Editor: Waveliterature Vietnam
Sau khi ăn xong bữa sáng, giáo sư Flitwick và Leonard Nox đã ở cùng nhau, Leonard sẽ không bao giờ bỏ qua thực lực mạnh mẽ của giáo sư Flitwick, và cực kỳ đáng tin cậy của ông.
Trước khi rời đi, giáo sư Flitwick không thể không căn dặn Ellen phải chú ý đến an toàn. Rốt cuộc, có một kẻ độc ác khác đã chạy trốn bên ngoài và rất nguy hiểm.
Ellen nghe theo lời, rồi gửi đến giáo sư Flitwick và Leonard, tiếp tục đọc cuốn tạp chí.
Thật lâu sau, Iain vừa ngáp vừa bước xuống từ trên lầu.
"Iain, có phải em ngủ rất muộn phải không?" Jessica nhanh chóng đến trước mặt Iain. Tư thế của cô ấy ổn định và sống động. khuôn mặt có một vẻ đẹp không thể nói ra. Mỗi một bước mỗi tư thế điều rất xinh đẹp. Nhưng Iain không thể không lùi lại vài bước, Jessica sau vài giây liền nắm lấy lỗ tai của Iain và giáo huấn cho: "Cho dù cuốn sách tuyệt vời đến đâu, em cũng nên ngủ đúng giờ."
Iain với một cái đầu to, vẻ mặt lạnh lùng đã bị ném lên chín tầng mây. Hai chị em đã khiến Ellen không thể nhịn được liền cúi đầu cười trộm vài cái. Sau khi ăn xong bữa sáng, thời gian cũng nhanh chóng gần đến 10 giờ.
"Chúng ta sẽ đi đâu? Muộn như vậy, cũng đã sắp đến thời gian ăn trưa! » Jessica liếc nhìn Iain một cái, một ánh mắt sắc bén.
Tôi nghĩ, chúng ta có thể đến nhà thờ này một chuyến." Ellen chỉ vào tờ báo cầm trong tay: Một nhân chứng đang được phỏng vấn, anh ta đứng trước mặt của một nhà thờ, giương nanh múa vuốt, tinh thần hơi kích động.
"Tại sao đi đến nhà thờ? Tôi không nhìn ra ở đó có gì không đúng?" Jessica liên tục đọc nó nhiều lần, thậm chí nhìn thấy những chiếc lá trên răng của người đàn ông cường điệu này, vẻ mặt ghét bỏ nhìn về phía Ellen.
"Có thể, chỉ cần đi đến nơi này." Iain đột nhiên hét lên khẳng định về suy nghĩ của Ellen.
"Nhìn kìa, góc trên cùng bên phải của bức ảnh động này." Ellen đề nghị.
Jessica một lần nữa hướng ánh mắt về phía tờ báo. Ở góc trên bên phải, máy ảnh đung đưa qua cửa sổ, và màu sắc rực rỡ của nhà thờ lóe lên.
"Nhưng nó chỉ là một sự phản chiếu của mặt trời vào cửa sổ?" Không đúng…" Jessica chợt nghĩ rằng ngày hôm qua, bầu trời vô cùng ảm đạm, không có chút nắng mạnh nào cả. "Đây là! Đây là dấu vết của những con chim ác đang bay."
Sau khi xác nhận đích đến, ba người nhanh chóng rời đi căn phòng ấm áp, chạy đến nơi nhà thờ.
Sau trận bão tuyết, nhiệt độ hạ xuống, thời tiết cũng đột nhiên trở nên cực kỳ lạnh. Dựa vào manh mối trên cuốn tạp chí, bọn người Ellen nhanh chóng đến đó, dưới sự dẫn dắt của con trỏ chỉ đường, đi đến một thị trấn nhỏ xa lạ.
Thị trấn nhỏ trông rất cũ, chỉ có một con đường rộng để chạy qua thị trấn.
Dưới sự hướng dẫn của con trỏ, Ellen đi qua một con hẻm ngoằn ngoèo. Ở góc của mỗi con phố, Ellen điều đã dừng lại và nhìn kỹ hơn để tránh bỏ lỡ dấu vết của con chim xấu xa..
Bọn họ đi trong con hẻm siêu dài một hồi, con hẻm nhỏ quá hẹp, đến nỗi một bàn tay tùy tiện duỗi ra cũng có thể chạm đến hai bên vách tường.
Đi đến con hẻm cuối cùng mở rộng ra một chút, mặt đường lại trở mình thành một con dốc. Ở cuối con hẻm là một vùng đất bằng phẳng, nơi có một bức tường kín che lấp một tòa tháp, giống như một hố nổ ở giữa ngôi nhà cao nối giữa nó. Tòa nhà cao ở chính giữa trở thành nơi liên kế các ngôi nhà xung quanh.
Ellen phát hiện ra, một ngôi nhà bên trái dường như có chút kiêu ngạo hơn, phía trên có một ngọn tháp cao vút và đài quan sát đứng sừng sững. Điểm đến của chuyến đi này – nhà thờ, nằm ở phía sau của nó.
Ellen, bọn họ chỉ muốn tăng tốc bước chân của mình, thật nhanh tiến về nhà thờ, tiếng ồn ào náo động của tòa nhà lớn truyền ra liền lôi kéo sự chú ý của Ellen. Một đám Muggle chạy ra từ trong phòng, hô to: "Cháy! Chữa cháy, chữa cháy nhanh!"
Họ chạy ngang qua Ellen và trực tiếp chạy thẳng đến con hẻm, và Rồi tiếng la hét của họ phát ra từ con hẻm chật hẹp.
"Chúng ta có nên đi qua đó xem hay không?" Jessica hỏi, sự kiện bất ngờ này đã làm gián đoạn kế hoạch của họ.
"Tất nhiên rồi!" Ngọn lửa rất kỳ lạ. Bọn họ không ngửi thấy mùi gas và họ không nghe thấy tiếng nổ.
Ở vùng đất bằng phẳng này được bao quanh bởi những con hẻm, họ cũng không có cảm nhận được gió, nhưng lửa đã vội vàng kéo đến và cháy lớn như thế này.
Ba người Ellen đi đến cánh cửa nơi nhóm Muggle chạy trốn, và căn phòng đối diện với cánh cổng trong sân đã được chiếu sáng bởi ngọn lửa đỏ đang cháy hừng hực.
Gần như cùng lúc khi Ellen bước vào cửa, một ngọn lửa giương nanh múa vuốt trừ một căn phòng lao ra. Jessica liền đem em trai mình và Ellen đứng ở sau lưng, rồi thi triển lời nguyền đông lạnh lửa – Khi một phù thủy lúc trước bị thiêu cháy, phép thuật này đã được sử dụng, như vậy dưới sự tác động của ngọn lửa phù thủy sẽ chỉ cảm giác nó hơi ngứa rác bởi vì lời nguyền đã thi triển, nên không thể nào làm họ tổn thương thật sự, trên thực, nhiều phù thủy nhỏ cũng sử dụng điều này để chiêu chọc các Muggle.
Một âm thanh nổ chói tai từ cửa sổ tạo ra những vết nứt rồi sau đó cửa sổ rơi xuống sân và những mảnh vỡ đầy trên đất.
Một lúc sau ngọn lửa đã cao hơn, khi đám người Ellen ngước nhìn lên, Bởi vì mái nhà được treo cao, nó được hỗ trợ bởi một số dầm gỗ dày, cho nên nó chưa bị sụp đổ.
Cùng lúc đó, nóng bức, khói cay mũi, những làn khói khiến người khó thở đã tràn ngập trong sân.
Bất luận là bên trái hay bên phải cũng không nhìn thấy một bóng người. Đột nhiên, Ellen nhảy lên đi vào căn phòng bên trái, Jessica và Iain cũng đuổi theo.
Trong lối đi của căn phòng có một vệt tro thật dài, một ánh lửa đỏ rực lóe bên trong căn phòng chưa bị thiêu đốt.
Mấy người vội vàng đuổi theo Ellen, ở góc khuất hẻo lánh và u tối nhất của căn phòng, có một ánh sáng đỏ lung linh, màu trắng xám, thân hình con rắn gầy thè ra một chiếc lưỡi thật dài, đột nhiên vỡ tan trong mắt nhiều người và Ellen, biến thành cát bụi.
Một vài quả trứng màu đỏ và chói mắt xuất hiện trong bụi đất, phát ra ánh sáng rực rỡ.
"Nhanh chóng cứu lấy!" Ellen huy vũ cây đũa phép thuật, một lớp băng sương đã nhanh chóng trùm lấy quả trứng rắn, đóng băng lại.
"Đây là - một con rắn lửa!" Jessica nhìn vào những quả trứng rắn và nhận ra nguồn gốc của chúng.
"Làm tốt lắm, nếu trứng không bị đóng băng kịp thời, ngôi nhà này sẽ bị bốc cháy trong vài phút nữa." Iain cũng định làm điều đó, nhưng Ellen di chuyển nhanh hơn.
Ellen nhặt những quả trứng rắn trên mặt đất. "Có ba quả trứng, mỗi người một quả trứng rắn." Anh mỉm cười và đưa quả trứng rắn cho Jessica và Iain.
Bọn họ không từ chối, những quả trứng rắn này có giá trị dược liệu rất lớn, có thể dùng làm thuốc trị trị những bệnh khó chữa, hoặc có thể nuốt chúng hoàn toàn, dùng để trị những cơn sốt cao đột ngột.
Jessica mở chiếc ba lô ra sau lưng. "Trước tiên hãy để nó vào trong ba lô này của tôi, sau khi trở về tôi sẽ đưa lại cho mọi người." Khi ba người đã đặt quả trứng vào, nhưng ba lô không có chút căng phồng nào. Có vẻ như chiếc ba lô đã được áp dụng một lời nguyền mở rộng.
Lúc này, căn phòng chính giữa đang bị thiêu cháy dữ dội, mái nhà của nó bị sập, ngọn lửa đang đến rất nhanh, với sự sụp đổ của ngôi nhà, một giọng nói kinh hoàng, trống rỗng và khủng khiếp, một ngọn lửa dữ dội lao thẳng lên trời.