Ta là Ngạo Thần.Sinh ra đã là thái tử khiến cho nhiều người tiếp xúc với ta bằng ánh mắt rất giả đối.Ngày đầu tiên ta gặp nàng là năm ta 5 tuổi.Nàng là con gái của đại tướng quân.Hôm đó cha nàng dẫn nàng vào cung chơi , nàng nhìn thấy ta , chạy lại bên ta và nở nụ cười , nàng nói nàng tên là Nhiếp Lam Tuyền , nàng nói nàng muốn làm bạn cùng với ta.Lúc đó nàng như ánh mặt trời , nàng cười thật đẹp làm người ta bị hút vào bởi nụ cười của nàng.Từ đó nàng rất hay đến chỗ ta chơi , nàng và ta càng ngày càng thân thiết hơn.Nàng yếu đuối và thuần khiết như tờ giấy trắng.Năm 10 tuổi , hôm đó ta và nàng vì ham chơi quá nên bị lạc trong rừng.Lúc đó chỉ mới 10 tuổi nên nàng rất sợ bóng tối , ta nhớ lúc đó nàng sợ đến xanh mặt.Trong lòng ta thoáng có tia đau lòng , ôm nàng vào lòng nói\- Đừng sợ , ta sẽ bảo vệ muội , sẽ chăm chỉ luyện công để bảo vệ muội tránh xa những kẻ xấu xa.Nếu muội sợ bóng tối ta sẽ là ánh sáng của muội.Ta cứ ngỡ là ta sẽ không bao giờ quên ngày hôm ấy.Không lâu sau bọn ta được tìm thấy và đưa về cung.Từ đó ta chăm chỉ luyện võ , bắn cung học tất cả mọi thứ.Chỉ là ta không phải cố gắng cùng mình , nàng luyện cùng ta.Từ đó nàng không còn yếu đuối nữa, ta cũng không biết lí do tại sao nàng lại cố gắng để trở nên mạnh mẽ như vậy.Từ đó ta và nàng thân thiết hơn.Chúng ta cứ mãi tốt như thế cho đến một ngày ta gặp được nàng ta.Nàng ta tên là Vân Tiên , nàng ta thực sự rất giống nàng của trước kia , yếu đuối thiết tha.Nàng ta làm ta nảy sinh ra một cỗ hảo cảm cực kì lớn.Ta và nàng ta càng ngày càng thân thiết hơn.Ta thừa nhận ta thực sự đã bỏ rơi nàng.Từ khi gặp nàng ta , ta bắt đầu không quan tâm nàng nhiều như trước nữa.Một ngày ta bắt gặp nàng đang bắt nạt nàng ta , trong lòng ta nảy sinh một cỗ nóng giận.Từ ngày đó ta càng ngày càng không quan tâm tới nàng.Nàng lại ra sức bám đuôi ta , nàng nói nàng thích ta yêu ta.Nhưng lúc đó ta lại nói ta không thích nàng , người ta thích là Vân Tiên.Ta đi đâu nàng cũng đi theo , hễ bắt gặp ta cùng Vân Tiên đi chung với nhau nàng lại bắt đầu nổi lên sự tức giận , mắng giận Vân Tiên không tiếc lời , điều đó làm ta ghét nàng hơn.Có lẽ cả kinh thành không ai không biết Nhiếp tướng quân cao cao tại thượng , kiêu ngạo thích ta.