[Fanfiction Jungkook] Tình Yêu, Cất Cánh!

Chương 14: Đẳng cấp bịa chuyện

Ra khỏi quán, Jungkook cứ chạy theo, lì lèo Ami:

- Này, bác ấy vừa nói gì thế nói cho tui nghe đi.

- Không nói. - Ami quay ngoắt bước đi không thèm trả lời.

- Này. Nói đi mà. - Jungkook chạy theo.

- Muốn biết thật à? - Ami bất giác quay lại.

Nhìn người con gái đối diện, Jungkook thấy nét mặt của cô không có gì giống đang đùa và muốn kể chuyện cho cậu nghe cả, lại còn trông rất nghiêm túc nữa. Từng đợt gió nhẹ thoảng qua, mài sợi tóc trên khuôn mặt cô khẽ đung đưa làm cho cậu bất giác đỏ mặt. Ami nhớ lại lúc ấy...

"Thằng bé kia, bác có thể nhìn ra nó thích cháu đấy. Nhìn thằng bé cũng không đến nỗi nào đâu. Nhìn nó cũng đẹp trai, nhanh nhẹn, đáng yêu mà..."

Nhìn người con gái đang đứng trước mặt cậu lúc này, tự nhiên Jungkook cũng không muốn biết nữa:

- À mà thôi.

- Này, cậu đã từng yêu ai chưa? - Ami bất chợt hỏi làm Jungkook ngạc nhiên, thậm chí còn bị đơ toàn tập với câu hỏi đó.

- Này, cô không bình thường à? - Jungkook cũng đáp trả lại. Anh cũng cảm thấy con người này không bình thường và bắt đầu "không đứng đắn" rồi đấy?

- Tôi còn nhỏ lắm (AD: Ừ nhỏ lắm.) mẹ tôi cấm yêu sớm. Yêu sớm thì sẽ có hai trường hợp. Nêú là lúc nhỏ thì cuốn gói ra đường còn nếu là bây giờ thì đừng nhìn mặt mẹ.

- Nói đi. Nói vào chủ đề.

- Ờ thì chưa. Nhưng sắp rồi.

- Vậy à. - Ami vẫn duy trì nhịp điệu của giọng nói.

Jungkook thấy tò mò liền hỏi lại:

- Không lẽ cô cũng như vậy?

Ami ngồi vào chiếc ghế công cộng ở gần bồn hoa rồi đặt tay vào chỗ ngồi bên cạnh:

- Ngồi đi.

- Ờ. - Thỏ béo ngoan ngoãn như con mèo nhỏ đi lại. Phía đằng xa, đài phun nước vẫn tuôn ra những dòng nước thật đẹp.

- Bao nhiêu năm rồi. Tôi vẫn chờ đợi. Đến lúc gặp được người đó thì anh ấy cũng không còn nhớ tôi là ai nữa. Trong lòng nghĩ về chằng lạ khi có chút lạnh lòng.

- Là Jimin à? Cô yêu đơn phương hyung đúng không?

Ami không trả lời. Nhưng bất chợt...

- Không, câu chuyện lúc nãy tôi bịa ra đấy. Đừng tin.

Hic, Jungkook bị sụp đổ tinh thần. Bịa mà như thật ấy, mai có triển vọng chạy đi đóng phim. Ước mơ tương lai. Mầm non của nước nhà. Nhưng không có lửa làm sao có khói?

- Không dưng tự nhiên cô đi nhắc mấy cái chuyện linh tinh làm gì vậy?

- Có chuyện mới kể.

- Chuyện gì?

❤️ 

Lúc 3 giờ sáng...

Thông báo: Lee Cho Yin đang online

@kangami0512

Mẹ ơi!

@Leechoyin0912

Con gái có chuyện gì vậy?

@kangami0512

Bố với ông nội lại bắt con

đi học xa nhà rồi.Con buồn lắm.

@Leechoyin0912

Lão này lại bắt ép

con đi du học ở Harvard à?

@kangami0512

Vâng. Con chẳng biết chia

sẻ cùng ai mẹ ạ.

@Leechoyin0912

Con đang khóc đấy à? Thôi,

đừng lo con ạ. Có mẹ đây rồi.

Hai mẹ con mình chuyển sang

gọi facetime đi. Lâu rồi mẹ

cũng chưa gặp được con.

@kangami0512

Mẹ chờ con một chút.

@Leechoyin0912 đã xem

Ami lấy cái chai nước đang đặt ở bàn. (AD: Hậu trường giàn dựng công phu.) Lúc gọi facetime thì...

Lee phu nhân vội hốt hoảng:

- Con gái. Con sao thế này? Khóc ướt hết cả mặt rồi?

- Mẹ ơi, mẹ bảo con phải làm sao đây? Huhu.* Ami giả khóc giỏi thật.

- Con gái nín đi. Mẹ sẽ cho lão kia biết tay.

- Hức hức. Vâng ạ.