- Mày dám nói với tao như vậy? Mày có tin mày về xác không còn nguyên không? - Niên Vũ ra dáng một “tổng tài quyền lực” không thèm đém xỉa đến lời nói của gã đàn ông kia. - Tôi yêu cầu anh xin lỗi cô ấy, vì lỗi là do các anh cười cô ấy trước! - Niên Vũ, anh không cần phải để ý đến loại người thế này, cứ để “cô hồn đi đôi với âm binh”! - Cô dám,.... Người đàn ông to lớn kia nắm chặt tay thành một nắm đấm, giơ lên cao, sử dụng lực nhắm thẳng vào Băng Di. - Mày đừng nghĩ mày là phụ nữ thì tao không dám đánh mày! Người đàn ông to lớn ấy thu hút sự chú ý từ mọi người xung quanh, ai ai cũng đang say mẫn xem “drama” mà không một ai dám đứng ra ngăn cản. Vào ngay khoảng khắc anh ta hạ nắm đấm của mình xuống thì...... Trước mắt Băng Di là một chàng trai trẻ cô mới quen biết đang “bảo vệ” cho cô. - Niên Vũ anh đang bảo vệ tôi ư? - Băng Di đây là chuyện một người đàn ông phải làm! .... Tại một góc khác trong nhà hàng, - Ơ? Tại sao Đại Thịnh đang ở đó, cô gái ngồi bên cạnh thật xinh đẹp! ........ - Mày với nó có quan hệ gì mà lại mạnh miệng như vậy? - Tôi là....... “CHỒNG TƯƠNG LAI CỦA CÔ ẤY!” Nếu anh dám động tới vợ tôi thì tôi sẽ không tha thứ cho anh! - Người đàn ông ấy bỗng chần chữ, sát khí ban nãy biến mất hoàn toàn, Băng Di vẫn bình tĩnh và có một chút ngạc nhiên. - Được thôi! Coi như hôm nay tao bỏ qua cho mày, mày đừng vội đắc ý! Người đàn ông ấy quay lưng bỏ đi, với một nỗi nhục sau lưng! Cả căn phòng trầm lặng, khách hàng bỏ về hết, - Chúng tôi xin lỗi anh vì sự việc hôm nay, bữa ăn hôm nay chúng tôi sẽ không tính phí, thật sự xin lỗi! - Được rồi! Anh mau đi đi! Băng Di tôi thật sự xin lỗi vì lúc nãy, thật sự tôi không cố ý nói như vậy! - Không sao, tôi cũng không trách móc gì anh, tôi cũng phải cảm ơn anh chứ! Bữa ăn hôm nay tôi sẽ ghi nhớ rất rõ, anh đúng là một người đàn ông đáng để tôi quan tâm, Niên Vũ phải không, tôi còn gặp anh dài dài! Bằng một khí chất cao quý, cô ấy nói xong rồi xoay người bỏ đi, trước khi đi cô ấy còn nở một nụ cười! - Băng Di! Tôi phải tìm hiểu thật rõ con người cô!