Long lúc này đang dùng toàn bộ tốc độ của cơ thể để thoát khỏi hang động.Hang động này vốn dĩ là một đường chéo đâm thẳng xuống tâm hành tinh.Đặc tính của đường chéo là lúc đi xuống cực kỳ đơn giản và nhanh chóng.Nhưng lúc lên ngược lại thì phải tốn công sức nhiều hơn.Đã vậy không biết tại sao mà sư phụ của hắn lại chơi trò bố trí cơ quan dựa theo cảnh giới.Cảnh giới càng cao thì các cơ quan cạm bẫy sẽ trở nên phong phú và nguy hiểm hơn.Bởi thể nên việc thoát ra khỏi đây trở nên cực kỳ khó khăn khổ sở.-Sao người lại bố trí bẫy lúc thoát ra chứ.Chẳng phải hầm mộ khi được chinh phục thì chúng phải mất hết cạm bẫy sao?Long lúc này vừa chạy vừa né những cạm bẫy mà cũng không ngừng than thở với sư phụ của hắn.-Ai bảo ngươi đây là hầm mộ?Chỗ này đúng hơn là một nơi để ta thua thập đệ tử.Với lại người đừng có mà than thở ráng mà né số tên trước mắt kìa.Chúng được tẩm độc của Tổ Oa.Chỉ ngửi thôi cũng đủ làm nội tạng thối rửa.Long nghe thấy cũng im lặng mà tập trung né các mũi tên.Vì nó lúc này mới biết được đống bẫy này là dùng để giết người chứ không phải dùng để tập luyện.Bản thân sư phụ hắn sau khi giam giữ linh hồn trong chiếc nhẫn thì đã không tự do như lúc trước nhưng điều đó có thể giải bỏ nếu thực lực của Long đủ mạnh.Với tình trạng hiện tại thì ông ta chỉ có thể xuất hiện với dạng linh hồn yếu ớt không có khả năng chiến đấu phụ giúp LongÔng ta mặc cho Long tập trung né bẫy mà mở lời phổ biến mọi thứ cơ bản của thể giới này nào là cách sống,cảnh giới,nghề nghiệp....v.vBản thân Long dù đang tập trung nhưng khi nghe lời nói của sư phụ hắn liên tục tuôn ra làm hắn hết sức là rối trí nhưng hắn cũng không phàn nàn gì vì những thứ thông tin từ sư phụ hắn cực kỳ có ích cho hắn để có thể tồn tại trong thế giới này.Mọi thứ cứ như thế tiếp tục diễn ra cho đến khi Long còn cách cửa hang gần 20km thì các cạm bẫy đã không còn. Bản thân hắn đã rất kinh ngạc với sức mạnh hiện tại.Nên nhớ lúc đi xuống hang động hắn phải mất cả ngày.Mà bây giờ hắn lại chỉ mất vài tiềng đồng hồ để có thể thoát ra khỏi đây.Bởi thể hắn rất mong chờ sớm ngày đột phá để trở thành Ma Vương lấy lại được ký ức lúc trước của hắn.Vài phút sau đó hắn liền thoát khỏi hang động rồi bắt đầu bơi lên bờ.Với khả năng chạy nhanh thần tốc thì việc bơi lên bờ cũng chỉ là chuyện đơn giản.Nhưng hắn lại mắc một lỗi lầm chết người.Đó là quên lấy hơi mà đi thẳng vào dòng nước.Đúng là bản thân hắn đã hình thành mang cá ngay hai bên cổ nhưng do quá trình luyện tập bị thương rồi chữa lành khiến cơ thể hắn tự động lấp đi mang cá làm mất đi thứ khả năng hiếm có này.Bởi vì thế mà ngay khi vừa đi vào dòng nước thì cơ thể hắn tự động mất khí.Hắn liền cảm thấy không ổn nên nhanh chóng dùng hết tốc lực bơi lên.Nhưng chuỗi xui xẻo vẫn chưa chấm dứt.Ngay lúc đó một sợi tảo từ đâu xuất hiện quấn chặt vào chân Long khiến hắn không thể nào thoát ra được.Hắn lúc này hoảng loạn hỏi sư phụ hắn:-Sư phụ!Giờ phải làm sao?Sư phụ hắn từ tốn mà trả lời:-Ai biết!-Ý người là sao?-Thì ta nói rồi đó!Ai biết.-Người là sư phụ con mà người phải có cách chứ. -Ngươi nghĩ tại sao ta lại nằm trong chiếc nhẫn.-Nhưng người là Đại Thần mà.-Đại Thần Pháp.Ta sáng tạo công pháp chứ không phải trị chết đuối.-Vậy bây giờ con phải làm sao?-Ai biết!-Akmmmm......Long lúc này thật sự bực dọc vì sư phụ hắn quá không nghiêm túc.Bởi thế hắn quyết định tự thân cứu mình.Ya....Một tiếng hét lớn phát ra từ Long.Hắn đang cố bứt đứt sợi dây tảo.Nhưng không ngờ càng làm như vậy thì sợi dây lại càng quấn chặt hơn.Ngay lúc này cơ thể hắn đã mất dần ý thức.Hơi thở thì cũng không còn nhiều.Hắn không đành lòng mà để cho cuộc đời mới vừa chớm nở giờ lại đi chết đuối.Đến cuối cùng hắn đã rơi vào trạng thái bất tỉnh.Toàn cơ thể lúc này thả lỏng ra.Sợi dây tảo cảm ứng được mà buôn lỏng ra thả Long nỗi lên mặt nước.Sư phụ hắn nhìn thấy cảnh này mà cười mỉm một tiếng như mọi thứ đã sắp đặt.Riêng Long thì đang nhẹ nhàng nỗi lên mặt nước.Nơi mà Uyên Bích không một mảnh vải cũng đang tắm trên đó.