Giả Cán Bộ

Chương 217: Tai nạn mỏ

Dương Tử Hiên hạ thấp tay xuống, ý bảo Diêu Thiên Thư không cần đứng lên.

“ Lão Diêu, nhìn anh đầu đầy mồ hôi kia, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì mà khẩn cấp như vậy? “ Dương Tử Hiên hỏi.

“ Tôi cũng vừa lấy được tin tức từ cục an toàn bên kia, một cái mỏ quặng ở khu đông trấn khu công nghiệp chúng ta đã xảy ra tai nạn mỏ, tình huống tương đối nghiêm trọng! “ Mặt Diêu Thiên Thư mếu mào như khóc, nói.

Trong nội tâm Dương Tử Hiên thầm cả kinh, ngoài miệng nói: “ Chuyện xảy ra khi nào, tại sao bây giờ tôi vẫn chưa nhận được tin tức gì? “

Diêu Thiên Thư nghiêng nghiêng thân thể, nói: “ Đúng vậy, chuyện xảy ra sáng nay, tôi cũng vừa lấy được tin tức từ cục an toàn, cục an toàn tìm được người phụ trách công ty khai thác mỏ, thôn dân địa phương, còn có các thợ mỏ khác, sau đó mới báo cáo đến chỗ tôi! “

Dương Tử Hiên nhíu mày, nói: “ Anh đừng vội, trước tiên cứ nói chuyện rõ ràng! “

“ Hiện tại, ở hiện trường tai nạn mỏ, có nghành nào qua xử lý rồi? “ Dương Tử Hiên hỏi.

“ Chỉ có cục an toàn thôi, cho nên tôi mới tới, xin Dương bí thư ủng hộ một tý! “ Thời điểm Diêu Thiên Thư nói những lời này, khuôn mặt đã đỏ bừng lên.

Tai nạn mỏ xảy ra, có rất nhiều nghành liên quan, tựa như cục công an, cục an toàn, quốc thổ tài nguyên, mấy cái nghành đều là nghành liên quan, nhưng Diêu Thiên Thư có thể chỉ huy được, cũng cũng chỉ có một cái cục an toàn mà thôi.

Cục an toàn này, chủ yếu là bởi vì Điền Quang Minh gặp chuyện không may, về sau, tại hội thường ủy, Dương Tử Hiên đã an bài cho hắn, cho nên, cục trưởng cục an toàn hiện tại là thân tín của Diêu Thiên Thư.

Dương Tử Hiên nhíu mày, hỏi: “ Chết người không, bị thương bao nhiêu? Bị nhốt bao nhiêu? “

Dương Tử Hiên một hơi hỏi mấy vấn đề, Diêu Thiên Thư trả lời: “ Chết ba, bị thương một, không có ai bị nhốt! “

Cái gì?

Chết ba người rồi?

Sắc mặt Dương Tử Hiên lập tức đại biến, đây chính là sự cố an toàn rất nghiêm trọng, khuôn mặt lập tức đen đi, nói: “ Sự cố nghiêm trọng như vậy, tại sao không sớm báo công ủy, có phải là ông chủ quặng mỏ cố ý giấu diếm sự cố hay không? “

Diêu Thiên Thư cũng bị uy bộ dáng không giận tự uy của Dương Tử Hiên dọa cho hoảng sợ, chỉ là, trên mặt hắn vẫn y nguyên giả trang ra một bộ dáng không có việc gì, nói: “ Bí thư, khả năng là anh có chỗ không biết rồi, cái khu khai thác quặng này không phải tư nhân, mà là công ty khai thác mỏ quốc hữu, thuộc chính phủ khu công nghiệp chúng ta! “

Dương Tử Hiên nhíu mày, hỏi: “ Công ty khai thác mỏ quốc hữu, có thể hồ đồ được sao? “

“ Như vậy đi, tôi lập tức phân phó cục quốc thổ, cục công an kết hợp cùng cục an toàn liên hợp điều tra, điều tra nguyên nhân sự cố và trách nhiệm những người liên quan! “

“ Lão Diêu, anh tự mình dẫn đội, dù sao chuyện này cũng tương đối nghiêm trọng, có thể không kinh động người thành phố, liền tận lực không kinh động quá nhiều, đến lúc đó tôi sẽ hướng Thạch bí thư báo cáo sự tiến triển tình một tý, anh cũng báo cáo cho La thị trưởng! “ Dương Tử Hiên phân phó nói.

Dù sao, tai nạn mỏ như vậy, nếu như bị người hữu tâm làm náo nhiệt, chỉ sợ chính phủ và công ủy khu công nghiệp đều phải thừa nhận áp lực khá lớn.

Diêu Thiên Thư nao nao, nghĩ thông suốt mấu chốt trong đó, liền nói: “ Tốt, bí thư, tôi sẽ tự mình nắm giữ ấn soái, dù sao, nếu như chuyện này bị thành phố biết, thậm chí rơi vào tay trong tỉnh, chúng ta cũng không dễ sống qua ngày! “

Dương Tử Hiên gật gật đầu.

Đợi Diêu Thiên Thư đi, Dương Tử Hiên mới bấm điện thoại Trương Lan, Dương Tử Hiên biết rõ, cục trưởng cục quốc thổ Tôn Sa Bàn là người của Trương Lan, hiện tại khối quốc thổ này cũng là Trương Lan được phân công quản lý, cho nên Dương Tử Hiên dứt khoát trực tiếp gọi cho Trương Lan.

“ Lão Trương sao? Tôi vừa nhận được tin tức, khu đông trấn đã xảy ra tai nạn mỏ, cậu lập tức bảo người phụ trách cục quốc thổ chạy tới hiện trường, cùng cục an toàn, cục công an tạo thành tiểu tổ liên hợp điều tra, phối hợp với Diêu Thiên Thư chủ nhiệm điều tra rõ ràng nguyên nhân sự cố! “ Dương Tử Hiên bình tĩnh nói.

Trương Lan đang vui đùa trong khu nghỉ dưỡng Hoàng Hồ, vừa nghe được tin tức này, lập tức giật mình ngồi dậy, phải biết rằng, không ít khu khai thác quặng khu đông trấn là thuộc về một công ty khai thác mỏ do hắn khống chế, thật sự xảy ra chuyện, đúng vậy rất phiền toái.

“ Là công ty khai thác mỏ quặng Hoàng Hồ, hiện tại đã có ba người tử vong, tình huống vô cùng nghiêm trọng! “ Dương Tử Hiên bổ sung.

Vừa nghe là công ty khai thác mỏ Hoàng Hồ, đáy lòng Trương Lan mới nhẹ nhàng thở ra, may mắn không phải công ty khai thác mỏ mình khống chế kia, bằng không thì cái này thật sự là một củ khoai lang phỏng tay, lấy quặng không sợ, sợ nhất đúng là xảy ra tai nạn mỏ, chết người.

Không phải là quặng mỏ của mình, Trương Lan cũng không muốn giao du với kẻ xấu, phải biết rằng, loại tai nạn mỏ này vô cùng khó chơi, Tôn Sa Bàn là thân tín hắn dùng thủ đoạn bồi dưỡng lên, Trương Lan cũng không muốn Tôn Sa Bàn chạy đi giao du với kẻ xấu.

“ Bí thư, khả năng là anh có chỗ không biết rồi, lão Tôn cục quốc thổ gần đây đã xin phép nghỉ trở về nhà rồi, nghe nói là một thân thích của hắn mất, hôm nay trở về xử lý tang sự, dù sao, tai nạn trên mỏ cũng đã có Diêu Thiên Thư chủ nhiệm tự mình tọa trấn, còn có cục an toàn và cục công an, thiếu một cái cục quốc thổ cũng không phải chuyện quan trọng! “ Trương Lan nói.

Dương Tử Hiên cũng không muốn dây dưa, nhàn nhạt nói: “ Đã như vậy, tôi không nói nữa! “

Trương Lan nghe được thanh âm cúp máy bốp một tiếng, liền lắc đầu, thầm nói: “ Muốn kéo tôi xuống giao du với kẻ xấu, không dễ dàng như vậy đâu! “

Cầm lấy điện thoại, hắn gọi một cú điện thoại cho Tôn Sa Bàn, nói: “ Lão Tôn, mấy ngày nay khu công nghiệp chúng ta xảy ra tai nạn mỏ, tình huống tương đối nghiêm trọng, chỉ là, chuyện không liên quan đến chúng ta, cậu lập tức liền xin phép đơn vị nghỉ, nói quê quán cậu có người mất, trở về xử lý tang sự, đi ra ngoài tránh một chút, không cần phải đưa thân vào. “

Tôn Sa Bàn từ trước đến nay vẫn là Trương Lan nói gì nghe nấy, lập tức nói: “ Tốt, chủ nhiệm, tôi sẽ lập tức xin phép nghỉ! “

Phân phó xong rồi, Trương Lan mới thở dài một hơi, nhếch mép cười cười, phân phó hai em gái mát xa sau lưng và phía trước.

“ Dùng lực lớn một chút, xuống chút nữa, một chút nữa, đúng, đúng, dùng lực lớn một đúng, cực kỳ tốt... “

...

Cúp điện thoại xong, về sau, trong mắt Dương Tử Hiên hiện lên một tia tinh mang tức giận, âm thầm cười lạnh, Trương Lan à, Trương Lan, cậu càng muốn trốn tránh trách nhiệm, tôi càng phải kéo cậu vào, trốn cũng không trốn thoát.

“ Tiểu Khải, chuẩn bị xe, chúng ta lập tức đi xem khu đông trấn! “ Dương Tử Hiên quyết đoán đứng dậy, đi ra khỏi cao ốc văn phòng đảng chính.

Trên xe, Dương Tử Hiên lại gọi điện thoại cho Trịnh Cường, phân phó Trịnh Cường dẫn đội đi qua hiện trường điều tra tình huống, sau đó, lại hồi báo tình huống chi tiết cho Thạch Phong Tín.

Thạch Phong Tín cũng không nói gì thêm, chỉ bảo Dương Tử Hiên làm tốt điều tra, giải quyết tốt hậu quả, hắn sẽ tận lực để cho truyền thông trong thành phố xử lý khiêm tốn, dù sao, trời cũng có gió thổi mây tan, người có họa phúc khó lường, sự cố này phát sinh ở trên đầu ai, người đó cũng không dễ qua.

Thời điểm xe đến hiện trường sự cố, chỗ đó đã có đầy người đứng xem.

Dương Tử Hiên vừa xuống xe, liền thấy được mấy tia sáng huỳnh quang lóe lên.

Dương Tử Hiên cho là mình nhìn lầm, nhìn kỹ lại, quả nhiên không nhìn lầm, xác thực là có mấy phóng viên cầm Cameras và máy ảnh quay chụp tại hiện trường.

Trong lòng Dương Tử Hiên không khỏi tức giận, phải biết rằng, lúc trước hắn đã phân phó Diêu Thiên Thư xử lý thật cẩn thận, không nên trêu chọc truyền thông, tại sao có thể để phóng viên tới hiện trường nhanh như vậy?

Vừa rồi Thạch Phong Tín đã nói ở trong điện thoại, nhắc nhở phòng tuyên truyền đưa tin chuyện này thật khiêm tốn, không cần gióng trống khua chiêng, tại sao còn có nhiều phóng viên như vậy ở chỗ này đây?

Sự cố mới xảy ra chưa đến hai giờ, dĩ nhiên đã có phóng viên nghe được tin, lập tức đi tới hiện trường?

Dương Tử Hiên vốn tức giận, nhưng lập tức bình tĩnh trở lại.

Đám phóng viên này sao lại có động tác nhanh như vậy? Xem ra, lần tai nạn mỏ này có điểm kỳ quặc.

Trong lòng Dương Tử Hiên bịt kín một bóng mờ.