Giả Cán Bộ

Chương 112: Khắp nơi chơi đểu

Dương Tử Hiên lạnh lùng nói: “ Chuyện này không liên quan đến ngươi! “

Trương Bích Tiêu biết rõ mình cũng không thể khiến cho Dương Tử Hiên quá mức phát hỏa, lúc này liền không đùa chơi nữa, thanh âm thanh thúy nói: “ Ân oán gút mắc giữa La Trạch Minh cùng Tống Tư An, phải nói từ gút mắc giữa chủ tịch tỉnh La Phù hiện tại Hoàng Văn Thanh cùng chủ tịch tỉnh La Phù Liêu Anh Thạch hiện tại đã điều nhiệm trung ương. “

Dương Tử Hiên nhíu mày, hắn không nghĩ tới nước ở đây sâu đến như vậy.

“ Tiểu bí thư, ngươi biết lúc La Trạch Minh đảm nhiệm phó thư ký trưởng ủy ban tỉnh chủ yếu là bảo đảm công tác cho ai không? “

Dương Tử Hiên thoáng trầm tư một tý, nói: “ Chẳng lẽ chính là chủ tịch tỉnh Hoàng Văn Thanh? “

“ Đúng vậy, La Trạch Minh tại ủy ban tỉnh đảm nhiệm phó thư ký trưởng, chính là bảo đảm công tác cho chủ tịch tỉnh Hoàng Văn Thanh, bài danh ở bên trong các phó thư ký trưởng ủy ban tỉnh, La Trạch Minh sắp xếp đệ nhất! “ Ngữ khí Trương Bích Tiêu trở nên ngưng trọng.

Dương Tử Hiên há to miệng, vẻ mặt kinh ngạc

Không nghĩ tới, La Trạch Minh dĩ nhiên là dòng chính thân tín một trong những nhân vật có quyền thế nhất La Phù tỉnh ——chủ tịch tỉnh Hoàng Văn Thanh.

“ Hoàng Văn Thanh thượng vị chủ tịch tỉnh, về sau, vì để lập uy, bắt đầu chèn ép quy mô người lão chủ tịch tỉnh Liêu Anh Thạch lưu lại ở trong chính phủ tỉnh, đề bạt phân công quy mô cán bộ mới, La Trạch Minh chính là đuợc Hoàng Văn Thanh chọn trúng thời điểm đó, nhất cử trở thành nhân vật chạm tay có thể bỏng nhất trong chính phủ tỉnh! “

“ Mà Tống Tư An, hoàn toàn là một tay lão chủ tịch tỉnh Liêu Anh Thạch nhấc đến Nam Hồ thành phố làm bí thư thị ủy, có thể nói là một trong những hạch tâm nồng cốt Liêu hệ năm đó. Liêu Anh Thạch điều nhiệm trung ương, về sau, Liêu hệ ở trong tỉnh bị chủ tịch tỉnh Hoàng Văn Thanh chèn ép rất lợi hại, Tống Tư An nhìn vào trong mắt mà đau nhức ở trong lòng. “

“ Lúc ấy, chủ tịch tỉnh Hoàng Văn Thanh vừa muốn điều động La Trạch Minh, người phụ tá đắc lực này xuống Nam Hồ thành phố, ngay từ đầu Hoàng Văn Thanh là ủng hộ La Trạch Minh tiếp nhận bí thư thị ủy của Tống Tư An, Thạch Phong Tín vẫn đảm nhiệm thị trưởng như trước, nhưng bị Tống Tư An kịch liệt phản đối, vô cùng mâu thuẫn.”

“Có thể nói, Nam Hồ thành phố ở thời điểm vài bí thư thị trưởng trước chưa hề có gì đáng nói, khi Thạch Phong Tín Tống Tư An vào đây, kinh tế mới bắt đầu đằng bay lên, Tống Tư An và Thạch Phong Tín đều có cảm tình rất sâu đối với Nam Hồ, chủ tịch tỉnh Hoàng Văn Thanh vươn tay vào đây, hơn nữa khẽ vươn tay chính là vị trí trọng yếu như bí thư thị ủy, đương nhiên khiến cho nhóm cán bộ Tống Tư An và Thạch Phong Tín này cực kỳ phản cảm.”

“Sự tình thậm chí náo loạn đến bên trong Tỉnh ủy, bởi vì kinh tế Nam Hồ thành phố ở trong tỉnh xem như khu phát đạt, cho nên Tỉnh ủy an bài đối với bộ máy thị ủy Nam Hồ cũng là thập phần coi trọng, không ít lão lãnh đạo rất có phê bình kín đáo đối với việc La Trạch Minh đảm nhiệm bí thư thị ủy, cho nên, cuối cùng là chủ tịch tỉnh Hoàng Văn Thanh không khỏi phải thu liễm mũi nhọn, chỉ để cho La Trạch Minh nhậm chức thị trưởng, Thạch Phong Tín thuận thế đảm nhiệm bí thư thị ủy! “ Trương Bích Tiêu nói một hơi, trình bày hầu hết tin tức biến động chính thức ở Nam Hồ thành phố năm đó ra.

Cũng chỉ có nàng, loại lão làng văn phòng thị ủy này, mới có thể biết rõ những gút mắc bên trong, chút ít người mới tiến vào văn phòng thị ủy kia không nhất định có thể nghe tháy những bí văn này, dù sao, những người ở trong quan trường đều có mấy điểm kiêng kị gì đó, không có người dám loạn truyền.

Dương Tử Hiên cũng không nghĩ tới, trong này còn có một phiên tin tức phức tạp như vậy.

“ Cho nên, La Trạch Minh cuối cùng không lên làm bí thư thị ủy, có quan hệ rất lớn với việc Tống Tư An quấy nhiễu, hoạt động ngày lễ ngày tết bình thường, chính phủ hỏi thăm lão lãnh đạo thành phố về hưu, chỉ cần có Tống Tư An dự họp, nhiều khi La Trạch Minh cũng sẽ không lộ diện. “

Dương Tử Hiên để điện thoại xuống, xem ra lúc trước đặt niềm tin ở trên người Trương Bích Tiêu có lẽ là rất phù hợp, Trương Bích Tiêu này đối với những tin tức bên trong thị ủy kia đều là thập phần tinh tường, phân tích rõ ràng, xem ra ngộ tính quan trường của nữ nhân xinh đẹp này thật đúng là không thấp.

Nếu như Trương Bích Tiêu không phải là một nữ tử xinh đẹp, chỉ sợ Dương Tử Hiên thật đúng là đã nổi lên lòng yêu tài, trọng dụng nàng.

Đáng tiếc, lớn lên xinh đẹp như vậy, chỉ cần không phải lãnh đạo t*ng trùng lên não, chỉ sợ là không ai dám trọng dụng nàng, nếu không, chỉ cần là những lời đồn đại, chuyện nhảm cơ quan đầy nước miếng kia cũng đủ để dìm chết người.

...

“ Lão Trương, ngươi nói Dương Tử Hiên này rốt cuộc là có bối cảnh gì? “ Bạch Thự cùng Trương Lan có hai ngôi nhà song song với nhau, cho nên Bạch Thự cùng Trương Lan thường xuyên lặng lẽ đến nhà nhau bàn chuyện.

Với tư cách lãnh đạo chủ yếu khu công nghiệp, tuy lén chọn nhà thì không tốt lắm, cũng sẽ chảy ra một ít đồn đại ở trong khu công nghiệp, nhưng dù sao cấp bậc Bạch Thự cùng Trương Lan cũng không tính toán là cao, còn không phải quá kiêng kị.

“ Không rõ ràng lắm, ta hỏi qua thúc ta, hắn cũng không nghe được! “ Trương Lan cầm một ly cà phê nồng đậm trong tay, uống một ngụm, nói: “ Chỉ là, theo ta thấy, hắn đều có quan hệ ở bên trong thành phố và trong tỉnh thành. “

“ Ta cảm thấy hắn nên có quan hệ gì cùng phó bí thư thị ủy Lý Lỵ. “ Trương Lan thả trong tay cà phê ra rồi nói.

Tuy từ lúc Trương Lan ở trong khu công nghiệp tới nay, luôn làm cho người ta ấn tượng ngang ngược, nhưng cái này cũng không đại biểu hắn là một người không có đầu óc.

Có một thúc thúc Thường ủy tỉnh ủy, lại để cho hắn tiếp xúc đến một ít thứ ẩn trong quan trường trên cao, tầm mắt cũng cao hơn một ít so với một ít cán bộ bình thường.

“ Lý Lỵ phó bí thư là từ bộ ủy trung ương đưa xuống, Dương Tử Hiên cũng là nhân sĩ kinh thành, cũng từng nhậm chức ở kinh thành, hơn nữa Lý Lỵ tự mình đưa Dương Tử Hiên đến tiền nhiệm, còn có một chút chi tiết, tỉ mỉ, đều là ám chỉ quan hệ giữa hắn và Lý Lỵ không đơn giản! “ Trương Lan đi ở trong sảnh, sàn nhà lát gạch hoa, nói rất rõ ràng.

Tiểu Dương lâu này của Trương Lan, tuy bề ngoài bình thường, nhưng đồ đạc bên trong xác thực là tương đối xa hoa, chính giữa có vài bức tường, hoàn toàn dùng thủy tinh công nghiệp hơi mờ ngăn cách.

Hắn ưa thích loại hưởng thụ nhìn tất cả không xót gì này, vô luận là đối với quyền lực hay là nữ nhân.

Cho nên, gần đây hắn cảm thấy thập phần không thoải mái vì không nhìn thấu được Dương Tử Hiên, cái tên tân nhiệm công ủy bí thư này.

Ở trong mắt Trương Lan, Diêu Thiên Thư cùng Dương Tử Hiên giống nhau, tuy cũng là từ bên ngoài đến, nhưng Diêu Thiên Thư là từ đại cơ quan trong tỉnh xuống, Trương Lan vẫn có thể sờ chuẩn tâm lý loại người này —— láu cá, thích lợi, khéo léo.

Nhưng Dương Tử Hiên, loại tuổi thì ít nhưng lại biểu hiện ra vẻ cán bộ lão thành, hơn nữa còn không rõ lai lịch này, lại khiến cho Trương Lan thập phần đau đầu.

“ Tiểu Vương là do ai đưa tới bên cạnh hắn vậy? “ Bạch Thự đột nhiên hỏi.

“ Ha ha, là lão Lưu văn phòng đảng chính tên kia an bài, Dương Tử Hiên mới vừa lên nhậm chức đã bị hắn đâm một cái ánh mắt vào ngay bên cạnh. “ Trương Lan cười nói: “ Căn cứ vào tin tức Tiểu Vương phản hồi về đây, nói Dương Tử Hiên tiền nhiệm xong xuôi, liền bỏ chạy qua Hoàng Hồ hưu nhàn bên kia xem xét rồi, không biết hắn muốn làm gì. “

“ Chẳng lẽ hắn muốn cắt đứt Hoàng Hồ hưu nhàn bên kia để lập uy? “ Khóe miệng Bạch Thự hiện lên thần sắc khinh miệt.

Trương Lan cười ha ha, nói: “ Nếu hắn quả thật dám chọc cái tổ ong vò vẽ này, Trương Lan ta thật đúng là có điểm bội phục dũng khí của hắn, tuy nhiên, hắn nhất định sẽ bị chết rất thảm! “

“ Tuổi trẻ như vậy, kỳ thật cũng rất dễ đối phó, cứ đẩy hắn lên trên lò lửa, sấy nướng một lần thật ác, để cho hắn biết cái gì gọi là sợ hãi là được rồi. Ta đánh giá hắn tại xuôi buồm thuận gió Hồng Thủy huyện, nhưng đến khu công nghiệp này mà cũng muốn xuôi buồm thuận gió, đó là vô nghĩa! “ Bạch Thự đối với Dương Tử Hiên, thật sự là có chút chẳng thèm ngó tới, hoàn toàn bất đồng với bộ dáng hoan nghênh cúi đầu khom lưng nịnh nọt Dương Tử Hiên ở trên tiệc rượu.

“ Vậy thì hai bút cùng vẽ, ta an bài nhân thủ đi lôi kéo, xem có thể lôi kéo hắn hay không, bên kia cũng phải đẩy hắn lên trên lửa nóng, sấy nướng một chút. “

Trương Lan cười lành lạnh, nói: “ Nếu như làm như vậy mà hắn còn không thuận theo, rượu mời không uống lại uống rượu phạt, cứ trực tiếp đánh ngã được rồi. “

Giờ phút này, hắn với tư cách cháu trai Thường ủy tỉnh ủy, cái cao ngạo cùng hung hăng càn quấy sâu tận xương tủy kia, mới bắt đầu biểu lộ ra.

“ Nghe nói Hoàng Hồ hưu nhàn bên kia gần đây mới có hai cực phẩm muội tử vào làm, đều là ngựa gầy ốm quê Dương Châu, hàng tốt! “ Khuôn mặt Bạch Thự dễ biến ảo hơn cả tắc kè hoa, hiện lên một tia dâm tà.

“ Dương Châu ngựa gầy ốm? “ Trong mắt Trương Lan cũng hiện lên một tia quang mang hưng phấn, lập tức dập tắt lửa.

“ Cứ giữ lại trước, không cần phải “ phá tờ-rinh “ “ Trương Lan nhàn nhạt nói: “ Dương Tử Hiên tiểu tử kia còn chưa kết hôn, cái tuổi trẻ này đúng là tuổi thọ như lang tự hổ, ta cũng không tin hắn một chút ham muốn đàn bà cũng không có. “

“ Trừ phi chỗ đó của hắn có tật xấu, là thái giám, ha ha. “ Bạch Thự cười u ám nói.

...

Tiểu Vương kinh hồn một đêm, làm mấy cơn ác mộng, tất cả hình hành trong mộng đều là tình cảnh cái cỗ xe chở bùn kia lật nghiêng xuống, nghiền hắn thành thịt vụn, trong nội tâm hung hăng oán Dương Tử Hiên vài chục lần.

Nửa đêm bừng tỉnh, kéo bà nương nửa ngủ nửa tỉnh bên người qua, mãnh lực làm vài cái, mới thoáng bình phục tâm tình.

Một đêm ngủ không ngon, buổi sáng đi đến của chỗ ở Dương Tử Hiên, chuẩn bị ngồi lên trên Phú Khang, chờ đợi Dương Tử Hiên đi xuống, lại phát hiện một nam tử dáng người khôi ngô đã sớm ngồi ở chỗ đó.

“ Ngươi là ai? Như thế nào lại ngồi trên ghế lái? Mau xuống đi, ai đưa cho ngươi cái chìa khóa xe này? “ Tiểu Vương vốn là cả kinh, sau đó liền lập tức quát lớn nói.

Lưu Bất Khắc liếc mắt nhìn nhìn Tiểu Vương, nhếch miệng cười cười, nói: “ Ta là lái xe mới của Dương bí thư. “

Tiểu Vương lặng lẽ cười một tiếng, nói: “ Vậy ngươi biết ta là ai không? “

Lưu Bất Khắc nhún vai, một bộ dạng không sao cả, nói: “ Ngươi là ai có trọng yếu sao? Có quan hệ gì đến ta? “

“ Ta mới chính là lái xe chính quy văn phòng đảng chính khu công nghiệp an bài cho Dương bí thư, ngươi nói ngươi là lái xe của Dương bí thư, cái này không là tự mình đánh miệng mình sao? “ Tiểu Vương cười ha ha.

Lưu Bất Khắc cười nói: “ Ta đây có thể chính thức tuyên bố với ngươi, ngươi nghỉ việc, ta là lái xe mới của Dương bí thư! “

Đúng lúc này, Dương Tử Hiên đi xuống, nghe được hai người đối thoại, hướng Tiểu Vương khoát tay áo, nói: “ Tiểu Vương, từ hôm nay trở đi, ngươi không cần lái xe cho ta nữa rồi, ta sẽ bảo văn phòng đảng chính sắp xếp khác công tác cho ngươi, hi vọng ngươi đến cương vị khác cũng có thể làm tốt! “

Dương Tử Hiên ngồi trên xe Phú Khang, nhanh như chớp chạy về phía cao ốc văn phòng đảng chính, lưu lại Tiểu Vương mặt đầy biểu lộ kinh ngạc.

Dương Tử Hiên xuống xe, vừa mới đi tới văn phòng ngồi xuống, Diêu Thiên Thư đã tới rồi.

“ Bí thư đến sớm, hôm nay văn phòng Lý thị trưởng gọi điện thoại nói, bảo khu công nghiệp chúng ta đi báo cáo một ít động thái phát triển kinh tế sắp tới ở khu công nghiệp, không biết bí thư có thể thực hiện hay không? “ Diêu Thiên Thư híp hai mắt lại, ngồi ở Dương Tử Hiên trước mặt nói.

Lý thị trưởng trong miệng Diêu Thiên Thư, chính là thường ủy thị ủy, thường vụ phó thị trưởng Nam Hồ thành phố Lý Chí Hồng.

Tâm niệm Dương Tử Hiên vừa động, Lý Chí Hồng biết mình cùng Diêu Thiên Thư mới tới, không có khả năng muốn mình và Diêu Thiên Thư báo cáo cái gì về kế hoạch phát triển kinh tế, các loại tình huống dự tính....

Lý Chí Hồng kia hơn phân nửa là hướng về phía chuyện tổng giám đốc nhà máy chế dược Thánh Đông uống thuốc độc tự sát, chỉ sợ ai trong khu công nghiệp đi báo cáo đều không có trái cây gì hay để ăn rồi.

Dương Tử Hiên cười ha ha, nói: “ Đây là phương diện công tác cụ thể về kinh tế khu công nghiệp, lão Diêu ngươi đi thì tương đối phù hợp! “

Diêu Thiên Thư sững sờ.

Hắn vốn tưởng rằng, loại người tuổi trẻ như Dương Tử Hiên này, xác định vững chắc là ưa thích làm náo động, mặt mày rạng rỡ tại trước mặt lãnh đạo, nhất là loại này cơ hội có thể một mình báo cáo công tác với thường vụ phó thị trưởng Lý Chí Hồng, càng không có khả năng buông tha, cho nên Diêu Thiên Thư mới cố ý đến mời Dương Tử Hiên đi.

Không nghĩ tới, Dương Tử Hiên thoáng cái liền khám phá ra.

“ Bí thư là tổng quản toàn bộ, mạnh như thác đổ, cái đại sự này liên quan đến phương hướng phát triển kinh tế chúng ta khu công nghiệp, ta cảm thấy có lẽ là bí thư ngài đi xem thì tương đối phù hợp hơn. Nghe nói bí thư đã từng lãnh đạo Hồng Thủy huyện tiến vào Top 5 kinh tế tăng tốc toàn bộ tỉnh huyện, về phương diện làm kinh tế, cũng quen thuộc hơn rất nhiều so với chúng ta, gần đây ta cũng một mực học tập ngài. “ Diêu Thiên Thư đeo cái mũ cao cao cho Dương Tử Hiên.

Dương Tử Hiên không nhịn được mà cười lên, Diêu Thiên Thư này cũng quá coi thường chính mình rồi đó, thực sự cho rằng mang cái mũ cao cho mình, thì có thể làm cho mình nhất thời xúc động hấp tấp chạy tới chỗ Lý Chí Hồng tìm mắng?

“ Lão Diêu, kỳ thật buổi chiều ta còn có một chút sự tình cần xử lý, hiện tại đi nội thành, chỉ sợ buổi chiều không kịp trở lại, chuyện này xin nhờ ngươi vậy. “ Dương Tử Hiên đứng dậy, vỗ vỗ bả vai Diêu Thiên Thư.

Lại nói đến mức này rồi, Diêu Thiên Thư biết mình trên danh nghĩa là phải tiếp nhận sự lãnh đạo của Dương Tử Hiên, công ủy bí thư này, cũng không có cách nào phản bác hắn, xem ra thật sự là phải kiên trì, tự mình lên thành phố rồi.

“ Bí thư, còn có một việc, chính là sự kiện tổng giám đốc Thánh Đông uống thuốc độc tự sát, công ủy có phải là nên cho kết luận? Bằng không thì đợi lát nữa, đi đến thành phố, Lý thị trưởng hỏi, ta cũng phải cho thành phố một cái công đạo! “ Con mắt Diêu Thiên Thư lại là hiện lên quang mang đầy vẻ đắc ý.

Thường vụ phó thị trưởng Lý Chí Hồng đúng là người phụ trách công tác phối hợp liên lạc khu công nghiệp, coi như là lãnh đạo trực tiếp nhất ở phía trong thành phố về phân công quản lý khu công nghiệp rồi, cho nên, lời nói của Lý Chí Hồng đúng là thập phần có trọng lượng trong công tác khu công nghiệp.

Dương Tử Hiên có chút cười khổ, cực kỳ khủng khiếp, Diêu Thiên Thư này xem ra cũng quá không thân thiện rồi, loại này thủ đoạn cơ quan lão luyện này cũng dùng lên trên người mình.

Diêu Thiên Thư nói muốn công ủy cho cái kết luận, nhưng công ủy rõ ràng chính là Dương Tử Hiên rồi, kỳ thật cũng là biến tướng bắt Dương Tử Hiên đưa ra ý kiến định luận cho vụ việc tổng giám đốc nhà máy chế dược Thánh Đông uống thuốc độc tự sát.

Trong này cũng rất có học vấn rồi, nếu như định luận Dương Tử Hiên đưa ra không thể để cho thành phố thoả mãn, chỉ sợ ấn tượng của Dương Tử Hiên ở phía trong thành phố cũng sẽ mất gần hết, nếu như định luận của Dương Tử Hiên để cho thành phố thoả mãn, cũng chỉ có thể nói là Dương Tử Hiên đã làm xong bổn phận công tác mà thôi.

Cho nên, vô luận Dương Tử Hiên đưa ra định luận kết quả như thế nào, cũng không thể cho gia tăng ấn tượng gì tốt cho Dương Tử Hiên.

“ Lão Diêu, vấn đề chế dược Thánh Đông là vấn đề trường kỳ tích lũy, cũng không phải nhất thời nửa khắc có thể kết luận. Không có kết quả điều tra, liền không có quyền lên tiếng, công ủy chúng ta vẫn có ý định tổ chức nhân thủ, xâm nhập điều tra, cho nên, ngươi cũng đừng vội vã hạ cái định luận gì ở đây. “ Câu nói đầu tiên của Dương Tử Hiên đã nhẹ nhàng hóa giải thế công của Diêu Thiên Thư.