Sau khi mất vài giây kịp thích ứng với ánh sáng, Hạ Tiêu mới nhận ra nguy hiểm đang cần kề, cô phải hít thở sâu để cố giữ cho nhịp tim bình tĩnh
Chuẩn bị tinh thần, hai tay cô hạ xuống, cau có nhìn lại phía cửa 2 ánh mắt đụng nhau, cô nhìn ra sau cũng không có ai, chỉ có duy nhất một thân hình to lớn đứng chắn hết cửa, ánh mắt đầy sát khí của hắn ta nhìn chằm chằm vào mặt cô Hạ Tiêu lúc này mới kịp nhìn lại mặt anh ta " Mẹ nó... ". Cô lẩm bẩm vài từ trong miệng, không biết cô lấy sức lực từ đâu ra mà còn đứng nổi, ánh mắt hơi hoang mang nhìn lung tung trên người hắn Doãn Sở Thần chỉ đứng đó, nhưng lại toát ra hơi thở vô cùng lạnh lẽo, trong phút chốc cả phòng bị bao phủ bởi không khí âm u Hạ Tiêu không thể không bị sắc đẹp của anh mê hoặc, nhưng cô không có thời gian quan sát hắn, cô đương nhiên chỉ cần chạy thoát và né xa chỗ này ra Rồi một ý nghĩ lại đập vào đầu cô khiến cô như tỉnh mộng, cô không phải không biết tính tình của hắn ta, cô cướp đồ hắn, dù cô có bay lên trời anh ta cũng lôi cô về được Một hơi thở dài nho nhỏ vang lên trong im ắng : " Doãn lão đại... anh coi như chưa có chuyện gì xảy ra, tôi trả lại chiếc vòng cho anh, anh thả tôi về được không... " Cả đời cô chưa từng phải xin ai tha thứ như thế này, thôi kệ, muốn sống thì mặt nhất định phải thật dày và biết được nguy hiểm để còn cầu xin tha thứ kịp thời, như cô Đôi mắt hẹp dài của hắn hơi nhíu lại, đi thẳng về phía cô Trong một giây mà não cả Hạ Tiêu đã xử lý cực nhanh, đầu tiên cứ lùi lại, tránh cái chết trước, tiếp theo là luồn qua chiếc hộp để vòng cổ . Không được, thế thì trông ngốc lắm Hay là, cứ đối đáp lại với anh ta đã, biết đâu sẽ có cơ hội sống ? À không đúng, trước khi kịp nói thêm lời trăn trối thì anh ta sẽ bẻ gãy cổ cô trước Lưng cô dựa trên mặt kính lạnh lẽo, ngẩng đầu lên nhìn vào mặt hắn ta, cặp lông mày hình lưỡi liềm, đôi mắt màu xanh đậm, sống mũi cao, đôi môi mỏng, cô không tìm ra một chút khuyết điểm trên gương mặt hắn ta Có mơ cô cũng chưa từng nghĩ, cô đang đứng trước mắt của ông trùm Âu Mỹ, đã vậy còn là cận kề cái chết. Chẳng lẽ ông trời lại có tâm như vậy, trước khi cô lìa đời cũng cho cô được Doãn Sở Thần ép tường sao Đôi mắt sắc bén soi mói từng tấc da tấc thịt trên mặt cô, ánh mắt càng ngày càng lạnh lẽo khi thấy biểu cảm trên mặt cô thay đổi liên tục Đột nhiên anh ta đưa một cái khăn lên miệng cô, một mùi hương kì lạ xốc thẳng vào đầu cô Ý nghĩ duy nhất của cô trước khi bất tỉnh là, ít ra cái mạng nhỏ này của cô còn giữ được, thêm một phút thôi cô cũng đủ vui rồi ... " Bốp " Một cái tát đau đớn giáng lên má của Hạ Tiêu, với cái tính tình nóng nảy, cô lập tức bật dậy, chưa kịp nghĩ chuyện gì đã mở miệng ra, hét vào mặt của người đang ngồi bên cạnh giường : " Con mẹ nó anh chết với tôi!!!! " Không khí âm xuống mấy độ, ánh mắt Doãn Sở Thần tức giận nhìn cô Sau khi nhận thức được người trước mắt là ai, mặt Hạ Tiêu lập tức không còn một chút huyết sắc, tránh được ổ gà thì rơi thẳng xuống cống là như thế nào, cô đúng là đen hơn cả chó " Ơ hơ hơ... tôi nói mớ ấy mà, Doãn lão đại đừng quan tâm " Hạ Tiêu thấy người hơi lạnh lạnh, nhìn xuống thì thấy được chiếc áo bằng lụa mỏng dí, gần như không che được cái gì hết Cô ngẩng đầu lên nhìn anh, ánh mắt quay quanh phòng một lần, thấy thêm một người đứng ở bộ sofa đằng kia, trên tay cầm gì đó Nụ cười lấy lòng của cô cứng lại, chuyện mẹ gì đang xảy ra thế này? Theo bản năng cô lấy chăn cuộn người lại, rồi lại tiếp tục ngồi nhìn Doãn Sở Thần, cô có thể làm gì khác sao Chàng trai đầu kia lại gần đây hơn, cô nhận ra người này, là vị bác sĩ rất nổi tiếng, trong hắc đạo ai mà không biết anh ta, quả thật đi làm cho hắn ta là quá hợp lí, không tìm được lỗ hổng, đã là biếи ŧɦái thì phải cùng đội với biếи ŧɦái Hàn Kỳ có cảm giác ấm áp hơn Doãn Sở Thần nhiều, dù sao anh ta cũng là một bác sĩ, chỉ là hơi không chuẩn mực một chút, còn lại thì chắc là mặt nào cũng tốt Mặt Hạ Tiêu không có một chút biểu cảm gì ngoài đề phòng, trong lúc 2 người đang bàn bạc chuyện gì đó thì cô đánh giá căn phòng, chỉ là một phòng ngủ bình thường đối với một căn biệt thự Châu Âu, ngoài việc đầu giường có một khẩu súng lục, có điểm khác thường rồi đấy Cô tất nhiên không muốn cắt ngang lời 2 người kia, nhưng cô không thích chiếc váy hở hang trên người một chút nào " Có bộ đồ nào khác không? " Doãn Tư Thần không quan tâm đến cô, chỉ có Hàn Kỳ đánh ánh mắt về phía 2 cái cửa màu trắng ở bên kia phòng, cô đi lại mở nó ra, chỉ thấy bên trong là một gian phòng rộng khác, nhưng chỉ chứa áo quần Váy, đồ công sở, đồ ở nhà, phụ kiện,..... Cô thật sự nghi ngờ Doãn Sở Thần bao nuôi một cô gái ở đây, cô chưa thấy một người đàn ông nào hiểu phụ nữ như này, dù cho ai cũng biết anh ta không gần nữ sắc, xuất hiện trước mắt anh ta mà sai lúc thì chấp nhận lìa đời Ơ thế cô chính là vô cùng may mắn à?