[Hệ Thống] Xoay Người Của Uyển Nhi

Chương 446: Lời nguyền của quỷ - thế giới trừng phạt 16

- -15---#Tiểu Đào Đào.

Mộ Thiên Thiên hồi hộp căng thẳng nhìn vào những dòng chữ ngoằn ngèo. Cô ta nhìn và làm theo các bước được chỉ dẫn..

Cô ta tìm một con búp bê bằng vãi, lấy một cái chén không. Một chậu nước đầy để xuống dưới đất.

Sợi dây kết thành ngôi sao năm cánh, một con dao nhỏ sắc nhọn, một nắm tóc của bản thân mình.

2 cây đèn cầy, 1 mảnh vãi được cắt ra từ bộ quần áo bản thân mình đang mặc..

Mộ Thiên Thiên nhìn lên dòng chữ. Có ghi rõ ràng, phải thực hiện lúc 00h00 phút.

Toàn bộ thứ cần thiết đã chuẩn bị xong, bây giờ chỉ còn đợi thời gian nữa thôi. Mộ Thiên Thiên kéo ghế ra giữa nhà. Xoay ghế và chậu nước đầy về hướng Bắc.

Sợi dây kết thành ngôi sao được đặt gần với búp bê vãi. Mảnh vãi và tóc nhét vào trong bụng búp bê.

Dường như lúc này hàn khí mỗi lúc càng lạnh, khiến toàn thân thể Mộ Thiên Thiên run lên từng hồi. Tiếng gió rít lên xoẹt qua tán lá cây..

Như tiếng ai đó ai án thù hận rít gào không ngừng...

30 phút... trôi qua..

1 giờ đồng hồ nữa lại qua..

- Đinh -- Đinh -- Đinh...

Tiếng chuông đồ hồ điểm 00h00 phút khiến cô ta giật nảy mình. Mộ Thiên Thiên vội vã ngồi vào ghế, toàn thân hướng về phía Bắc đón gió lạnh tạt vào mặt..

Cô ta rạch một đường trên ngón tay út của mình. Nhỏ 3 giọt máu xuống dưới chậu nước, ánh trăng sáng phản chiếu vào như một tấm gương sáng..

Truyện chỉ được đăng duy nhất trên medoctruyenchu.net / Hãy tôn trọng tác giả. Không reup mang Tác phẩm đi bất cứ Wed nào. Mọi thắc mắc xin liên hệ Facebook Phạm My (Tiểu Đào Đào)

Sau đó Mộ Thiên Thiên thả búp bê được nhét tóc và vãi vào trong chậu nước. Vòng tay kết sao năm cánh đeo lên cổ tay của mình.

Con dao nhỏ cô ra ngậm vào miệng. Mồ hôi trên trán túa ra như suối, Mộ Thiên Thiên run run cúi cái cổ cứng ngắc nhìn vào mặt chậu nước soi sáng..

Lúc này hai cây đèn cầy tắt lịm, gió lạnh liên tục thốc vào trong phòng quấn lấy cô ta...

Cổ tay đeo vòng nổi lên gân xanh rõ rệt. Ngón tay út liên tục chảy máu tới khẩn trương.. Trong quyển sách có ghi, cô không được phép lên tiếng, dù có xảy ra chuyện gì đi nữa..

Hô hấp Mộ Thiên Thiên nặng dần, trong lòng cô ta khẽ gọi vong quỷ lên. Gương mặt cô nhìn chằm chằm vào mặt gương phản chiếu trong chậu nước..

- Rít.... rít... rít.. vù vù... vù...

- Kẽo kẹt... kẽo kẹt.. lạch cạch... lạch cạch.... rầm... rầm..

Gió nổi lên càng mạnh, khiến hai cánh cửa sổ va đập vào nhau điên cuồng. Mặt đất lạnh như hàn băng rung chuyển, chỉ lạ rằng, mặt chậu nước lại không hề rung động dù chỉ một chút..

Mộ Thiên Thiên âm thầm gọi..

- Tôi muốn được nhìn thấy cô..

- Hãy cho tôi thấy cô... tôi đồng ý đánh đổi... hãy cho tôi thấy.... tôi muốn thấy cô....

Vài giây sau...

Mặt chậu nước nhiễu lên từng cơn sóng nhỏ, dần dần để lộ ra gương mặt trắng hếu. Mục nát, đôi con ngươi trắng dã trừng mắt nhìn Mộ Thiên Thiên..

Dường như nữ quỷ nhìn Mộ Thiên Thiên tới mức muốn long sòng sọc hai mắt, nở nụ cười quái dị tới mức lạnh sống lưng..

Mộ Thiên Thiên giật giật, lười dao không may cứa vào cánh môi. Khiến miệng cô ta nhiễm đầy máu..

Cô ta sợ như muốn ngất đi, toàn thân cứng ngắc như có người chói buộc Mộ Thiên Thiên đơ người, nghiêng cái cổ cứng ngắc của mình, nhìn vào vai nhỏ. Đang có cánh tay lạnh buốt trắng nhợt đặt trên đó..

Âm thanh như réo gọi hồn vang lên, quỷ dị ma mị kinh người...

- Cô... c.... ô đã sẵn sàng trả giá hay chưa....