*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Kỳ Việt nằm viện ở Tân Giang Thị, cách Lợi Nhuận không xa.
Liên Kỷ gần đây đặc biệt bận rộn, liên tục mở họp báo cùng ký hợp đồng, Liên Hân nhắn tin báo cho hắn một câu sau đó liền đi đến bệnh viện Tân Giang.
Lúc cô tới nơi, Kỳ Việt ngồi ở mép giường bệnh, dường như định đi thay quần áo bệnh nhân thành thường phục, bên cạnh hắn còn có một nữ hài xinh đẹp đang luôn mồm khuyên nhủ gì đó.
Kỳ Việt nhìn thấy Liên Hân thì tỏ ra vô cùng kinh ngạc, Lý Thiếu Lâm đứng bên cạnh lại hắc hắc mà cười.
"Kỳ đội, chị dâu tới thăm bệnh!" Lý Thiếu Lâm âm thầm làm mặt quỷ với Kỳ Việt, dùng khẩu hình miệng mà nói "để chị dâu tới cứu anh nha".
Nữ hài xinh đẹp nghe xong liền sửng sốt, bỗng nhiên hai mắt trợn lên, trừng trừng nhìn hai người trước mặt.
Liên Hân trông thấy Kỳ Việt tinh thần phấn chấn như thường, bèn cầm lấy tay hắn mà hỏi "Thương thế ra sao rồi?"
Kỳ Việt do dự một chút, sau đó giơ ngón tay cái lên, bên trên có một vết thương, dài nhưng không sâu, được bôi chút thuốc, dán miếng băng dính.
Kỳ Việt:......
Liên Hân:......
"Oa, nếu như mà anh nhập viện từ tối qua, giờ này có lẽ là đã lành hẳn rồi nha!" Liên Hân lên tiếng trêu ghẹo.
Lúc bấy giờ, nữ hài xinh đẹp bên cạnh lại giống như bắt được tần số, liền lớn tiếng trách móc "Sao cô có thể nói như vậy được? Kỳ đội trưởng không chỉ bị chém, còn bị người ta bổ một côn phía sau lưng, rất nghiêm trọng đó!"
Liên Hân liếc mắt một cái, gật gật đầu "Ừ ừ ừ."
Kỳ Việt dùng bàn tay dày rộng nắm lấy tay nhỏ của Liên Hân.
Nữ hài xinh đẹp càng thêm tức tối, liền đem đồ vật trong tay đưa cho Kỳ Việt.
"Kỳ đội trưởng, đây là bánh kem chocolate lava* em làm riêng cho anh, anh phải dưỡng bệnh thật tốt, mau chóng khoẻ lại nha!"
Lý Thiếu Lâm kề tai Liên Hân, nhỏ giọng giải thích "Đây là thiên kim của cảnh sát trưởng Tân Giang Thị, Kỳ đội lần này lập công cũng không chịu thương tích gì, nhưng cô ta một hai phải đem người lành lặn trói lại đưa vào nằm viện. Cho nên em mới đặc biệt gọi chị dâu tới cứu binh..."
"Nói cái gì vậy?" Kỳ Việt nhìn thấy Tiểu Lý ghé sát vào người Liên Hân kề tai nói nhỏ, hắn liền nhíu mày.
Liên Hân lắc đầu, chỉ hỏi "Án này xem như xong rồi sao?"
"Còn có một buổi lễ trao thưởng, anh không ở lại, để cho Tiểu Lý đại diện lĩnh giấy khen xong là chúng ta có thể quay về Án Thị."
"Không được!" Nữ hài xinh đẹp khẩn trương đến đỏ hồng vành mắt "Kỳ đội trưởng, anh còn phải nằm viện, phải dưỡng bệnh!"
Lý Thiếu Lâm câm nín, đành kéo cô ta đi ra ngoài "Ai da đại tiểu thư, chị dâu cũng tới đây rồi, chúng ta làm ơn thức thời một chút có được không? Để cho bọn họ ở riêng với nhau, đi đi đi..."
"Uây!!!"
Cửa vừa khép lại, Liên Hân thu hồi ánh mắt, tức khắc liền duỗi tay dán lên cơ bụng săn chắc của Kỳ Việt, dẩu môi hờn dỗi "Tiểu tiện tỳ từ đâu ra, còn dám tơ tưởng đến người của em, quá giận."
Liên Hân vừa nói, bàn tay linh hoạt vừa luồn vào vạt áo, sờ soạng trượt dài xuống dưới, cuối cùng cầm lấy đại long đang an tĩnh ngủ say của Kỳ Việt mà vuốt ve.
Kỳ Việt nháy mắt liền ngạnh, hắn bất đắc dĩ mà nhìn Liên Hân, tùy ý để cho nữ hài hôn mình.
Liên Hân thích thú chà đạp cánh môi rõ ràng góc cạnh của Kỳ Việt, trong tay xoa nắn côn th*t, càng xoa lại càng thèm.
Đã lâu rồi không dùng qua đại điểu thẳng tắp lực tráng này, tiểu tao tâm đều nhớ đến chết được...
Liên Hân đem đại trụ hoàn toàn móc ra bên ngoài, sau đó lại nhìn bánh kem đặt ở đầu giường. Cuối cùng, cô liền tuỳ tay mở ra, dùng muỗng đào lấy chocolate bên trong, sau đó tinh tế bôi lên côn th*t to lớn của Kỳ Việt.
"Liên Hân..." Kỳ Việt thở dốc, quay đầu nhìn cửa phòng bệnh còn chưa khoá trái. Kể cả đây là phòng chăm sóc đặc biệt đi nữa, hắn cũng không dám hoàn toàn yên tâm "Rời khỏi chỗ này trước đã, được không?"
Liên Hân lắc đầu "Người ta chỉ muốn ăn "kem" chocolate, cũng không định làm gì nha."
Cô đem sốt chocolate bôi đều khắp quy đầu cực đại của Kỳ Việt, phủ lên khe mũ cao rộng, thân gậy thô to cùng với hai viên bi, sau cùng mới vươn dài đầu lưỡi, bắt đầu họa vòng thưởng thức mỹ vị. Cánh môi Liên Hân hé mở liếm mút đầu đạn, cuối cùng tận lực mở rộng, đem "que kem" chocolate gian nan phun ra nuốt vào.
"Ưm... cứng quá... Ô..."
Kỳ Việt ngửa đầu áp lực rên rỉ, bụng nhỏ hơi rướn, hầu kết di động.
Trong khoảng thời gian này, hắn đều không có thời gian ở cạnh Liên Hân. Bỏ lại bạn gái sinh hoạt một mình, không ai quan tâm chăm sóc, còn phải cam chịu chức nghiệp nhiều hạn chế của hắn, Kỳ Việt biết, ngày tháng như vậy về sau chỉ có càng nhiều.
Hắn chính là vừa đuối lý lại đau lòng, vì vậy cho nên chỉ im lặng mặc cho Liên Hân thích thế nào thì chơi thế đó.
Nhưng Kỳ Việt không ngờ, chỉ mới mềm lòng dung túng một chút liền có chuyện.
Bên ngoài phòng bệnh bỗng nhiên truyền đến từng trận ồn ào huyên náo, một đám người đang bước chân tới gần, trực giác nói cho Kỳ Việt biết bọn họ đang hướng về phòng bệnh này mà đi tới.
Hắn nhanh chóng đẩy Liên Hân ra, nhảy lên giường, nằm sấp xuống, đắp chăn lên rồi nói "Có người tới! Mau mau lau miệng!"
Quanh môi Liên Hân còn dính một vòng sốt chocolate, chính cô lại có tật giật mình, vì vậy liền khẩn trương xốc khăn trải giường, chui thẳng xuống dưới giường bệnh.
Vì đây là phòng bệnh đặc biệt, không gian dưới giường tương đối cao ráo sạch sẽ, ở giữa còn có chỗ gập, có thể dễ dàng nâng lên hạ xuống, cộng với một lỗ tròn được trang bị riêng cho bệnh nhân có nhu cầu đi vệ sinh tại chỗ sử dụng.
Ban nãy do tình thế cấp bách, Kỳ Việt chỉ kịp nằm sấp lên giường rồi trùm chăn, chưa kịp thu dọn "hiện trường", cho nên côn th*t hiện tại vừa vặn đặt ngay lỗ trống, lủng lẳng buông xuống dưới giường.
Liên Hân kề sát vào thứ tốt đang phô bày trước mặt, liếm liếm môi.
Lúc này, cửa phòng bệnh bị đẩy ra, một giọng nói vô cùng trung kiên khí phách vang lên.
"Tiểu Kỳ à, cậu vì án này nên mới bị thương, vì vậy các cấp lãnh đạo của Tân Giang Thị đều đến đây thăm hỏi, hy vọng cậu mau chóng hồi phục!"
Đủ loại hình thức an ủi đồng loạt được thi triển, khi thì có người phát biểu, khi thì tiếng máy ảnh của phóng viên liên tục vang lên.
Dưới giường, Liên Hân vẫn đang say mê vươn đầu lưỡi, liếm một đường dài trên đại quy đầu của Kỳ Việt.
Bên trên, người đang khiêm tốn gật đầu đáp lễ đột nhiên căng chặt cơ mông.
Liên Hân được một tấc lại muốn tiến một thước, hai tay ôm lấy đại căn gây thèm thuồng kia, giống như trẻ con mút kem mà bắt đầu ăn đến say sưa ngon lành.
Còn may chung quanh âm thanh thực ồn ào, giọng ai cũng to lớn vang dội, trò chuyện rôm rả, cho nên tiếng mút mát dưới giường gần như không hề đáng kể.
Thần sắc của Kỳ Việt khẽ biến, hai tay nhéo chặt lấy khăn trải giường.
Sau khi đem côn th*t quét cho sạch sẽ bóng loáng, Liên Hân duỗi tay xoa xoa tiểu huyệt cơ khát bên dưới, cuối cùng đem quần cởi ra, xoay người nằm úp sấp trên mặt đất.
Liên Hân vói tay thăm dò, đem cự vật thô tráng nhắm thẳng huyệt tâm, sau đó chậm rãi vểnh mông, trên dưới phối hợp đem côn th*t từng chút từng chút mà cắm đi vào.
"A..."
Liên Hân nhắm mắt hưởng thụ.
Chính là cảm giác này! Cảm giác đại bổng cắm vào tiểu huyệt, quá nóng bỏng, thực tràn đầy, hai cánh âm môi đều căng đến cực hạn, cắm vào một cái liền giống như lên tận trời xanh...
Tiếng máy ảnh bùm bùm tách tách vang lên, Kỳ Việt nhíu mi nhăn mày trước ống kính, biểu tình gắng gượng chịu đựng. Các vị phóng viên quả thực làm tận chức trách, vô cùng chuyên nghiệp mà nhanh chóng bắt giữ được khoảnh khắc này.
Hình ảnh nam nhân anh đĩnh suy yếu nằm trên giường bệnh, phi thường cảm động, cũng phi thường mê người.
Nữ hài xinh đẹp cũng đi theo cha ruột trà trộn vào trong, vừa trông thấy bánh kem trên đầu giường đã được nếm qua, trong lòng liền ngọt ngào khó tả, nhưng khi vừa nhìn lại khuôn mặt tuấn tú của Kỳ Việt nhăn nhó khó chịu, liền cảm thấy từng trận đau lòng cùng xao xuyến...
Lý Thiếu Lâm đi theo sau cùng, lúc này đang gãi đầu nhìn quanh bốn phía, trong lòng thắc mắc: chị dâu đâu rồi?
Liên Hân hiện giờ lại đang ở dưới giường, không ngừng dạng chân đỉnh mông về phía côn th*t, làm cho cực đại thô căn liên tục ghim vào tiểu huyệt tao ngứa.
Hàng họ của Kỳ Việt vừa thẳng, vừa to, vừa dài, làm với tư thế này là thích hợp nhất.
Liên Hân tự mình nắm quyền điều khiển, cắm cạn hay sâu, cắm trái hay phải, muốn xằng bậy như thế nào đều tuỳ cô làm chủ, liên tục nhắm trúng điểm G mà cắm, huyệt tâm đều run rẩy mềm nhũn.
Bên ngoài, tiếng tán thưởng cùng vỗ tay ngày càng cao vút, Liên Hân theo đó cũng ra sức nảy mông kẹp huyệt, tốc độ ngày càng nhanh. Cô hất tóc, eo nhỏ vặn đến giống như sàng gạo, tận tình sử dụng côn th*t nam nhân để làm sung sướng tao huyệt của chính mình.
Từng tiếng ân a phát ra từ trong cổ họng cô, hơi thở run rẩy dồn dập, giữa lúc Liên Hân làm đến tình thú dạt dào, sắp đạt cực khoái, côn th*t bỗng nhiên lại bị rút đi rồi.
"A~?" Liên Hân bất mãn mà càu nhàu "Đại dương v*t đâu?"
Chung quanh không biết từ khi nào đã không còn người ngoài, Kỳ Việt từ trên giường nhanh chóng nhảy xuống, khoá trái cửa phòng, sau đó tức tốc quay lại giường bệnh.
Hắn xốc khăn trải giường lên, hơi xổm người xuống, một cây thịt trụ tí tách dâm thuỷ cũng gật gù đi theo.
Liên Hân vội vàng bò ra, bị Kỳ Việt lưu loát sạch sẽ bế xốc lên dán ở trên tường, côn th*t giống như giao long rẽ nước luồn lách đi vào. Cái mông to lớn bắt đầu cuồng mãnh thúc ngược lên trên.
"Ha——" Liên Hân lần này được thô căn toàn lực mà cắm, nhiều lần chạm đến chỗ sâu nhất bên trong, tử cung thường xuyên bị hắn mạnh mẽ hỏi thăm, huyệt nhục chẳng mấy chốc đều mềm oặt.
Liên Hân cúi đầu quan sát, dương v*t thô to được bao bọc bởi dâm dịch sáng bóng, ở giữa hai đùi nhanh chóng luật động, cánh hoa phấn nộn đều bị kéo vào cuốn ra theo.
côn th*t của Kỳ Việt là do Liên Hân mở hàng, căn đại gia hỏa này tuy rằng đã cắm vào người cô không ít lần, nhưng màu sắc vẫn rất hồng hào khoẻ mạnh. Kỹ thuật của Kỳ Việt lại chẳng thua kém ai, cực kỳ tinh chuẩn mà xoáy tròn nghiền nát điểm mẫn cảm, sảng khoái đến mức tao tâm của Liên Hân đều phải nở hoa.
"Thích quá...thích nhất côn th*t lớn của Kỳ Việt..."
Hắn nặng nề thở dốc, eo hông giống như lò xo liên tục bị kéo căng, cực nhanh đạn đánh ngược trở vào trong, làm đến chất lỏng giữa hai đùi Liên Hân đều giàn giụa, vẩy ra bọt trắng.
Đột nhiên, Kỳ Việt nhớ tới điều gì, hắn nhanh chóng cởi bỏ áo ngoài của cô, tháo luôn nịt ngực, đem một đôi tuyết lê đầy đặn trắng nõn thả trọn ra ngoài.
Đầu ngực kiêu kỳ dựng thẳng, dâm lãng loạn nhảy dưới sức tiến công mãnh liệt của Kỳ Việt.
"Thật biết làm...a...Kỳ Việt là giỏi nhất, tiểu tao huyệt ra thật nhiều nước, đều cho anh..."
Liên Hân duỗi tay nhéo lấy cơ mông rắn chắc của hắn, mở chân hưởng thụ khoái cảm dâng trào.
Chốc sau, nữ hài đột nhiên vặn vặn eo mà mè nheo "Thả xuống, em muốn cưỡi...em muốn cưỡi! Cho em cưỡi... ô ô..."
Kỳ Việt đành phải tạm dừng, nằm xuống ôm lấy eo cô, để cho Liên Hân chủ động ngồi lên.
Liên Hân khóa ngồi trên eo hắn, đĩnh một đôi ngực trần trụi nhảy loạn, xoắn cái hông nhỏ du lãng tới lui trên thịt trụ.
Cô cúi đầu nhìn bụng dưới của Kỳ Việt đã ướt trạch một mảnh, múi cơ rõ ràng, một ít lông mao mọc dài lên trên đều dính bết dâm thuỷ.
Liên Hân thấp thấp cười, liếm môi lầm bầm lầu bầu "Còn muốn trộm nam nhân của người ta sao...có dâm được như vầy không hả?"
Kỳ Việt che mặt cười một tiếng, thực hết cách.
Liên Hân nảy mông lung tung rối loạn một hồi, đem Kỳ Việt làm đến nửa vời, động một chốc lại nghỉ một chốc, đã vậy còn buông lời oán giận "Chơi trai cũng thật là mệt!"
Kỳ Việt đen mặt, ôm lấy eo cô xoay người áp ngược trở về, tách ra hai chân cắm ngập vào trong, ngang nhiên đột tiến "bạch bạch bạch" mà làm một trận vang dội, Liên Hân nháy mắt liền cao trào.
Hắn vùi đầu, cẩn thận hút sạch tia sữa phun loạn khắp nơi, lại ôm người trở về giường, gom chân vắt ngược lên trên bắt đầu cắm đợt thứ hai.
Không biết là do Kỳ Việt dặn dò qua điều gì, hay là tiểu Lý tự mình hiểu rõ, cho nên về sau ngoài cửa vẫn luôn không có ai đến quấy rầy.
Hai người ở trong phòng bệnh đặc biệt sông cuộn biển gầm mà cuồng hoan khắp nơi, cả gian phòng đều tràn ngập mùi hương cơ thể nùng liệt của Liên Hân cùng khí vị tính giao cực kỳ dâm mi.
Sau khi Kỳ Việt phóng thích hai lần, Liên Hân rốt cuộc nằm nghiêng mãn nguyện, biếng nhác vuốt ve cái bụng nhỏ bị rót đầy.
Hưởng thụ xong dư vị, Kỳ Việt tự động ngồi dậy giúp cô lau sạch hai chân.
Lúc này di động bỗng dưng rung lên mấy cái, Liên Hân lười biếng vói tay mở ra xem.
***
Giang Dữ Mộ cuối cùng cũng hoàn thành được buổi tổng duyệt, hắn liền đi lấy di động nhắn tin cho Liên Hân.
<Xong việc rồi>
Liên Hân bỗng nhiên cảm thấy buồn cười, khoé môi tủm tỉm nhắn lại một câu
———
*Bánh chocolate lava *
về chi tiết Kỳ Việt nằm sấp, ban đầu có nhắc tới việc Kỳ đội bị thương ở lưng cho nên nằm sấp là đúng rồi nha các bạn