẩn bị phóng đến buối họp báo……