Fans Đều Hi Vọng Tôi Sập Nhà

Chương 17

Quá trình quay phim vô cùng suôn sẻ, chỉ là bộ phim này không có nam chính.

Bộ phim cô quay cùng với Giản Kỷ cũng đã phát sóng đến cảnh hôn mà không được hôn, fan của phim đều rất tức giận, vốn dĩ chuyện hai người đã rất ngược rồi, còn không cho bọn họ hôn.

Hotsearch đều cảnh phim bọn họ không hôn nhau, đặc biệt có bình luận còn nói [ Giản Kỷ rốt cuộc có được không thế?]

[Không được thì để mị làm cho]

[Mau đi, đừng để bố mày tức giận, mau lên đi]

[Giản Kỷ không được, cậu ấy thực sự không được rồi]

Người đàn ông nào đó bị nói là không được đã rất tức giận, giận đến mức mua vé máy bay đến chỗ Thẩm Ca.

Buổi tối quay về khách sạn, theo thói quen Thẩm Ca định gọi video cho Giản Kỷ, ai ngờ vừa mới bước vào cửa đã bị anh ôm trong lòng.

“Vợ à, em nhớ chị lắm.”

“Em tới lúc nào đấy?” Thẩm Ca quay lại ôm lấy cậu.

“Tới lúc nhớ em.”

“Thật không đấy? Không phải….vì hotsearch à?”

“Dĩ nhiên là không phải rồi! Hơn nữa….ai nói em không được.” Giản Kỷ có hơi tuyệt vọng nói.

“Nhưng mà…lần đầu tiên hôn nhau là chị chủ động đấy.”

“Em…cái đó…là chị không cho em cơ hội, thổ lộ cũng là chị chủ động, hôn môi cũng là chị chủ động nốt, vậy em….”

Trong tư thế này, Giản Kỷ bắt đầu hôn, vừa hôn vừa bước vào phòng ngủ.

Một tay cậu sờ vào bên trong quần áo, bóp một chút thịt được cậu vỗ béo, một tay còn lại ấn đầu cô, như muốn ấn cô khảm vào sâu trong cơ thể mình.

Mới nãy Thẩm Ca còn nghĩ đây chỉ là một nụ hôn, nhưng đến khi thấy mình bị đẩy vào phòng ngủ mới nhận ra rằng đây không chỉ đơn thuần là một nụ hôn nữa.

Toang rồi, toang rồi, giỡn lố rồi, đúng là không nên khiêu khích mà.

Đến khi bị đè xuống giường, cô mới phản ứng lại.

“Em…có thể không?” Âm thanh Giản Kỷ khàn khàn hơn bình thường, ánh mắt cũng đỏ hơn, như thể đã nhịn hết cỡ rồi.

“Được….”

_________

Giản Kỷ ôm cô đi tắm,  dù cô mơ mơ màng màng nhưng lúc bị ôm đến trên giường cũng còn nhớ rõ là phải mặc áo ngủ.

Giản Kỷ mặc áo sơ mi của mình vào cho cô, sau đó ôm chặt Thẩm Ca ngủ, hai tay cũng không thành thật đặt lên bụng cô, nghĩ thầm phải nuôi cô có da có thịt hơn tí nữa, về sau ăn mới thỏa mãn.

Mặc dù rất mệt mỏi nhưng theo đồng hồ sinh học bình thường, Thẩm Ca vẫn dậy rất sớm, khi tỉnh dậy liền cảm thấy xương sống, thắt lưng đau đến chết đi sống lại.

Vừa định di chuyển cô lại phát hiện có người ôm mình chặt chẽ, cúi đầu thì thấy bộ quần áo cô đang mặc trên người là của Giản Kỷ.

“Đừng nhúc nhích, anh ôm em một lát.” Giọng nói tên đầu sỏ vang lên từ phía sau.

Dù gì hôm nay cũng được nghỉ ngơi, để anh ôm một lát vậy, người này không phải là biết hôm nay mình được nghỉ nên tối qua mới làm càn như vậy chứ.