Chiếc xe limo đen dừng trước cổng của Hữu gia. Bước xuống xe, giống như mọi ngày trước mắt An Minh Hạ sẽ là hai hàng người hầu và vệ sĩ đứng nghiêm nghị chào. Nhưng lần này "Chào mừng ông chủ và phu nhân đã về!" phu nhân? Cô ngạc nhiên nhìn sang người nào đó đang hài lòng gật gù vì sự nhanh nhạy của bọn họ. Hữu Cảnh nắm tay cô dẫn vào trong, mặc cho An Minh Hạ vẫn còn đang trong cơn sửng sốt. Cứ đi qua một người thì lại một tiếng "phu nhân" vang lên. Đúng là dọa chết cô rồi! - Cảnh, phu nhân là sao? - Cô níu tay anh hỏi nhỏ. - Cô bé ngốc, giờ em đã là người yêu của tôi, họ gọi tôi là ông chủ thì người yêu của ông chủ phải gọi là phu nhân chứ! - Anh đưa tay cốc nhẹ vào đầu cô. - Có phải sớm quá không? Em... - Cô vẫn chưa chuẩn bị nha. - Không có gì sớm cả! Sau này chúng ta cưới nhau họ sẽ gọi như vậy, em cũng tập làm quen dần đi. - Cươ...cưới? - Cô và anh mới xác định tình cảm vào sáng hôm nay mà anh đã nghĩ đến chuyện cưới rồi sao? - Em tính không cưới? - Anh nhíu mày hỏi. - Không phải, em thấy vội quá thôi! Chúng ta cứ từ từ được không? - Đôi khi cô cảm thấy ông trùm hắc đạo này trẻ con đến lạ thường. - Được, nghe em - Anh mỉm cười vuốt tóc cô - Em lên phòng nghỉ ngơi đi, có gì cần thiết thì cứ bảo quản gia hoặc người hầu. - Anh phải đi đâu à? - Uh, có chút việc! Nhưng tôi sẽ gắng về sớm với em. - Hì, vậy anh đi cẩn thận nhé! - Cô nở nụ cười tươi, giơ tay vẫy chào tạm biệt anh - Bye bye Hữu Cảnh khẽ cười rồi quay người bước đi, Joe cũng cúi người chào cô rồi đi theo sau anh. An Minh Hạ chống hông nhìn không gian rộng lớn của căn biệt thự, thở hắt ra một hơi. Anh đi rồi cô cũng thấy buồn chán, đang nghĩ mình sẽ làm gì cho đỡ chán thì mắt cô chợt dừng trước chiếc tivi màu đen với kích cỡ khủng và màn hình bóng loáng. Phải rồi, giờ mà xem phim ngôn tình thì thích phải biết! An Minh Hạ nói với một chị người hầu "Chị ơi, có bắp rang bơ không ạ?" cô người hầu gật đầu "Chắc vẫn còn trong kho nguyên liệu, em muốn ăn à?" cô cười hì hì "Vâng, vừa ăn vừa xem phim mới vui ạ!" "Để chị đi lấy cho em" "Em cảm ơn ạ!" cô bé này lễ phép thật! Cô người hầu khẽ cảm thầm trong lòng. Vì tivi có thể kết nối được mạng, giống như một chiếc laptop cỡ lớn vậy nên An Minh Hạ vào google tìm phim mình muốn xem. Vài phút sau, cô người hầu đã mang một bát bắp rang bơ cỡ lớn đặt lên bàn, người khác thì mang nước và hộp khăn giấy đến cho An Minh Hạ. Ngồi trên ghế sofa êm ái, An Minh Hạ khẽ cảm ơn, mắt vẫn chăm chú nhìn vào màn hình tivi đang bắt đầu chiếu phim. Mấy người hầu định lui vào trong thì cô gọi với lại, vỗ vỗ lên chỗ ngồi bên cạnh "Mọi người ngồi xuống xem phim luôn với em đi! Xem một mình chán lắm!" - An tiểu thư, họ còn có nhiều việc phải làm, như vậy không tốt đâu! - Ông quản gia từ đâu bước đến nói. - Đúng đúng, chúng tôi còn phải đi làm việc nữa! - Mấy cô người hầu sợ hãi nói. - Mọi người nghỉ ngơi một chút có sao đâu! - An Minh Hạ cười nói - Yên tâm, nếu ông chủ có giận thì tôi sẽ chịu trách nhiệm! - An tiểu thư, chuyện này... - Ông quản gia nhíu mày định nói thì An Minh Hạ cắt ngang - Ông quản gia, đi mà... - Được! - Ông quản gia thở dài đồng ý - Xem xong đi làm việc liền cho tôi! - Rõ! - Mấy cô người hầu phấn khích đồng thanh nói rồi ngồi xuống cạnh An Minh Hạ. Hơn 10 phút sau, tiếng khóc bao trùm cả không gian dưới tầng. Khăn giấy thì bị vo viên để trên bàn. An Minh Hạ nức nở mở đầu "Huhu tại sao có thể ác như thế chứ!? Lợi dụng tình cảm của người khác để trả thù, bộ vui lắm hay sao?" một cô người hầu tay còn đang cầm khăn giấy lau nước mắt, sụt sịt nói "Hóa ra gười này dùng thân phận giả để tiếp cận nữ chính... nhưng em thấy đến cuối cùng vẫn là có yêu thật lòng mà" - Chị không biết đấy thôi! Tình yêu của hắn chỉ là lừa gạt, cho dù có là thật lòng đi chăng nữa thì kết quả vẫn không thể thay đổi được và con người hắn vẫn sẽ mãi như vậy. - Lừa gạt lần một chắc chắn sẽ có lần hai - Người hầu khác nói - Đúng vậy, loại người như tên nam chính này không xứng đáng có được tình yêu! - An Minh Hạ nắm chặt tay tức giận nói - Chính hắn đã giết chết tình yêu to lớn của nữ chính và biến nó thành hận thù. - Huhu, đúng là loại tra nam đáng ghét! Xem hết 3 tập phim, An Minh Hạ ngáp ngắn ngáp dài tắt tivi đi. Chắc cô phải lên phòng ngủ một giấc thật đã thôi. Bây giờ mới có 15h chiều, ngủ vẫn được. Mấy cô người hầu đứng dậy theo thói quen dọn đống khăn giấy và Bát đựng bắp rang bơ đã hết sạch cùng cốc thủy tinh. Một người thấy An Minh Hạ định lên phòng thì níu lại ngại ngùng nói "Cảm ơn em vì hôm nay đã cho tụi chị xem một bộ phim hay như vậy! Mà..tên phim là gì vậy?" cô phì cười "Tên phim là Đông cung, khi nào rảnh lại cùng em xem phim nhé!" mọi người gật đầu, thân thiện vẫy tay với cô. An Minh Hạ lắc đầu cười bước lên phòng. Sau hôm nay có lẽ cô đã kết bạn thêm được với nhiều các tỷ tỷ đáng yêu ở Hữu gia đây rồi. An Minh Hạ nằm sụp xuống chiếc giường lớn màu vàng của mình. Bắt đầu chìm say vào trong giấc ngủ, một lúc sau. Miệng cô mấp máy vì mơ ngủ "Bắt đom đóm...bắt đom đóm cho ta"