Gả Chồng Thay Em

Chương 17: 17 Ông Bố Bỉm Sữa

Tác giả: Ninh Ninh

Chương 17: Ông bố bỉm sữa

Hoàng An đi song song với tôi, cậu ta không hỏi tôi chắc do khi nãy tôi quát lên.

Tôi đứng dậy chờ cậu ta lấy xe, tay nắm chặt cuốn sổ nhỏ, tim tôi đập bang bang.

Thế là tôi sắp làm mẹ rồi! Làm mẹ ở tuổi 23.

Đời thật biết trêu đùa mà, ai biết được tôi có ngày sẽ lên chức làm mẹ, Hoàng An là ba của con tôi.

Hoàng An lái xe đỗ trước mặt tôi, tôi thở dài mở cửa lên xe.

Cậu ta lái xe đi, tôi tay càng run, tôi không biết nên mở lời thế nào nữ.

Giờ tôi muốn đi phòng khám tư kiểm tra xem con tôi có khỏe không, đợi thì đợi được nhưng tôi muốn biết chính xác tôi có thai 7 hay là 8 tuần.

“Hoàng An!”

Hoàng An mắt nhìn phía trước, miệng trả lời tôi.

“Cậu …..

tôi…tôi!”

“Có gì cứ nói đi.”

“Tôi có thai rồi!”

“Có thì đẻ.”

Tôi mặt hắc ám, cậu ta trả lời ngon ơ luôn.

Hết biết luôn rồi!

“Giờ trở đi phòng khám tư siêu âm đi.”

“Biết địa chỉ không?”

Cậu ta hỏi tôi làm như tôi biết hết ấy.

“Không biết!”

“Vậy tra Maps coi.”

Tôi lật đật mở google map ra tìm khu gần chỗ chúng tôi ở.

Quét ra một phòng khám vào 5 giờ chiều mở ngay đường Hồ Văn Huê.

Nhìn đồng hồ giờ đã hơn 4 giờ chiều, giờ cao điểm tắc đường, Hoàng An vòng xe đi đường vòng cho nhanh nhất, khổ đường cộng Hòa lúc nào cũng nghẹt người vào giờ cao điểm.

Chúng tôi di chuyển bằng ô tô lại càng khó khăn.

Cuối cùng về đến phòng khám đã 6 giờ tối.

Hai đứa lần đầu làm ba làm mẹ đều run, Hoàng An cậu ta ở bệnh viện to miệng thế chứ khi biết cậu ta lên chức cái mặt không thể tránh được hoảng sợ.

Y tá hỏi chúng tôi làm theo các bước, đến lúc nằm lên cái giường cho bác sĩ siêu âm tôi tay đổ mồ hôi ướt nhẹp.

Hoàng An ở bên nắm lấy tay tôi, môi mấp máy.

"Bình tĩnh, có tôi!"

“Thai được 7 tuần rồi em.

Chúc mừng hai vợ chồng.”

“Vậy thai mấy tuần là biết giới tính vậy bác sĩ?”

Là tôi hỏi bác sĩ.

“Thai còn nhỏ lắm, mới hình thành tổ chưa lâu, em muốn chính xác phải từ 16 tuần tới 20 tuần.”

Tôi nhìn cậu ta, cậu ta nhìn tôi cười.

Hai chúng tôi biết được chính xác bao nhiêu tuần sau đi về hiệu thuốc mua thuốc sắt cho bà bầu.

Khổ thân khi ở bệnh viện bác sĩ có dặn mà tôi lo quá thành quên luôn, may về khám ở đây bác sĩ nhắc lại tôi cùng cậu ta mới biết.

Hoàng An đưa tôi về đến cổng chung cư thì bảo tôi đi lên nhà trước, cậu ta đi có việc.

Tôi gật đầu ngay vì tôi biết tôi còn chưa tiếp thu được vậy cậu ta là đàn ông mới 23 tuổi đã làm ba của người khác nó khó khăn lắm.

Tôi lên nhà thấy cô giúp việc đang xếp cơm ra bàn, tôi chào cô sau đi vào phòng luôn.

Để giấy tờ, túi xách lên trên bàn rồi tôi lấy bộ đồ ngủ đi vào phòng tắm.

Khi tôi ra cô giúp việc xin phép đi về trước.

Nhà cô ở ngay đường Phổ Quang, cô làm giúp việc cho chúng tôi chỉ làm đến 8 giờ tối xong cô dọn dẹp sạch sẽ mọi thứ là về nhà.

Chủ nhật cô không tới mẹ chồng tôi nói chúng tôi là vợ chồng mới cưới cần không gian riêng.

Cô chỉ cần làm thời gian như vậy thôi.

Tôi thấy mẹ chồng tôi lo lắng chu toàn hết cho chúng tôi.

Tiễn cô giúp việc đi về xong tôi vào bàn ngồi ăn cơm trước.

Từ khi biết mang thai tôi hiểu ra dạo này tôi hay đói, hay ăn nhiều là sao rồi.

Tôi ngồi ăn liền hai bát cơm, ăn xong Hoàng An chưa về tôi đem bát đũa để ra kệ rửa sau uống nước đi về giường ngủ.

Có bầu tâm lý không ổn định, tôi mệt mỏi.

Cơn buồn ngủ ập đến tôi ngủ lúc nào không hay.

Đến khi Hoàng An vỗ vai gọi tôi dậy tôi mới tỉnh ngủ ngồi dậy.

“Dậy uống sữa này.”

Tôi nhìn cậu ta trên tay cốc sữa đầy mà thắc mắc.

“Cậu khi nãy là đi mua sữa à?”

“Ừ, tôi đi mua sữa cho mẹ con em chứ đi đâu nữa? Em tưởng tôi đi đâu?”

“Không tưởng gì cả.”

Tôi chối ngay, tôi nhìn cậu ta chột dạ, khi nãy tôi có nghĩ xấu cho cậu ta mà áy náy quá.

Người chồng hờ đi mua sữa cho tôi uống mà tôi lại không nghĩ như vậy.

Không thể trách tôi được, ai bảo cậu ta làm tôi không dám tin tưởng chứ!

“Uống đi cho nóng này.”

Tôi nhận cốc sữa uống, lần đầu uống sữa bầu tôi cảm thấy không khó uống như nhiều chị than trên hội eva đâu.

“Ngon không?”

Hoàng An hỏi tôi, tôi thành thật trả lời:

“Cũng được không khó uống.”

“Khó thế nào được, tôi tự mua mà lị!”

“Tự luyến thế?”

“Em giờ mới biết à?”

“Ừ!!”

“Vậy tập dần cho quen là vừa.”

Độ tự luyến của tên hâm này còn cao hơn cả thị nở sĩ diện nữa.

“Chẳng cần.”

“Chẳng cần thế, có cần thằng chồng này không?”

“Không!!”

“Thế em muốn con không cha à?”

“Con tôi chứ cậu đẻ đâu mà nhận?”

Hoàng An đặt cái ly ra bàn ngồi đối diện tôi trừng mắt:

“Tôi không đẻ chứ tôi cho giống em mới sưng cái bụng biết chưa?”

“Giống của cậu to quá?”

“Chẳng to, em nghĩ không to mà 1 phát trúng luôn….haha!!!”

“Cười thấy gớm!”

“Không cười chẳng lẽ khóc?”

“Cậu tốt nhất miệng mím lại nó lại hay đấy.”

Hoàng An hừ hừ ngồi sát vào tôi nhỏ giọng:

“Cho ôm cái đi.”

Tôi cứng đờ mặt, miệng co quắp.

“Không!”

Hoàng An tỏ ra đáng thương năn nỉ:

“Cho ôm tí thôi, dù sao đã có con chung còn giận gì nữa?”

“Giận? Tôi không giận!”

“Thế ghen?”

“Không ghen.”

“Không ghen vậy tôi đi ngủ với gái đừng kêu.”

Tôi vừa nghe đến từ gái là cả người nóng lên, tôi mắt sắc lẹm nhìn cậu ta cảnh cáo.

“Đi với gái? Cậu giỏi nhỉ? Bà đang có bầu mà dám đi ngủ với gái à, đi thử về bà cho liệt.”

“Mới nói chưa có đi nha, đấy mới có thế đã giãy nảy lên như sư tử rồi còn bảo không ghen.”

“Bà đây không ghen, bà đang giữ bố cho con bà biết chưa hả?”

Hoàng An nhảy xuống giường lầm bầm:

“Sư tử cái!”

Tôi nghe lọt vừa vặn tôi hô:

“Cậu vừa nói cái gì? Nói lại?”

Hoàng An cười ha hả xua tay.

“Không nói gì!”

“Cứ nói vớ vẩn ra ngoài ngủ bà đây ngủ mình cho sướng.”

“Còn lâu nhé.”

“Này Hoàng An, cậu cãi tay đôi với tôi cậu không cảm thấy nó xấu hổ với cái chức phó tổng giám đốc Hoàng Thịnh à?”

Hoàng An đứng dựa vào cửa cười cười:

“Không, chức đấy tôi có phải tự có đâu.”

“Thế mà cậu dám ngồi?”

“Dám sao không dám.”

“Cậu liều thật, 23 tuổi ngồi chức phó tổng như thật.”

“Có gì ngại, nhà bố làm to cần gì lo.”

“Cậu như thằng trẻ con.”

Tôi bội phục cậu ta, tính tình tưởng lạnh lùng tổng tài ai biết ở lâu mới biết cái tính mỗi ngày một hết sức vớ vẩn.

Phó tổng giám đốc ngồi xem phim hoạt hình ăn bim bim! Phó tổng giám đốc cãi nhau như bà tám ngoài chợ! Phó tổng giám đốc mặc đồ ngủ Pikachu!!!! Phó tổng giám đốc chơi game đào vàng…..

Tôi thề là từ bé đến lớn tôi mới gặp được một tên giám đốc mà như tên chồng hờ của tôi, à không giờ làm ba của con tôi.

Cái tủ quần áo của cậu ta đồ ngủ phải nói toàn Pikachu không, gấu bông cũng Pikachu.

Tôi không biết cái hôm mà cậu ta đưa Hoài Lan về nhà ngủ ở cái phòng ban đầu cậu ta ngủ đó thì gấu bông, mền gối hình Pikachu nó đi đâu hết rồi?

Kể luôn hôm qua ngủ với tôi 1 tuần đầu tiên cậu ta không có một thứ gì là dính tới Pikachu mà sau đó đâu tiên là đồ ngủ, quần đùi, khăn, gối, mền, grap giường…..

Tất cả đều Pikachu….

Lúc đó tôi sốc tưởng ngất luôn.

Tôi cãi nhau cũng vì cậu ta thay toàn bộ ga giường, gối ngủ, gối ôm, chăn mền của hai đứa đều là Pikachu….

Đấy thủa đời có ai giống cậu ta làm một phó tổng nhà mặt phố bố làm to, ngoài đẹp trai trong nhiều tiền tính tình lập dị như cậu ta không? Tôi chính thức phục cậu ta!!!!

#Gachongthayem #NinhNinh.