[Hệ Thống] Phút Cuối Cứu Giúp

Chương 37: Tobias Viking.

Tobias Viking nhìn vật phẩm nguyền rủa của anh trai, trong lòng một mảng buồn bã cùng đau khổ.

Nếu hắn không phát hiện sớm hơn, anh trai đã không bị đám người xấu đó dụ dỗ.

Chỉ vì kiếm tiền cho cậu đi học, Chris Viking đã làm thuộc hạ cho một tổ chức buôn bán súng ống trái phép để chi trả học phí.

Tobias lại điềm nhiên không biết mà đi học ở một ngôi trường hoàng gia đắt đỏ chỉ dành cho tầng lớp thượng lưu và trung lưu.

"Về sau cậu muốn như thế nào? Vật phẩm nguyền rủa này phải được dưới sự giám sát của tổ chức Bình Minh. Nếu cậu muốn sở hữu nó thì phải gia nhập vào tổ chức." một cô gái xinh đẹp với mái tóc đỏ xoăn thành từng lọng, đôi mắt lam nhạt thản nhiên nhìn Tobias đưa ra quyết định.

"Không phải rất nhiều người sở hữu vật phẩm nguyền rủa sao? Tại sao tôi không được giữ kỷ vật của anh tôi?" Tobias không đồng tình nói.

"Dựa vào tôi đánh giá, vật phẩm này ít nhất cũng sẽ loại B, thậm chí là A. Tôi không nghĩ cậu có thể tự bảo quản nó mà không bị những 'Nhà Sưu Tầm' tham lam dòm ngó tới đâu." cô gái tóc đỏ không nán lại thêm, đưa cho Tobias một bưu thiếp lưu lại địa chỉ của tổ chức Bình Minh.

"Tôi sẽ suy nghĩ cẩn thận." Tobias buồn bã trả lời.

Qua một nốt nhạc đệm, Tobias rốt cuộc vẫn quyết định gia nhập tổ chức Bình Minh. Hắn từ bỏ việc học ở trên trường để có đủ khả năng bảo vệ bản thân.

Một kẻ cô đơn không họ hàng người thân như Tobias, hắn cũng không cần lo lắng bị liên luỵ cho người khác nữa.

"Quyết định đúng đắn đấy, có thể chúng ta sẽ là đồng đội không chừng." cô gái tóc đỏ mà Tobias gặp trước đó nở một nụ cười khách sáo.

"A, tôi vẫn chưa biết tên cô nữa. Trên bưu thiếp không có ghi..." Tobias thoáng đỏ mặt trước cô gái xinh đẹp quyến rũ kia, thật may mắn khi định lực của hắn vẫn còn rất tốt. Dù sao cũng từng là học sinh ở ngôi trường hoàng gia, người đẹp hắn đã thấy rất nhiều.

"Tên tôi là Clover Alexender, cứ gọi tôi Clover là được." Clover hào sảng đáp.

"Ôi chao, cậu nhóc này đây? Clover có sở thích là những chảng trai trẻ tuổi sao? Ai dè cậu không bị sự quyến rũ của đội trưởng mê hoặc." một cô gái khác bất thình lình xuất hiện bên cạnh Clover, thân hình của cô rất nhỏ con với mái tóc bạch kim thắt bím, đôi mắt đầy sự tinh ranh và lém lỉnh.

"..." Tobias không nghĩ lần đầu gặp mặt hai thành viên trong tổ chức lớn mạnh của đế quốc lại là hai cô gái xinh đẹp như vậy. Có khi nào đội trưởng mà bọn họ nhắc tới cũng là con gái không?

"Được rồi Maria, cứ đùa giỡn như vậy chút nữa bị đội trưởng phạt thì đừng trách." Clover cốc đầu Maria một cái.

Maria mỉm cười hì hì, xong lại quay đầu sang đánh giá Tobias.

"Chậc chậc, bề ngoài không tệ. Rất thư sinh và nai tơ, hi vọng cậu sẽ không bị tổ chức này nguyền rủa tới chết là được. Tôi cũng không muốn lúc nào cũng phải gặp tân binh, phiền chết!" Maria nhe răng khểnh cười gian xảo.

Nai tơ?

Tobias đen mặt, bình tĩnh, không nên chấp nhặt với một quý cô, dù cho quý cô này rất đáng ghét.

"Đi theo tôi." Clover ngoắc tay nhìn Tobias nói.

Tobias im lặng bước theo, âm thầm đánh giá kiến trúc xung quanh.

Không như hắn tưởng tượng. Trụ sở của Bình Minh ở thủ đô lại bình thường đến bất ngờ, giống như có thể bắt gặp ở bất kỳ đâu trên đế quốc.

Đây là một sự nguỵ trang chăng? Nó sẽ không đơn giản như vẻ bề ngoài thế này.

Clover hít sâu một hơi rồi nhẹ nhàng nín thở, gõ cửa.

Cộc cộc cộc.

"Xin phép đội trưởng, em có việc cần trình báo." Clover mở cửa ra và nói.

Một người đàn ông đang ghi chép hồ sơ trên bàn làm việc liền dừng tay, sau đó anh ta gật đầu "Cứ tự nhiên, Clover."

Clover khẽ nhếch môi, lôi kéo Tobias vào căn phòng.

"Về vật phẩm nguyền rủa loại A mã số 193, người này có mối quan hệ thân thiết với chủ nhân đầu tiên của vật phẩm đó. Sau một thời gian quan sát, em nghĩ cậu ta phù hợp để trở thành một thành viên trong tổ chức Bình Minh." Clover liếc mắt nhìn Tobias lại nói tiếp "Tobias Viking, 17 tuổi, bối cảnh gia đình sạch sẽ, từng học tại ngôi trường hoàng gia trong thủ đô, được hàng xóm đánh giá là một thiếu niên thông minh, chăm chỉ, tốt bụng và nhiệt tình,..."

"Được rồi, Clover, tôi tin tưởng vào mắt nhìn của em, nhưng tôi vẫn sẽ đặt một vài câu hỏi cho chàng trai trẻ này trước khi đưa ra quyết định." người đàn ông mỉm cười thản nhiên nói.

"Vâng." Clover lễ phép gật đầu, sau đó lặng lẽ đi ra, để lại một đôi mắt cảnh cáo với Tobias.

Trước sự lễ phép trang trọng của Clover, Tobias cũng cảm thấy trở nên áp lực.

"Cũng không phải câu hỏi gì quá hóc búa, cậu chỉ cần thành thật trả lời thôi." người đàn ông đều đều lên tiếng, vẻ mặt không biến sắc nói tiếp "Lý do cậu muốn tham gia tổ chức này là gì?"

"Để cao thực lực và sức mạnh cho bản thân, để sống sót, cũng không còn bất lực trước sức mạnh nguyền rủa nữa." Tobias thành thật trả lời.

"Câu thứ hai, cậu sợ chết sao?"

Tobias giật mình trước câu hỏi nhạy cảm này, hắn không lập tức trả lời mà cẩn thận suy nghĩ trước rồi mới đáp lại.

"Có, con người ai mà không sợ chết chứ? Chính vì sợ nên tôi mới muốn bản thân trở nên mạnh hơn. Câu trước đó tôi đã nói rồi."

"Câu thứ ba, cậu ghét thứ gì nhất?"

Tobias trầm mặc một hồi, đôi mắt liền hiện lên một tia buồn bã cùng oán hận "Tất cả những kẻ đã cướp lại mạng sống của gia đình tôi."

"Xem ra Clover vẫn chưa điều tra kỹ càng nhỉ? Cái chết ba mẹ cậu ẩn chứa một vài bí mật đáng sợ." người đàn ông khẽ mỉm cười nói tiếp "Thật ra dù cậu trả lời thế nào thì vẫn được gia nhập tổ chức thôi, vì những người ở cấp trên đã đồng ý. Chẳng qua tôi muốn xem xem cậu có hợp với nhóm của mình hay không."

Tobias ngẩn người nhìn người đàn ông trước mắt.

Mái tóc nâu vuốt ngược lên, đôi mắt màu xanh biếc, làn da nhợt nhạt tựa như xác chết khiến cho hắn như bị già đi rất nhiều tuổi. Nhưng không thể nghi ngờ, phong thái và khí chất của anh khiến người khác phải dè chừng và cẩn trọng.

"Tôi là Simon, đội trưởng của nhóm 10. Vì không có họ nên cậu cứ gọi tôi là Simon hoặc đội trưởng là được. Chào mừng đến với đội nhóm 10, Tobias Viking."