Giúp Ba Cua Lại Mẹ Nhé

Chương 1932: Thời kì mang thai rất dễ bị sinh non, chỉ là muốn cho cô ấy môi trường yên tĩnh mà thôi

Chiến Hàn Quân đắp lại chăn cho cô, rón ra rón rén mà xuống giường, đi đến dưới lầu.

Nghiêm Mặc Hàn và Anh Nguyệt đang ngồi ở chỗ sofa trong phòng khách, hai người cứ giống như là ở trong nhà mình vậy, tìm lá trá ra, xong rồi rót trà, vây quanh bàn trà mà thong thả uống trà.

Anh Nguyệt vui buồn thất thường mà nhìn về phía Chiến Hàn Quân, nói: “Anh cả à, chị Linh Trang ở chỗ của chúng em đã mượn giấy thử thai sớm, cái chuyện này anh có biết hay không?”

Chiến Hàn Quân gật gật đầu: “Biết”

Tronh lòng cũng đã đoán ra được bảy tám phần rồi, hai cái miệng này là đến để tìm hiểu tin tức Linh Trang có thai có phải thật hay không mà.

Chiến Hàn Quân bởi vì muốn cho Linh Trang một môi trường trong thời kì thai nghén thật yên tĩnh và thoải mái, nên đã quyết định tạm thời giấu diếm cái chuyện này với hai vợ chồng nhà kia. Miễn là bọn họ đã biết thì tất cả mọi người cũng sẽ biết, đến lúc đó mấy họ hàng thân thích đều sẽ đến thăm Linh Trang. Ngược lại lại khiến cho Linh Trang không nghỉ ngơi được tốt.

“Chị Linh Trang có phải là có rồi hay không? Anh Nguyệt kích động mà hỏi.

Chiến Hàn Quân thăm dò mà nói: “Cô ấy có hay không, em không biết hả?”

Anh Nguyệt bỗng có một vị chua mà nói: “Chị Linh Trang lấy giấy thử thai xong liền chạy đi luôn. Tin tức tốt như thế này, chị ấy đương nhiên là sẽ chia sẻ cho người đầu tiên đó là anh rồi”

Trong lòng của Chiến Hàn Quân âm thầm mà vui vẻ.

Xem ra địa vị của anh ở trong lòng của Linh Trang vẫn là cao nhất mà.

“Chuyện này ấy, khó có thể nói được” Chiến Hàn Quân lập lờ nước đôi mà nói.

Nghiêm Mặc Hàn buồn bực mà nói: “Vậy đây rốt cuộc là có rồi, hay là không có hả?”

Anh Nguyệt giật giật ống tay áo của Nghiêm Mặc Hàn: “Đương nhiên là có rồi. Anh xem chị Linh Trang ban ngày ban mặt như này mà đi ngủ, đây rõ ràng là phản ứng của bà bầu mà”

Nghiêm Mặc Hàn lập tức lấy điện thoại ra: “Anh gọi điện thoại cho bố mẹ nhé, để cho bọn họ cũng vui vui vẻ vẻ như vậy”

Anh Nguyệt lập tức túm lấy điện thoại của Nghiêm Mặc Hàn, ý bảo Nghiêm Mặc Hàn nhìn về cái khuôn mặt tái nhợt của Chiến Hàn Quân kia kìa.

Nghiêm Mặc Hàn nói: “Anh cả à, cậu là có ý gì vậy?

Cái chuyện Linh Trang có thai này là chuyện vui mà, nói ra cho cả nhà cùng vui vẻ cũng được mà”

Ngữ khí của Chiến Hàn Quân cường ngạnh mà nói: “Chuyện này tạm thời vẫn là đừng nên nói thì hơn.”

Nghiêm Mặc Hàn buồn bực không thôi, lớn tiếng mà trách móc: “Tại sao cơ chứ?”

Chiến Hàn Quân nhanh chóng đứng hẳn lên mà bịt miệng của anh ta lại: “Nói chuyện nhỏ tiếng thôi, đừng có làm phiần Linh Trang ngủ chứ”

Nghiêm Mặc Hàn lấy tay của anh ra: “Ban ngày ban mặt mà lại ngủ lâu như thế làm gì cơ chứ?”

Chiến Hàn Quân trừng với anh ta: “Tôi cứ thích yêu thương cô ấy làm theo ý của cô ấy đấy. Anh quản làm cái gì hả?”

Anh Nguyệt kéo Nghiêm Mặc Hàn về phía bên cạnh mà ngồi xuống, tính tình nhãn nại mà giải thích: “Nghiêm Mặc Hàn à, anh vẫn chưa nhìn ra đấy à? Anh cả có nỗi băn khoăn mà. Chúng ta cứ tôn trọng bọn họ đi, tạm thời giấu diếm tin tức chị Linh Trang có thai đi”

Nghiêm Mặc Hàn là trăm mối vẫn không có cách giải: “Có cái gì mà phải giấu diếm cơ chứ?”

Anh Nguyệt nói: “Thời kì mang thai rất dễ bị sinh non, anh cả chỉ là muốn cho chị Linh Trang một môi trường yên tĩnh và thích hợp trong thời kỳ mang thai mà thôi.

Nghiêm Mặc Hàn bừng tỉnh ra rồi.

Chiến Hàn Quân nói: “Thế nên, anh có thể cút đi rồi.

Sau này lại còn dám mang cái đồng bạt đó đến nhà tôi làm loạn, thì tôi nhất định sẽ cho cậu thành cái đồng bạt đó. Anh có tin hay không hả?”

Nghiêm Mặc Hàn trợn trừng mắt mà nhìn về phía Chiến Hàn Quân: “Cậu cũng hung tàn quá rồi đấy?”

Chiến Hàn Quân chỉ là muốn nhanh chóng đuổi hai cái con người chuyên gia gây chuyện này đi. Chất vấn mà nói: “Hai người các anh chạy đến tòa thành Ái nguyệt của tôi, xong rồi đưa con cho người giúp việc như vậy, cũng không sợ người giúp việc ngược đãi bọn chúng hả?”

Nghiêm Mặc Hàn liền lập tức kéo theo Anh Nguyệt, vô cùng lo lắng mà rời đi.

Sau khi Linh Trang tỉnh ngủ, mặc vào một cái váy ngủ rồi đi xuống lầu.