Editor: Waveliterature Vietnam
Đối với việc tự đánh giá của Salazar của Slytherin, Ellen không nói gì thêm.
Mọi người đều là một khối đa diện. Thật là có chút qua loa khi định nghĩa một người chỉ có một hoặc hai tính cách.
Thời gian trôi qua, kinh nghiệm về thế sự, người ban đầu có tính dũng cảm cũng có thể trở thành một kẻ hèn nhút nhát.
Những kẻ âm mưu đầy tham vọng ban đầu cũng có thể trở thành những người bình thường không có gì để làm.
Một phù thủy ban đầu rất thông minh, nhưng vì thấy lợi trước mắt, mà làm ra những điều ngu ngốc khiến bị khinh thường …và bản thân Ellen cũng không phải là người ủng hộ dòng máu thuần túy, trên thực tế, đây không phải là một con đường dễ thực hiện, dân sô phù thủy đã cần gia nhập thêm nhóm máu mới … nó gần như thuật sĩ.
"Viên ngọc này đã giúp bạn đi vào được nơi này, nhưng lại bị con xà gà thú, Xà quái làm cho bị thương nhưng tiểu phù thủy đã khôi phục sức khỏe trở lại, đương nhiên, sẽ mang đi ký ức của họ."
Salazar cũng không phải là một phù thủy đen, những chuyện dùng quái vật để loại bỏ đi những người không xứng học tập nghe qua chỉ là lời đồn.
"Thế nhưng năm mươi năm trước, một tiểu phù thủy nữ đã chết trong tay một con Xà quái!" Ellen nghi ngờ hỏi.
"Đó là bởi vì cô ấy đã chết bên ngoài mật thất, mà ta thì không thể nào đi ra ngoài căn phòng bí mật này."
Giọng nói hời hợt của Salazar đã khiến Ellen nhận thức, tuy ông không phải là một phù thủy đen, nhưng cũng sẽ không chủ động lấy mạng của người khác, nhưng đối với những phù thủy không có dòng máu thuần túy thì ông sẽ không quan tâm đến sự sống chết của họ.
"xà quái thuộc về người thừa kế của ta, mà viên ngọc này, nó lại là của bạn. Những viên đá này có thể chứa một bí mật rất lớn bên trong, bản thân chúng không quan trọng, nhưng có được nó, bạn có thể có khả năng khống chế toàn thế giới này."
Salazar lưu luyến nhìn viên ngọc trong hộp, cơ thể ngày càng mờ nhạt.
"Hy vọng bạn có thể phá giải bí mật của viên ngọc! Với viên bảo ngọc và tâm huyết nghiên cứu của ta, hy vọng có thể hỗ trợ được các sinh viên Hogwarts."
"Ông muốn rời đi sao?" Ellen cũng không vội lấy đi viên ngọc và sự tâm đắc của ông, nhìn qua hình ảnh của Salazar, "Cảm ơn vì đã chịu đựng sự cô đơn để chờ đợi gần một ngàn năm."
"Đúng vậy, ta cuối cùng cũng được giải thoát rồi." Salazar biến mất, đôi lông mày hơi nhíu lại được làm phẳng bằng một nụ cười.
Bức tranh lơ lửng giữa không trung rơi xuống và trở thành một mảnh vỡ, vương vãi khắp nơi.
Mà người trong bức tranh cũng đã biến mất từ lâu.
Ellen đặt tên cho viên đá quý màu xanh lá cây trực tiếp là "Đá quý của Salazar" và sau đó đưa nó vào không gian lưu trữ.
Phía dưới viên ngọc, là một xấp da dê dày đặc nằm lặng lẽ trong hộp đá.
Màu sắc của viên ngọc này, so với những viên ngọc khác thì không có gì lạ, nhưng những kiến thức chứa trong đó Ellen không thể coi thường.
Cuốn sách này ghi lại phương pháp nuôi dưỡng sinh vật thần ký!
Salazar và Hagrid có cùng sở thích!
Tuy nhiên Salazar còn khủng khiếp hơn, ông đã nuôi dưỡng đào tạo con xà hai đầu và nắm giữ cách khống chế Xà quái.
Từ góc nhìn của bộ xương lớn trong phòng, nếu không phải là sự kết thúc của cuộc sống, thì hôm nay Ellen đã không thể nhìn thấy những sinh vật lạ và còn có lực sát thương gây chết đáng kinh ngạc!
Nếu như dựa theo nguyện vọng của Salazar Slytherin, đem quyển sách này nộp cho Hogwarts, còn theo thái độ bảo thủ của Dumbledore, e rằng cả khu rừng cấm cũng không được phép vào mà bắt làm việc trong phòng thầy hiệu trưởng có đầy bụi bặm.
Tuy nhiên phải nói lại, nếu như xà quái, rắn hai đầu được những tiểu phù thủy này nhân giống, thì e rằng nhóm Muggle sẽ thực sự gặp tai họa ngập đầu.
Trong lúc Ellen độc tỉ mỉ cuốn sách trong tay, thì cuối cầu thang đã truyền đến âm thanh rầm rầm mở cánh cửa đồng.
Một lỗ đen khổng lồ xuất hiện ở cuối cầu thang.
Sau một chút kinh ngạc, Ellen đoán được nơi đo là gì!
Đó là lối đi thông ra tầng ngoài của mật đạo, Tom Marvolo Riddle đang ở bên ngoài mật thất triệu tập Xà quái, và con xà quái này sẽ từ nơi này bò ra khỏi cửa động.
Ellen đặt bản thảo của Salazar vào không gian lưu trữ của hệ thống, dọc theo cầu thang và bước ra khỏi cánh cửa.
Nhìn thấy Ellen đã xuất hiện ở cửa động, Harry có vẻ mặt kinh hoàng và còn có biểu cảm ngưng trệ của Riddle.
Harry dần dần phục hồi lại tinh thần, trong ấn tượng của anh, không có vấn đề gì mà Ellen không thể giải quyết được! Vì vậy, Ellen không có vấn đề gì với Voldemort trong thời sinh viên? Vừa rồi, Riddle đã đem tất cả các hành động của mình nói cho Harry nghe.
Linh hồn của Voldemort muốn dùng con xà quái để giam Harry và Ginny ở trong mật thất vĩnh viễn, kể quả lại là Ellen.
« Ngươi là ai? quái vật rắn của tôi đâu? Ngươi làm sao có thể đi ra từ bên trong? Ngươi đã lấy được sự thừa kế từ Salazar? » Riddle dùng cây đũa phép thuật của Harry chỉ vào Ellen.
Nhưng Ellen tốc độ nhanh hơn anh ta, nhanh chóng rút cây đũa phép ra, chỉ vào Riddle.
Rốt cuộc, sức sống và ma thuật của Riedel đến từ Ginny, nhưng sức mạnh của Ellen lại vượt xa Ginny.
"Loại bỏ vũ khí!"
"Ava…oa!"
Câu thần chú của Ellen bắn trúng vào Riddle, những linh hồn học sinh của Riddle bị vỡ ra và phát ra tiếng kêu kỳ quá trong chớp mắt, và cây đũa của hắn rời khỏi tay.
Ellen nhảy ra từ bức chạm khắc đá khổng lồ của Salazar, Riddle chưa kịp trở tay, thì Ellen liếc nhìn cuốn nhật ký bên cạnh ngón chân đá khổng lồ của Salazar.
Ellen ngay lập tức lấy ra chiếc răng nanh đầy nọc của xà quái mà anh mới thu thập được, "Phù thủy lai, ta chính xác là người thừa kế của Slytherin." Thì thào vào cuốn nhật ký vài câu, Ellen chỉ vào trung tâm của trang bìa, ra sức cắm răng nanh vào – Ellen cũng không thể xác định được khi sử dụng những phương pháp khác thì Ginny có nguy hiểm gì không, cho nên đã trực tiếp áp dụng biện pháp này.
Với một tiếng thét kinh khủng, kéo dài, xuyên qua màng nhĩ, một dải mực phun ra từ cuốn nhật ký và theo dọc bàn tay của Ellen chảy xuống nền sàn.
Riddle vặn vẹo, vùng vẫy, hai tay không ngừng vẫy đũa phép, trong miệng còn phát ra tiếng kêu thảm thiết, sau đó…
Hắn biến mất.
Lúc này, một tiếng rên rỉ nhẹ nhàng truyền đến từ đầu mật thất bên kia. Ginny bắt đầu động đậy.
Ginny ngồi dậy, hai mắt cô mờ mờ rồi dừng lại trên người Harry, rồi lại dừng lại cuốn sổ trên tay của Ellen.
Cô rùng mình một cái, hít một hơi thật dài, nước mắt liền tuôn rơi xuống.
"Harry - oh, Harry - khi tôi đang ăn sáng, tôi - tôi muốn nói với bạn, nhưng khi đối mặt với Percy, tôi đã không - tôi không thể nói điều đó. Tôi đã làm điều đó, Harry - nhưng Tôi - tôi thề với tôi - Tôi không có ý đó, nó ở bên trong - Riddle buộc tôi phải làm điều đó, anh ta kiểm soát - kiểm soát tôi.
Bạn - bạn đã giết nó như thế nào - Nó ở đâu? Riddle ở - ở nơi nào? Tôi chỉ nhớ lần cuối cùng - nhớ rằng hắn đã bước ra từ bên trong nhật ký- "
""Giờ thì ổn rồi," Harry nói, chỉ vào Ellen. "Ellen đến kịp lúc để tiêu diệt Riddle."
Ellen tiến lên, cho Ginny nhìn cuốn nhật ký có chiếc răng nanh độc cắm vào, "Riddle đã xong đời, nhìn đi! Hắn và con xà quái đã bị tiêu diệt. Đi thôi, Harry, Ginny, chúng ta hãy nhanh chóng rời khỏi nơi này …"
Tình trạng của Ginny có vẻ không tốt, tốt nhất nên rời khỏi nơi này!
« Ta sẽ bị đuổi! » Lúc Harry đứng dậy dìu lấy cô lảo đảo đứng lên, Ginny vừa khóc vừa nói, « Từ khi so – Bill đến, tôi đã mong chờ để được họ tập ở Hogwarts, nhưng bây giờ tôi phải đi, bố mẹ tôi sẽ ra sao – làm thế nào để nói với họ điều này? »
"Sẽ không đâu, bạn sẽ không bị đuổi. Cô đã trải qua chuyện nguy hiểm như vậy, nhất định họ sẽ không phê bình cô." Ellen một bên nhẹ nhàng an ủi.
Fox ở ngay lối vào mật thất lượn vòng, để chờ đợi bọn họ.