Hello, Người Thừa Kế (Xin Chào, Người Thừa Kế)

Chương 956: Một xu tôi cũng không cho bà! (6)

Từ chức, không có thu nhập, lại còn gánh một khoản nợ?

Đúng như cô nói, dù bà ta có thắng kiện thì cũng chẳng được cấp bao nhiêu tiền. Một tháng mấy trăm NDT, đủ cho bà ta ăn mấy bữa?

Lý Ngọc Phượng ngây người, mãi lâu sau mới tìm lại được tiếng nói của mình, “Nhưng mày có cổ phần trong Studio Tư Triết, tiền hoa hồng được chia mỗi tháng cũng rất nhiều mà, mày…”

Trang Nại Nại bật cười, “Bà nghĩ vì sao ngân hàng lại cho tôi vay? Tôi đã bán toàn bộ cổ phần của tôi cho ngài Trình Tư Triết rồi, nhờ đó mới gom góp đủ mấy chục triệu NDT để cầm cự cho doanh nghiệp Cố Thị.”

Thế này… là chặn lui mọi khả năng có thể xảy ra.

Lý Ngọc Phượng như muốn phát điên lên!

Đám phóng viên xung quanh thấy không còn gì để đưa tin nữa thì lục tục bỏ đi.

Đợi bọn họ đi rồi, Lý Ngọc Phượng căm tức nhìn Trang Nại: “Trang Nại Nại, mày cố ý đúng không? Mày thà vứt hết mấy chục triệu chứ cũng không để cho bọn tao? Mày thật độc ác!”

Lúc này chỉ còn lại hai người, Trang Nại Nại cũng không hề che giấu sự ghét bỏ của mình đối với Lý Ngọc Phượng, cô bĩu môi nói: “Đúng thế, Lý Ngọc Phượng, tôi muốn để cho bà biết rằng tôi có rất nhiều tiền, nhưng… một, xu, tôi, cũng, không, cho, bà!!!”

Tôi có rất nhiều tiền, nhưng đều đã đổ vào doanh nghiệp Cố Thị hết rồi.

Một xu cũng không cho bà!

Lý Ngọc Phượng tức phát run: “Được, được lắm! Tao sẽ đợi đến lúc mày thật sự phá sản, không còn tiền nữa! Tao sẽ chờ để tận mắt chứng kiến mày mất hết tiền mồ hôi công sức mày kiếm được!”

“Mẹ!!!”

Cố Tinh Hào hấp tấp chạy đến, túm lấy tay Lý Ngọc Phượng: “Chẳng phải con đã bảo con sẽ đi tìm việc kiếm tiền rồi sao? Sao mẹ lại đến đây gây sự?”

Kể từ khi biết Trang Mỹ Đình bị Lý Ngọc Phượng ép phải bỏ đi, lúc đối mặt với Trang Nại Nại, Cố Tinh Hào luôn có cảm giác không ngóc đầu lên được. Đây cũng là người duy nhất của nhà họ Cố không bị lệch lạc tư tưởng, có tam quan bình thường nhất.

Lý Ngọc Phượng còn định nói gì đó nhưng đã bị Cố Tinh Hào kéo đi, “Có gì thì chúng ta về nhà nói, đừng ở đây nữa!”

Thấy Lý Ngọc Phượng bị Cố Tinh Hào kéo đi, Trang Nại Nại mới thở hắt ra.

Đám nhân viên đứng phía sau cửa đều nhìn cô với ánh mắt kính nể. Trình Tư Triết cũng mỉm cười đi đến cạnh cô, “Cô thật sự muốn từ chức sao?”

Trang Nại Nại gật nhẹ đầu.

Vẻ mặt Trình Tư Triết hơi rối rắm, “Cô mua lại doanh nghiệp Cố Thị, thật sự là vì… Cố Đức Thọ?”

Trang Nại Nại dở khóc dở cười nhìn anh ta, “Đương nhiên là không rồi, sao lại là vì ông ta được! Chỉ là… doanh nghiệp Cố Thị là do mẹ tôi cùng ông ta gây dựng nên, ở đó có tâm huyết của mẹ tôi. Tôi mua lại doanh nghiệp Cố Thị cũng là vì mẹ tôi.”

Mẹ cô mới thật sự là bà Cố. Năm đó bà bỏ trốn đến Bắc Kinh với Cố Đức Thọ, tuy có chứng minh thư giả nhưng vẫn không dám đăng ký kết hôn là vì sợ bị nhà họ Tiêu ở nước ngoài sẽ điều tra ra được.

Lý Ngọc Phượng mới chính là kẻ thứ ba!

Hôm nay, cuối cùng cô đã báo thù được cho mẹ rồi.