Translator: Waveliterature Vietnam
Thời gian trôi qua trong sự khổ luyện và chăm chỉ của Ellen. Trong giai đoạn này, Ellen đã chăm chú luyện tập thuật phong tỏa não, mặc dù không có người hướng dẫn tập luyện, nhưng anh vẫn luyện tập chăm chú đều đặn mỗi ngày.
Ellen đã sử dụng thuốc tăng trưởng tiềm năng ma thuật, cho nên ma lực tăng trưởng với tốc độ không thể tin được, và anh cảm thấy không có bất kỳ ma lực nào có nguy cơ gây ra sự nguy hiểm.
Ellen cảm thấy sức mạnh thể lực của mình càng ngày càng được tích lực.
Phù thủy Ellen luôn kiên trì thực hiện thuật luyện thân thể dài hạn, cổ tay của anh có thể xoay tròn tự do, ngón tay của anh linh hoạt và mềm mại ngoài sức tưởng tượng và mỗi ngón tay có thể chuyển động riêng theo anh mà không hề có sự nhầm lẫn nào.
Đối với phù thủy điều này có một ý nghĩa nó sẽ giúp Ellen khi thi triển cây đũa phép thuật kia hay là chế biến ma dược thì xác suất thành công sẽ rất cao.
Đường nhiên, sự kết hợp giữa công việc và nghỉ ngơi là rất quan trọng, Thật tuyệt vời khi sau khoảng thời gian vùi công khổ luyện sau đó phấn khích thưởng thức thế giới diệu kỳ bên ngoài. Khi mà ba Ellen ngỏ ý muốn đưa Harry đến nhà làm khách, Ellen cuối cùng cũng tranh thủ thời gian để tiếp người bạn bằng hữu trong thế giới Muggles phát triển.
Để chào đón Harry, bà Harris thậm chí còn dọn dẹp vệ sinh rất kỹ lưỡng. Khi nghe Harry bị ngược đãi thậm chí không đủ cơm ăn khi ở nhà dì, bà Harris ngay lập tức đã cửa Daisy đi mua rất nhiều nguyên liệu nấu ăn.
"Đứa bé này thật không dễ dàng. Mọi người chỉ nhớ nó đánh bại Đại Ma Đầu chứ không hiểu được cảm giác ăn nhờ ở đậu thật sự rất khó chịu." Bà Harris với tư cách là một người mẹ, có thể nói trong nhà này Harry Potter là người khiến bà đau lòng nhất.
Ông Owen.Harris khi thấy vợ mình có chút phản ứng kịch liệt, liền mở miệng nói: "Công việc của Dumbledore thực sự vô lý, tuy nói đại khái hắn phải sắp xếp cho Harry Potter tránh xa thế giới phép thuật. Nhưng lại không biết vì sao mà ông ta lại sắp xếp cho Harry sống trong nhà dì Harry, nhưng cho dù ở lại nơi đó với bất kỳ lý do gì.
Thì với tư cách là người phù thủy da trắng mạnh nhất thế giới hiện nay thì chỉ cần ông ta mở ra một chút sự đe dọa hoặc cung cấp cho gia đình một khoản trợ cấp tài chính để gia đình Muggles có tiền thì ta tin rằng Harry sẽ có một cuộc sống tốt hơn.
Thành thật mà nói, trước khi nhìn thấy Harry, ta đã nghĩ Dumbledore muốn đem Harry bồi dưỡng thành một phù thủy đen. Nhưng hiện tại, với hoàn cảnh như vậy mà tính cách của cậu bé không bị vặn vẹo thật sự là một kỳ tích."
Bởi vì giấy báo nhập học mà đã gây ra một chút sóng gió, Harry và dì của anh ta mối quan hệ rơi vào tình trạng đóng băng – gia đình dì của Harry đã phớt lờ Harry một cách hoàn toàn.
Hơn thế Harry đối với thế giới ma thuật rất hiếu kỳ, cho nên ngoại trừ những lúc gửi thư qua lại cho Ellen, thì đa số thời gian Harry đều ở trong phòng nghiên cứu của trường học. Vì sự ảnh hưởng của Ellen mà Harry đã trở nên vô cùng chăm chỉ.
Trong khi Harry đang chăm chú đọc sách một cách nghiêm túc, thì một con cú mèo mạnh mẽ đã từ cửa sổ bay vào, Harry đứng dậy đi ra khỏi giường và nhanh chóng chạy đến bàn. Con cú mèo Edward duỗi chân trái ra. Harry mở tấm da dê ra, và thấy trên đó ghi:
Harry thân ái:
Ngày mai 10 giờ sáng tôi sẽ đến đón bạn, mọi người trong nhà tôi đều chờ mong sự hiện diện của bạn.
Ellen. Harris
Harry lập tức ngồi vào bàn, chấm mực, và hồi âm cho Ellen, anh ta thật sự đang mong chờ ai đó có thể mang anh ra khỏi chiếc lồng giam, cho dù nó chỉ là tạm thời cũng được.
Sáng ngày hôm sau, Harry thu dọn đồ đạc gọn gàng, Không biết Ellen sẽ đón anh như thế nào nhưng anh ta hy vọng nó sẽ bằng một phương thức bình thường, ví dụ như đi xe buýt công cộng.
Đồng hồ trôi qua từng phút từng giây, Harry nhịn không được nắm chặt lá thư của Ellen. Dượng Vernon đang thắt cà vạt với sự phản chiếu của tấm gương. Rồi liếc Harry một cái, "Tiểu tử, ngươi có chắc 10 giờ sẽ có người đến đón không?
" Không đợi Harry trả lời, ông ta nói tiếp giống như đã hối hận vì hỏi điều này và lập tức nói: "Chúng tôi sẽ đến nhà mẹ của Feng Ji, ta hy vọng người bạn quái nhân của ngươi sẽ đến đúng giờ!"
Harry muốn phản bác lại Ellen không phải là quái nhân, mà các ngươi mới là quái nhân. Thế nhưng để được dễ dàng tự do, Harry đành phải chịu đựng.
Đồng hồ cuối cùng cũng đến 10 giờ, chuông cửa đúng lúc cũng vang lên, Harry không đợi dượng Vernon lên tiếng liền ba chân bốn cẳng chạy ra, mở cửa. Ellen và ông Owen cùng xuất hiện.
Ông Harris cầm theo hai hộp Hồng Trà đỏ rất đắt tiền và đứng ngoài cửa, lịch sự hướng về phía ông Vernon gật đầu.
Dượng Vernon nheo đôi mắt nhỏ và nhìn dò xét ông Harris. Trong chớp mắt, liền nở một nụ cười nhiệt tình.
Không khó để đoán ra lý do. Vì đằng sau lưng của ông Harris là chiếc ô tô mang nhãn hiệu Mercedes-Benz đang chiếu lấp lánh dưới ánh mặt trời, và cũng không thể nào bắt bẻ được trang phục phù hợp với ông Harris – mặc dù thực tế không biết đó có phải là điều may mắn hay không.
Nhưng khi vừa mang chiếc xe này đi không được bao xa thì hai cha con liền phát hiện nó bị rò dầu, thật may mắn, ông Owen đang xuống xe và đến mui xe để sửa chữa và làm nó mới như ban đầu…
Dượng Vernon nhiệt tình mời ông Harris đi vào cửa, Ellen liền hướng đến Harry nháy mắt vài cái, giống như mỗi lần gặp nhau.
Ellen đương nhiên hiểu tính của dượng Vernon. Nên đã có dự tính trước, điều này không quá kỳ quái, vì đa số mọi người đều sẽ làm như vậy. Bên cạnh Ellen không hy vọng ba của mình sẽ bị xem thường và tất nhiên ông Harris cũng không muốn làm khó Harry.
Harry và Ellen chạy lên lầu, rồi đùng đùng chạy xuống với tốc độ nhanh như một cơn lốc xoáy. Harry ôm lồng sắt Hedwig, còn những chiếc túi khác một mình Ellen ôm trọn. Harry nhìn chằm chằm vào sức lực của Ellen như muốn nghẹn họng.
Ellen không thể không nhanh, vì anh chỉ chuẩn bị cho ông Harris vài câu hỏi và câu trả lời Muggle cho nên ông không thể chèo chống được bao lâu.
Lúc xe ô tô của bọn Ellen đi xa, dượng Vernon vẫn còn ở sau không ngừng vẫy tay. Trách sao Ellen lại trở nên xuất sắc như vậy, lớn lên trong một gia đình ưu tú thì chắc chắn sẽ thành công.
Dượng Vernon cho rằng cha của Ellen ăn nói rất nhã nhặn cho nên không thể nào là phù thủy, và ông ta nghĩ mình thật bất hạnh khi có đứa con trai quái dị như thế này.