Ánh mặt trời xuyên qua những tầng mây dày đặc chiếu xuống chiếc xe tạo thành ánh sáng lấp lánh.
Schmidt nhìn về phía trước rồiqua kính chiếu hậu liếc nhìn Mặc Khiêm Nhân, sau đó lại nhìn về phía trước, một hồi lâu khôngnhịn được lại liếc nhìn Mặc Khiêm Nhân, ngay khi Mặc Khiêm Nhân chuẩn bị nói lời ác độc, Schmidt mới cảm giác được nguy hiểm nên vội vàng lên tiếng, “Amon, tuy rằng cắt ngang chuyện ngọt ngào của anh và bạn gái là không đúng, nhưng bây giờ chúng ta có việc quan trọng cần phải làm.”
“Có lẽ anh nên vệ sinh mắt mình cho sạch sẽ một chút, con mắt nào của anh nhìn thấy tôi không làm việc.” Mặc Khiêm Nhân nói mà không ngẩng đầu.
Không ngờ sẽ bị Mặc Khiêm Nhân nói lời ác độc như vậy, Schmidt nhíu mày, “Ok, ok, tôi sai rồi, như vậy, văn kiện này...” Schmidt cầm lấy phần văn kiện chỗ ghế lái phụ đưa cho Mặc Khiêm Nhân.
“Không cần.” Mặc Khiêm Nhân lạnh nhạt từ chối.
Schmidt giật mình, suy nghĩ một chút cũng hiểu được đối với Mặc Khiêm Nhân mà nói, đây thực sự không cần thiết, phần văn kiện này đã có từ tháng mười năm trước tại Mỹ để dự đoán tâm lý tội phạm “Jack tay quỷ”.
Nhưng bởi vì tháng mười năm trước Mặc Khiêm Nhân vẫn ở thành phố K Trung Quốc để theo dõi Mộc Như Lam, cho nên FBI nhờ những chuyêngiatâm lý học tội phạm khác hỗ trợ, thế nhưng đạo cao một thước, ma cao một trượng, vậy mà khiến cho Jack liên tiếp đi trước một bước, nhiều lần đắc thủ, bất đắc dĩ một lần nữa phải thỉnh cầu Mặc Khiêm Nhân trợ giúp, nhưng mà cũng đúng lúc này nghị sĩ Savile thẹnquáhóa giận với Mặc Khiêm Nhân bởi vì Ive đã trốn thoát, bên kia cục điều tra Liên Bang cũng không ai nói gì, bà ta đề nghị để cho Mặc Khiêm Nhân đến hỗ trợ xử lý vụ án.
Jack rõ ràng là một tên tội phạm có tâm lý biến thái, đã vậy hắn còn rất thông minh, thậm chí đã từng học tâm lý học, nguyên nhân người ta gọi hắn là “Jack tay quỷ”, là bởi vì những người bị hắn giết hại đều bị hắn lột da, hắn chỉ lột da đầu của người bị hại, từ cổ họng cho đến các bộ phận, hắn muốn lột một cái da đầu hoàn chỉnh, vào tháng mười một năm ngoái, có người nói nhìn thấy một phụ nữ vào siêu thị mua đồ, điều làm cho mọi người kinh ngạc là nguyên chủ đã bị Jack sát hại từ tháng mười!
Thực hiển nhiên, Jack lại lột da mặt người bị hại, sau đó chế tạo một cái “mặt nạ da người” giống hệt nguyên bản.
Mà làm cho người ta cảm thấy nan giải là, hiện trường phạm tội của Jack luôn luôn thay đổi, hôm nay hắn gây án ở New York, ngày mai hắn lại đột hiện xuất hiện ở Washington, giây trước hắn còn ở Los Angeles, giây sau lại như đi San Francisco, đã thế còn ra sức châm chọc nhân viên phá án, thi thể bị vứt và hiện trường phạm tội đều lưu lại tên Jack, từ ngữ trào phúng bọn họ, cùng một vài con số chữ cái mật mã, chúng khiến cho các ngành nghề liên quan của chính phủ Mỹ vô cùng căm tức, buộc phải tróc nã hắn về quy án.
Mặc Khiêm Nhân không phải là chuyêngiatâm lý học tầm thường, những điều ấy bản thân hắn đều biết, thậm chí còn phân tích nhiều hơn cả bọn họ. Đừng nói Mặc Khiêm Nhân kiêu ngạo, tất cả mọi người đều biết, tiến sĩ cũng phân chia cấp bậc, cùng ngồi ngang một hàng nhưng người này thì dại dột đưa lợi ích vào tay đồng nghiệp, người kia thì thăng tiến không ngừng. Bằng cấp chẳng qua chỉ là khởi đầu, chân chính quyết định thắng thua chính là tư chất bẩm sinh và ý nghĩ hành động.
Không ai thích hợp trở thành nhà tâm lý học tội phạm biến thái hơn Mặc Khiêm Nhân, giống như lúc trước Mặc Khiêm Nhân chỉ cần tiêu tốn gần mười giây cùng với ba mươi mấy tiền bối bộc lộ tài năng và trở thành viện trưởng bệnh viện tâm thần Coen.
“Vậy, anh có thể đoán được địa điểm gây án tiếp theo của Jack sao?” Schmidt hỏi, Mặc Khiêm Nhân từng nói, những người bị bệnh tâm thần và giết người chỉ mới là khởi đầu, chứ không phải kết thúc.
“Châu Âu.” Mặc Khiêm Nhân nói, thản nhiên như thể hắn chỉ đang nói về chuyện thời tiết chứ không phải địa điểm gây án tiếp theo của tội phạm biến thái nguy hiểm.
“Cái gì?” Schmidt đột nhiên phanh xe dừng lại bên đường, đột nhiên quay người nhìn Mặc Khiêm Nhân, “Châu Âu!” Anh có lầm không vậy? Sao lại đột nhiên nhảy đến Châu Âu?
“Lái tiếp đi.” Mặc Khiêm Nhân nhìn hắn một cái, trong mắt có chút ghét bỏ, tựa như đang chê Schmidt không đủ bình tĩnh.
Schmidt không có thời gian bùng phát với Mặc Khiêm Nhân, ngoan ngoãn xoay người tiếp tục khởi động xe, một bên hỏi, “Làm sao anh biết?”
“Tên tội phạm này rất kiêu ngạo, chính hắn đã nói thế.” Mặc Khiêm Nhân lật văn kiện trên tay, bên trong có ghi lại mỗi nạn nhân sau khi bị lột da trên người khắc một chữ số và chữ cái, con số thoạt nhìn không có ý nghĩa, bấtquátổng hợp các chữ cái đều là lời thô tục.
“Hả?” Schmidt nhíu mày, hắn cũng nhìn qua phần văn kiện kia nhưng không phát hiện Jack muốn nói gì, những con số và chữ cái vẫn đang trongquátrình phân tích và phỏng đoán.
“Lấy tổng các con số trên người nạn nhân chia cho số lượng nạn nhân bị giết trước đó, cộng thêm 1, kết quả sẽ cho ra mã vùng của nạn nhân tiếp theo. Đoán được con số này cũng chính là đoán được địa điểm gây án. Jack khéo léo biến đổi các con số vàvịtrí để đùa các anh quay mòng mòng, cứ tưởng là cái gì bí hiểm lắm, phân tích ra một đống số liệu vô dụng.” Mặc Khiêm không quên độc miệng.
“Vậy... Vậy bây giờ là...”
“240 chia 6 cộng 1 bằng bao nhiêu?”
“41!” Schmidt khẩn trương ngay cả câu trả lời âm thanh cũng đề cao không ít, sau đó đột nhiên mở to hai mắt, “41... Thụy Sĩ?” 41 là mã quốcgiacủa Thụy Sĩ ở Châu Âu... Schmidt cau mày, “Không đúng, Amon, mã quốcgiacủa Mỹ là 1, mỗi quốcgiachỉ có một mã số, nạn nhân Jack giết hại đều là người Mỹ, anh nghĩ như thế nào...”
“Những con số trên người nạn nhân đầu tiên cộng lại là 180, mà trước người đó không có ai bị giết, cho nên là 0, 0 cộng 1 bằng 1, vừa vặn nước Mỹ có mã quốcgialà 1; những con số trên người nạn nhân thứ hai cộng lại là -2, -2 chia cho 1 – số nạn nhân bị giết trước đó – là -2, -2 cộng 1 là -1, cũng bằng 1, là mã quốcgiacủa Mỹ. Tương tự, tổng các số trên người những nạn nhân tiếp theo chia cho số nạn nhân trước đó, cộng thêm 1, đáp số dù bằng +1 hay -1 thì đều là 1.” Mặc Khiêm Nhân đạm mạc nói, cũng chính vì tính chất không thay đổi nên mới khiến các nhà phân tích phải đau đầu suy nghĩ. Hắn có chút hưng phấn, phương pháp mà tên tội phạm kia sử dụng làm cho hắn hứng thú, ít nhất so với nghị sĩ Savile gì đó thì thúvịhơn rất nhiều.
Schmidt trợn mắt há mồm, “Chờ, chờ một chút, làm sao anh có thể xác định đây là mã vùng mà không phải cái khác?”
“1, 210, 1, 201, 1, 281. Nhanh động cái não của anh xem tổ hợp những con số này có mối liên hệ gì.”
Schmidt sợ nhất là Mặc Khiêm Nhân không trực tiếp trả lời mà lại hỏi lại hắn, vì như thế sẽ làm hắn khẩn trương và sợ bị Mặc Khiêm Nhân nói lời độc ác, nhưng Schmidt cũng hơi thích chuyện này, Mặc Khiêm Nhân hỏi vậy mới thể hiện Mặc Khiêm Nhân có để hắn vào mắt, nếu không làm sao lại lãng phí thời gian với hắn?
Schmidt nhanh chóng động não, trong đầu xuất hiện rất nhiều khả năng, đây là một tọa độ? Tọa độ của nạn nhân? Góc độ? Đuôi của số điện thoại? Schmidt cố gắng suy nghĩ đến những thứ phức tạp hơn, nhưng lại cảm thấy nên suy nghĩ đơn giản, vì thế hắn nói, “Số đuôi mật mã ngân hàng của người bị hại?”
Mặc Khiêm Nhân im lặng nhìn Schmidt, Schmidt xấu hổ cười gượng, khụ, hắn thực không chuyên động não, so với động não, hắn giỏi động thủ hơn nhiều! Bảo hắn động thủ quyền cước còn được, chứ bảo hắn vật lộn với các con số thì... a ha ha.
“1 là mã quốcgiacủa Mỹ, 210, 201, 281, đều là ba chữ số cuối trong những con số lưu lại trên người nạn nhân, mã vùng của San Antonio là bao nhiêu?” Hiếm khi không độc mồm, Mặc Khiêm Nhân lạnh nhạt nói tiếp.
Cái này thì Schmidt biết, “210!”
“Còn New Jersey thì sao?”
“201!” Nói xong, Schmidt mới kịp phản ứng, hắn trợn mắt,vịtrí của nạn nhân thứ hai là ở San Antonio, nạn nhân thứ ba là ở New Jersey, nói cách khác...
“Tốt lắm, tiếp theo tôi có thể nói cho anh biết, hai số đầu của những con số mà tên tội phạm để lại đều là đuôi số điện thoại của người bị hại.” Nói cách khác, đầu tiên tên tội phạm tìm con mồi dựa trên mã quốcgia, mã vùng, sau đó hắn giết hại nạn nhân có đuôi số điện thoại đó. Có thể thấy tên tội phạm chính là một kẻ sát nhân vô nhân tính, hắn chỉ đơn thuần muốn giết người lột da chứ hoàn toàn không có mục đích nào khác, hắn giết chủ nhân có đuôi số điện thoại trùng khớp, bất kể nam hay nữ, già hay trẻ.
Đương nhiên, muốn lấy được số điện thoại thì tên tội phạm hẳn phải có dung mạo ưa nhìn và tài ăn nói, bởi vậy hắn mới có thể xin được số điện thoại của một người xa lạ, xác nhận xem đối phương có phải là người mà mình muốn tìm hay không.
Hắn là đàn ông, hơn nữa sức lực không nhỏ, nếu không muốn nói là rất lớn, bởi vì trong số những người hắn sát hại có một người da đen luyện quyền thân hình cao lớn. Ngoài ra, người này đời sống vật chất không thiếu thốn, bởi vì tiền tài của nạn nhân đều không bị tổn thất gì, hắn bỏ lơ cả dây chuyền vàng và nhẫn kim cương của nạn nhân, hắn ra nước ngoài dễ dàng như đi chợ, hắn có hộ chiếu, mua được vé máy bay, có tiền ở khách sạn.
Nói trắng ra, đây là một kẻ hoàn toàn biến thái! Chỉ có biến thái mới vì vật chất đầy đủ nhưng tinh thần bất mãn mà lấy việc giết người làm niềm vui!
“Vậy thì những chữ cái thì sao?” Schmidt hỏi.
“Để tung hỏa mù thôi. Tôi nghĩ nhóm người ngu xuẩn kia nhất định sẽ tìm ra một đống từ chửi rủa.” Mặc Khiêm Nhân vừa nói, vừa nhìn văn kiện, chẳng biết tại sao, mày hơi nhăn lại.
“Bây giờ húng ta có nên đi một chuyến đến Liên Bang trước hay không...
“Đi sân bay.” Mặc Khiêm Nhân đột nhiên nói.
“Hả?” Schmidt ngớ ra, chẳng lẽ hắn muốn đi Châu Âu sao?
“Mau!” Mặc Khiêm Nhân nâng mắt, ánh nhìn lạnh băng khiến Schmidt biến sắc, không dám nói câu thứ hai, hắn đạp chân ga, tiến thẳng tới sân bay.
Con số trên người bị hại cộng lại là 241, chia cho 6 cộng 1 là 41, đây là mã quốcgiacủa Thụy Sĩ, ba số cuối 022 là mã vùng của Geneva, Geneva Thụy Sĩ cách thị trấn Evian chỗ Mộc Như Lam chỉ vỏn vẹn một cái hồ! Mà chết tiệt hơn là, đuôi số điện thoại của Mộc Như Lam hoàn toàn trùng khớp với mục tiêu kế tiếp của Jack!
Shit!
====
Các nàng có thể nhìn hình dưới để thấy rõ hơnvịtrí tương quan giữathành phố Genevamà Jack chọn làm địa điểm gây án vàthị trấn Evian
nơi Mộc Như Lam đang ở lại (nối bởi đường màu xanh).