Giả Cán Bộ

Chương 196: Còn nghèo

Kỳ thật, loại sự tình gióng trống khua chiêng, rêu rao khắp nơi này, sẽ làm những tiểu khoa viên cơ quan không dám lén lút truyền tụng, nếu như lén lút che che lấp lấp, lại kích động tâm hiếu kỳ của đám người này, lời đồn đại chuyện nhảm sẽ truyền đi khắp nơi.

Đây cũng là nguyên nhân vì sao Dương Tử Hiên kêu Hồ Khải tự mình đi đón tiếp Hứa Tinh, làm sự tình quang minh chính đại, dù người ta muốn đâm chọc cũng rất khó chọn mục tiêu, nếu như là lén lút che che lấp lấp, coi như là vì công sự, cuối cùng cũng sẽ bị truyền ra cực kỳ khó nghe.

...

Bước vào văn phòng Dương Tử Hiên, Dương Tử Hiên đang xem văn bản tài liệu Hồ Khải đã sửa sang tốt, chỉ đợi phê duyệt, Hứa Tinh vẫn là lần đầu tiên đi vào văn phòng Dương Tử Hiên.

“ Đến đây, ngồi đi, tiểu Khải đi ra ngoài rót chén trà cho Hứa tiểu thư. “ Dương Tử Hiên đứng dậy phân phó.

Hồ Khải cũng là lần đầu tiên tiếp xúc gần gũi với Hứa Tinh, cũng bị vẻ đẹp của Hứa Tinh làm cho rung động một chút, tuy nhiên, Hồ Khải trước kia là phó chủ tịch hội sinh viên đại học đại học La Phù, nổi danh cả nước như vậy, cũng xã giao tiếp xúc với không ít mỹ nữ, nhưng có thể sánh vai cùng Hứa Tinh, có thể nói là chưa từng có một người.

Chỉ là, Hồ Khải cũng biết, nữ nhân như vậy, không phải tiểu nhân vật như mình có thể tiếp xúc được, trả lời một tiếng, liền đi ra ngoài bưng trà.

“ Dương bí thư, sáng sớm đã kêu tôi tới, cắt đứt kế hoạch tôi chạy bộ vào sáng sớm, có phải là nên trả giá chút gì đó hay không? “ Hứa Tinh mặc quần áo mới trang nhã, so với văn phòng có chút cổ xưa của Dương Tử Hiên có vẻ như không hợp nhau.

Dương Tử Hiên cũng biết mình không được Hứa Tinh chào đón, đương nhiên, hắn không muốn trả lời câu hỏi của nàng, bằng không thì sẽ bị nàng quấn đến không yên.

“ Tôi gọi cô tới, chủ yếu là muốn tiếp tục đàm phán chi tiết, tỉ mỉ về việc chúng ta hợp tác, làm người phát ngôn đại diện cho khu công nghiệp, khu công nghiệp chúng ta kiến tạo thành khu du lịch, về sau, sẽ đưa cho cô tiền thù lao nhất định! “

Hứa Tinh cau lông mày lại, nói: “ Tôi không con buôn như vậy, tôi đáp ứng làm người phát ngôn đại diện cho khu công nghiệp các cậu, chủ yếu là bởi vì cậu nói có thể để cho nông dân bốn phía tăng thêm thu nhập, coi như là làm một chuyện tốt. “

“ Trong khoảng thời gian này, tôi thường xuyên chạy bộ ven hồ khu công nghiệp các cậu, chạy vòng quanh khối địa phương khu nam trấn kia, cũng thường xuyên nhìn thấy không ít nông dân, điều kiện cuộc sống thực sự là thập phần khốn khổ.”

“Vào sáng sớm mùa thu, bên hồ khu tương đối lạnh, không ít đứa trẻ sáu bảy tuổi đến trường, đều là chân trần trụi đi đường, hai chân đông lạnh đến mức đỏ bừng, quần áo mặc trên người cũng thập phần rách rưới, tôi nhìn rất chua xót.”

“Tuy nhiên nội thành Nam Hồ các cậu xây dựng không tệ, nhưng khu công nghiệp các cậu, dân chúng các trấn bốn phía xác thực là rất cực khổ. “ Thanh âm Hứa Tinh có chút trầm trọng.

Dương Tử Hiên không nghĩ tới, Hứa Tinh vậy mà lại nói một phen như vậy, xem ra Hứa Tinh cũng là loại phụ nữ mềm lòng.

“ Cái này, lãnh đạo khu công nghiệp chúng ta cũng có trách nhiệm, mấy ngày này tôi cũng rất buồn, khu nam trấn coi như tốt rồi, thuế không coi là nhiều, rất nhiều dân chúng còn có ruộng để cày, nhưng khu đông trấn còn có mấy trấn, tình huống khả năng là bết bát hơn nữa. “ Dương Tử Hiên thở thật dài một tiếng, trong giọng nói lộ ra đầy vẻ uể oải.

“ Xem ra bí thư cũng là một người tốt. “ Hứa Tinh nhìn ra bộ dạng Dương Tử Hiên không phải giả vờ, xác thực là người muốn làm một ít chuyện cho dân.

“ Buồn không dùng được, công việc vẫn phải làm, cô gánh trách nhiệm làm người phát ngôn đại diện cho khu du lịch chúng tôi, khả năng sẽ cần làm không ít chuyện, có thể là một ít hoạt động cử hành định kỳ, cần cô tới tham gia!”

“Bây giờ cô đang ở Nam Hồ chúng tôi, đương nhiên dễ xử lý, nhưng qua một thời gian ngắn, cô vẫn phải trở lại kinh thành, khả năng đến lúc đó, phải nhờ cô chạy từ kinh thành đến khu công nghiệp chúng tôi. “ Dương Tử Hiên có chút do dự nói, hắn cũng hiểu được, yêu cầu này có chút quá phận.

“ Cái này thì không có vấn đề gì, tôi lại cảm giác được khu công nghiệp các cậu rất tốt, nhất là khu nam trấn bên kia, non sông tươi đẹp, phong cảnh tinh khiết tự nhiên, tôi còn muốn kiếm một phòng nhỏ ở đây, định kỳ tới nơi này nghỉ phép, thoáng thể nghiệm cuộc sống người dân bình thường một tý, kinh thành quá ồn ào náo động, tôi không thích sống mãi tại đó, hàng năm rút một thời gian ngắn, tới nơi này hưởng thụ cuộc sống yên tĩnh, vẫn có thể xem là một lựa chọn rất tốt. “ Hứa Tinh vừa cười vừa nói.

Dương Tử Hiên không nghĩ tới, Hứa Tinh lại có thể đáp ứng sảng khoái như vậy, liền cười nói: “ Cô yêu thích khu công nghiệp chúng tôi, cái này thì không thể tốt hơn. “

Hai người lại đàm phán một chút chi tiết, tỉ mỉ cụ thể, mới để cho Hồ Khải định ra hợp đồng, mang lên cho Hứa Tinh ký.

“ Đây là một phần hiệp nghị sơ bộ, hợp đồng chính thức còn có một chút chi tiết, tỉ mỉ, phải để phòng tuyên truyền bên kia đưa ra phương án tuyên truyền cụ thể, sau đó mới có thể xác định! “ Dương Tử Hiên vừa cười vừa nói.

“ Làm sao tôi cảm thấy giống như là văn tự bán mình vậy? “ Hứa Tinh có chút cổ quái nhìn Dương Tử Hiên.

Dương Tử Hiên cười ha ha một tiếng, nói: “ Nếu như cô không ngại làm Bạch Mao nữ, tôi cũng rất thích ý làm Hoàng Thế Nhân. “

...

Vài ngày sau, tiểu tổ công tác du lịch khu công nghiệp chính thức được tạo thành, điều phó cục trưởng cục du lịch Trương Bích Tiêu đảm nhiệm tổ trưởng, điều một cán bộ từ phòng tuyên truyền đảm nhiệm phó tổ trưởng, còn từ các nghành tương quan khác, điều thêm vài nhân viên bổ sung.

Dương Tử Hiên không tự mình ra mặt, chọn Trương Bích Tiêu là Hứa Tinh, người phát ngôn danh nghĩa của khu du lịch chọn Trương Bích Tiêu, người khác sẽ không có cách nào để suy đoán.

Dù sao, người phát ngôn đại diện là nữ, muốn chọn một nữ tổ trưởng để hợp tác cũng thập phần bình thường, không có ai có thể lấy ra cái gì để đâm chọc.

“ Rốt cục cũng có thể thoát khỏi lão quỷ Lý Học Đa kia! “ Trương Bích Tiêu nắm tay Dương Tử Hiên, đi trên bờ sông Hồng Hà chảy qua Đương Quy huyện, cười nói.

Trên thân Trương Bích Tiêu là một bộ quần áo của khu nghỉ dưỡng, một kiện áo lót màu trắng quấn chặt vào thân, hình dáng bộ ngực đều biểu lộ ra không thể che dấu, thật sự là khiến Dương Tử Hiên nhiều lần nuốt nước miếng.

Bốn phía bờ sông, mấy người nông dân liên tiếp ghé mắt, đều bị Dương Tử Hiên hung hăng trừng mắt dọa trở về.

Tay Dương Tử Hiên không hề nắm tay Trương Bích Tiêu, mà là ôm vòng eo mềm nhũn của Trương Bích Tiêu, nhưng ngón tay lại chậm rãi vuốt vuốt eo Trương Bích Tiêu.

“ Đêm nay có muốn ở tại Đương Quy huyện không? “ Dương Tử Hiên trơ mặt ra hỏi.

“ Không được, lần trước mẹ hỏi em tại sao lại ở bên ngoài qua đêm lâu như thế, em lớn như vậy, cho tới bây giờ đúng là chưa từng qua đêm ở bên ngoài nữa. “ Thân thể đẫy đà của Trương Bích Tiêu vặn vẹo uốn éo trong lồng ngực Dương Tử Hiên.

“ Em có thể nói, gần đây em nhiều công vụ bề bộn, đi công tác ở bên ngoài, không thể quay về, nhất là hiện tại, em cũng coi như là được điều nhiệm đến cương vị mới rồi, càng có lý lấy cớ. “ Dương Tử Hiên cười nói.

“ Em không nói dối mẹ, đúng rồi, em còn chưa hỏi anh nữa, anh và đại minh tinh Hứa Tinh kia có quan hệ như thế nào? “ Nói về Hứa Tinh, Trương Bích Tiêu liền có một tia cảnh giác.

Trong nội tâm Dương Tử Hiên thoáng lộp bộp một tý, cái này không phải là điềm gì tốt, xem ra sức ghen của Trương Bích Tiêu không nhỏ, hắn ho khan vài tiếng che dấu xấu hổ, nói: “ Còn có thể là quan hệ gì, chỉ là quan hệ bạn bè bình thường, khu du lịch khu công nghiệp chúng ta, có lẽ vẫn cần nhờ ảnh hưởng của minh tinh, hơn nữa, nhà người ta ở kinh thành, dù như thế nào cũng sẽ không vừa ý anh, một tiểu quan đất liền thành thị! “

Trương Bích Tiêu còn muốn phản bác gì đó, lúc này, điện thoại di động Dương Tử Hiên vang lên.

“ Alo, Khải Minh à, chuyện gì? Cái gì, án Thủy Đô giả mạo nông sản kém đã lớn đến vậy rồi? “

“ Tốt, tôi biết rồi, tôi sẽ lập tức chạy tới ủy ban thành phố! “ Dương Tử Hiên đáp lại.