Hẹn Hò Với Thần Tượng

Cuộc Gặp Bất Đắc Dĩ

Ngày 6 tháng 3 năm 2017

Thiên Vương đã được xuất viện,anh quay trở về với lịch trình dày đặc cho lần comeback sắp tới.Công ty và đội ngũ sản xuất tiến hành quay MV cho album That's destiny với bài hát chủ đề Play Hide and seek (Trò chơi trốn tìm) và vừa tung teaser nhá hàng khiến fan hâm mộ không khỏi vui mừng ,được biết MV quay tại 1 nơi khá nổi tiếng ở Tây Bắc.

Lyly(Chú mèo của Thiên Vương) cũng sẽ được góp mặt trong Mv mới và được đóng cùng nữ chính.Theo thông tin được tiết lộ gần đây nữ chính rất có thể là Lý An An con gái của Lý Quốc Bình CEO của một công ty đào tạo người mẫu nổi tiếng.Đội ngũ sản xuất gặp 1 số trục trặc với Lyly làm chậm tiến độ quay nên đoàn phải dời lịch tung MV từ 8 tháng 3 năm 2017 thành 14 tháng 3 năm 2017.

-Lyly hư thật.-tôi lướt đọc tin tức.

Hôm nay là một ngày thật sự nhàn rỗi.Tôi ngồi trên giường tựa lưng vào gối, trên tay cầm bịch snack và chiếc điện thoại thân yêu.Tôi mặc chiếc áo phông trắng tay xanh biển có in dòng chữ WAO (Tên Fandom của Thiên Vương) nó có nghĩa là WE ARE ONE trước ngực.

Bỗng...

Reng reng reng...

Tiếng chuông điện thoại reo,tôi bật máy.

-Alo? Chuyện gì đấy?

-Có 1 chuyện thật sự rất rất rất nguy cấp.-Tịnh Nhi gằn giọng.

-Chuyện gì mà nguy cấp?

-Mẹ tao đang thu xếp hành lí,trong hôm nay tao phải về Tân Cương thăm bà.

-Tốt mà.

- Tốt? Mầy nghĩ sao với món mèo hầm xã?

- Quên mất, nhà bà mầy nuôi mèo.

-Bà tao là một người cực cực cực thích nuôi mèo, năm trước bà vừa nhận nuôi con mèo xám thuộc giống Ba tư lông dài,mầy biết tao sẽ ra sao khi sống gần một con mèo? Bà sẽ bắt tao chăm nó,vuốt lông,chải lông,yêu thương. Nghĩ đến lại muốn sát sinh rồi.

Tôi nuốt nước bọt.

-Như vậy hoàn toàn không ổn...Sao mầy không từ chối.

-Mầy nghĩ bà tao sẽ không lên bắt tao về?

-Hơ, vậy thì mầy nên chấp nhận sự thật.

-Tao không muốn..., mầy đi cùng tao được không?

- Đi... đi cùng?

- Sau khi vào Kì đại học tao nhất định sẽ báo đáp, mầy có đi khôngggg?

-Ưm... Được, được.

-Thật?

- Thật, tao đầu hàng. - tôi bất lực.

-Yeah...Let's go.

Vài phút sau,chiếc xe BMW đen sang trọng dựng trước nhà.

-Nhanh nhanh.-Tịnh nhi hối thúc.

-Tao lên ngay đây.-tôi kéo chiếc vali lại cốp xe,cất vào rồi lên xe.

Chiếc xe theo hướng Tây Nam phóng thẳng đến Tân Cương,sau 2 tiếng chiếc xe dừng lại dưới ngôi biệt thự xa hoa tráng lệ.Bước xuống xe,tôi kéo chiếc vali vào cửa toàn bộ đều mang một màu vàng đồng cổ điển,bên trong lộng lẫy đến nổi trông nó như tòa lâu đài cổ thay vì ngôi biệt thự bình thường.

Bỗng từ đằng xa,một người phụ nữ trạc tuổi 70 bước đến.

-Cháu gái yêu của bà về rồi đấy à?

-Bà Nội -Tịnh nhi bước đến ôm lấy bà.

-Cháu là Lạc Hy,cháu chào bà ạ.-tôi cúi đầu.

-Ơ,đây là Lạc Hy đấy à?Bà còn nhớ lúc đó cháu chỉ bé tí như này thôi mà bây giờ lớn như thế rồi à?Thời gian trôi nhanh thật,cháu cũng vẫn xinh xắn như ngày nào-Bà kéo chiếc kính lên mỉm cười hiền hậu.

-Bà cháu cũng vẫn xinh đẹp trẻ trung mà.-Tịnh nhi ôm tay bà nũng nịu.

-Đứa cháu này lúc nào cũng dẻo mồm như vậy hết.

-Cháu là cháu của bà mà.

-Hahaha...đi đường xa mới tới, thôi hai đứa vào trong tắm rửa đi rồi xuống nhà ăn cơm.Tịnh Nhi, con đưa Lạc Hy lên phòng ,cô giúp việc đã chuẩn bị sẳn phòng cho 2 đứa rồi.

-Dạ.- Cả hai đồng thanh.

Tôi gặp bà năm 6 tuổi tuy đã ngần ấy năm mà bà vẫn còn nhớ tôi,điều này khiến tôi thật sự cảm kích,kéo chiếc vali lên tầng tôi nằm ườn xuống.

-Cuối cùng cũng được bình yên.

-Aaaaaaaaa...-Tiếng hét thất thanh của Tịnh Nhi phát ra từ phòng bên cạnh.

Tôi vội vã chạy sang.

Mở cửa phòng ra,Tịnh Nhi đang đứng dưới đất lấy gối che mũi lại hét lớn.

-Lạc Hy,mầy bắt con mèo quái quỷ đó ra ngoài đi...Con mèo đáng chết,tao sẽ lột da mầy đem hầm dấm... thêm sả, ớt, muối, tiêu, cho mầy thành mèo hầm ngủ vị luôn.Con mèo đáng chết.

-Được...được,tao bắt nó ra ngay.

Tôi vội bắt con mèo ra khỏi phòng.Bế nó xuống nhà,chưa đặt xuống nó đã vùng vẫy thoát ra rồi chạy đến chiếc ghế sopha đặt ở phòng khách.Tôi bước lại thì nó đã nằm gọn trong lòng bà Tịnh Nhi rồi.

-Cháu không nghĩ ngơi à?

-Vâng,cháu thấy khá hơn nhiều rồi ạ.

-Vậy được rồi.-Bà nở nụ cười hiền hậu

-Bà ơi,...con mèo này tên là gì ạ?

-Nó tên Boo Boo.Nó là một anh chàng rất thông minh, 2 năm trước có một con mèo lớn đem nó đến rồi để trước cửa nhà, nó bị bùn đất bám khắp người.Trông nó rất dể thương nên bà đã nhận nuôi và chăm sóc nó cho đến tận bây giờ.

-Nó bị mẹ bỏ rơi sao ạ?

-Nó có 2 anh chị nhưng có lẻ bọn họ không may qua đời. Mẹ nó vì không bảo vệ được nên đã bỏ nó ở đây.

-Boo Boo thật tội nghiệp.Cháu rất muốn nuôi một chú mèo giống Ba Tư như thế này nhưng cháu sợ sẽ không có thời gian chăm sóc.

-Haizz Nếu Tịnh Nhi cũng biết yêu thương mèo như con thì tốt biết mấy.

-Con thấy Tịnh Nhi cũng...yêu...thương mèo mà.

-Con đừng nói tốt cho nó.Nó mà yêu thương thì sẽ không trốn trong phòng rồi.

-Chỉ là Tịnh Nhi hơi mệt nên...

-Con rất là hiểu chuyện.

Bà vuốt mái tóc tôi.Cảm giác thật ấm áp...

-Thôi con lên nghĩ ngơi đi ,lát nữa sẽ có người mang cơm tối lên,mai bà sẽ kêu Tịnh Nhi đưa con đến Thung Lũng Hoa Mai,nơi đó rất đẹp.Cả hai có thể đưa Boo Boo đi cùng,nó sẽ rất thích.

-Vâng ạ.Chào bà,con lên phòng đây.-Tôi cúi chào.

Bà gật đầu mỉm cười.

----------------

Sáng hôm sau,đúng như lời hứa,bà bảo Tịnh Nhi đưa tôi đến Thung Lũng Hoa Mai cách nhà khoảng 100m.Lúc đầu nghe bảo có Boo Boo đi cùng nên Tịnh Nhi mặt chau mày nheo bất chấp đòi bỏ nó ở nhà ,nhưng cuối cùng cũng bị bà thuyết phục.

Tịnh Nhi đưa tôi đến Thung Lũng Hoa Mai,nơi đây thật sự,thật sự rất đẹp,đẹp đến không thể thốt nên lời.Nơi đây không khí ôn hòa.Một cánh đồng cỏ xanh với những ngọn đồi chập chờn,những tán cây với các nhành hoa đua nhau khoe sắc,tôi thật sự bị hút hồn vào thiên nhiên,cây cối ở đây.Nó tạo cho tôi cảm giác yên bình khó tả.

-Lạc Hy,Phía trước là nhà bác Liệt,chúng ta vào thôi.

-Ùm.

Tôi và Tịnh Nhi vào nhà bác Liệt.

-Hôm nay bác ấy vắng nhà thì phải,không thấy bác ấy ở đâu cả.-Tịnh Nhi tìm khắp nơi trong nhà.

-Vậy à?-Tôi đặt Boo Boo xuống.

Hắc xì~

Hắc xì ~

-Mầy bị bệnh à?-Tịnh Nhi xoay người hỏi

-Tao... hắc xì...bị...dị ứng ...hắc xì phấn hoa.-Tôi ôm lấy cái mũi

-Hahaha... có 1 cây hoa mai cánh đỏ kìa.

-Thôi ... thôi tao phải đi đây.Tao ra đồi một tí.-Tôi ôm Boo Boo theo.

-Được rồi đi đi.

Ra cánh đồng,tôi ngồn xuống 1 dưới 1 ngọn đồi,phía trước cách tôi không xa có 1 đoàn người chắc họ đi tham quan ngắm cảnh.

Đột nhiên Boo Boo vụt chạy lên phía trước hướng đến phía đoàn người đó,tôi nhanh chóng chạy theo.Nó dừng lại góc cây anh đào chưa nở ,tôi chạy theo sau, bắt nó lại.

- Boo boo, không được chạy nữa. - Tôi bế nó lên.

Đứng đó,tôi nghe đám người xôn xao.

-Đạo diễn,làm sao đây Lý An An đến giờ vẫn chưa thấy mặt.

" Lý An An?" - Nghe tên quen thuộc, tôi như bị chôn chân tại chổ.

-Ây,chết tiệt.Nếu không khởi máy ngay bây giờ thì sẽ không kịp tiến độ quay.

-Giờ chúng ta phải làm sao đây?

-Tìm giúp tôi một người đóng thế.Tôi sẽ hỏi ý cậu ấy

-Vâng,là ai mới được ạ.Triệu Hân Hân,Bối Tú Vi,...

"Trời,toàn người mẫu nổi tiếng"-tôi thản thốt

-Bất cứ ai,nếu có thể tiếp xúc với con mèo thì chúng ta sẽ chọn người đó.

-Vâng...

Anh staff quay sang góc cây,đối diện tôi,gọi cho ai đó.

-Vâng,vâng ạ.

Lát sau,anh ấy đi đến chổ đạo diễn lắc đầu.

-Chúng ta nghĩ ngơi 5p rồi sẽ bắt đầu khởi máy.-Đạo diễn nói to

-Vâng- Cả bọn đồng thanh

Tôi đứng bên đây chỉ thấy bóng dáng của bọn họ mập mờ bị che đi bởi những tán cây.

Meozz Meozz...

-Ơ,mầy kêu à?-tôi nhìn Boo Boo.

Meozz Meozz

-Mầy không kêu vậy...

Tôi nhìn xuống phía dưới,một con mèo trắng đeo vòng cổ màu hồng đang nhìn tôi với đôi mắt ngây thơ.Tôi cảm nhận được sự quen thuộc từ nó.

Tôi đặt Boo Boo xuống.

-Nhìn mầy quen thật,...Ly...Ly?

-Mầy là LyLy thật hả?- Tôi hét lớn

Một người chạy đến nhìn tôi chằm chằm.

-Diễn viên phụ đến rồi,chúng ta bắt đầu quay thôi -Anh ta hét lớn.

Tôi tròn mắt kinh ngạc.

-Còn cô,sao còn ở đây.-Anh ta bế Lyly rồi kéo tay tôi sang bên phía đoàn người.

Hóa ra họ đang quay phim.

-Đạo diễn,cô ấy đến rồi.Cô ta tên Nguyệt Nguyệt,thường đóng vai phụ cho nhiều bộ phim nổi tiếng.Tôi đã nói sơ kịch bản qua điện thoại cho cô ấy rồi.

-Tôi...tôi?Vai phụ?-Tôi ngạc nhiên chỉ tay về phía mình.

- Ok! Chuẩn bị tốt lắm. Gọi makeup cho cô ấy.

- Không được!... - tôi bất ngờ thản thốt.

- Tại sao?

- Tôi không phải diễn viên phụ. Tôi chỉ vô tình đến đây thôi.

-Cô nói gì vậy?Nếu cô bỏ đi thiệt hại cô sẽ chịu.

-Ơ? Tại sao tôi phải...

- Số tiền bồi thường là 2 triệu NDT.

- Hai... hai triệu? - Tôi nuốt nước bọt.

-Đạo diễn Kim,người ông đưa đến đâu? - Giọng nói từ xa vang lên.

Tôi xoay người lại, rồi như bị chôn chân tại đó. Đôi mắt, mũi, miệng, gương mặt đó, thân hình đó không thể nào lầm được. Là Vương Vương, thật sự là Vương Vương. Không thứ gì có thể diễn tả tâm trạng của tôi lúc này, chạy cũng không nỡ mà đứng đây càng không được. Chiến tranh tâm lý rồi Tự trấn an bản thân phải thật bình tỉnh,không được quá lộ liễu, phải giữ hình tượng. Nhất định phải giữ bản thân thật thoải mái.

-Là cô ta.Cô ấy tên Nguyệt Nguyệt,hai người có thể làm quen với nhau.

"Chết mình rồi" - Tôi hít một hơi thật sâu chuẩn bị co chân chạy nhưng chân không còn sức nữa. Chỉ cần bước một bước có thể ngã luôn xuống đất.

-Cô là ... Nguyệt Nguyệt?

Tôi cúi mặt xuống. Mặt dần nóng lên...

Lắc Lắc ~

Anh nheo mày.

-Cô có thể ngước mặt lên không?

Lắc lắc ~

Bỗng Lyly chạy đến cọ vào chân tôi.

-Lyly? Biểu hiện như thế là thế nào? Mầy thích cô ấy à? - Anh nhìn Lyly thích thú.

Đúng ngay khoảnh khắc đó,tôi bắt gặp nụ cười rạng rở của Vương Vương.Nụ cười giết chết người đối diện, một nam thần nổi tiếng lạnh lùng tỷ tỷ năm mới có một tấm ảnh cười nhếc môi quyến rũ, vậy mà bây giờ lại cười rạng rỡ như thế. Ai không sao xuyến chắc người đó cũng thích con gái mất rồi. Tim tôi chìm hẳn xuống đáy vì nụ cười của Vương Vương. Tôi như bị thôi miên, đôi mắt cứ nhìn vào anh ấy một cách vô thức.

-Cô sao đấy? -Anh quơ tay.

Tôi như từ thiên đường rơi xuống.

- Cô không muốn quay cùng tôi à?

Lắc lắc~ , gật gật rồi lại lắc lắc.

Anh tỏ vẽ khó hiểu. Đạo diễn cất tiếng...

- 2 triệu nếu cô có bồi thường hợp đồng.

Tôi sựt nhớ ra. 2 triệu không phải con số nhỏ, cô lấy đâu ra số tiền lớn như thế? Dù không muốn nhưng cũng phải làm, không biết hôm nay cô may mắn hay xui xẻo.

- Được, tôi sẽ làm.- tôi thở dài bất lực.

- Ok! Đưa cô ấy đến makeup kỹ càng. Bắt đầu phân cảnh một.

- Không được! Tôi không thể trang điểm, mặt tôi đang dị ứng. - Tôi từ chối nhanh chóng.

- Không sao, nếu vậy sau khi quay xong có thể chỉnh sửa.

Tôi thở phào...

Vương Vương kéo tay tôi đến giữa đồng cỏ.

-Ánh sáng,máy quay chuẩn bị.Chúng ta sẽ quay phân cảnh ngoài trời đầu tiên.

-Hai người cố gắng tình cảm như thật nhé.

Tôi rung bần bật vì chưa bao giờ mơ đến khoảng khắc được đứng gần anh ấy như vậy.

Thiên Vương cúi xuống, ghé sát vào bên tai tôi.

- Cứ coi như hôm nay cô Hẹn Hò Với Thần Tượng đi. - Giọng nói nữa thật nữa đùa khiến tôi nổi cả gai óc.

- Hẹn... hẹn hò?

Vương vương mỉm cười.

3,2,1.Diễn.

Anh nắm tay tôi chạy lên đồi. Anh ấy thật sự rất chuyên nghiệp. Tôi nghĩ tôi là Fan girl may mắn nhất trên thế giới. Khoảnh khắc này đúng như đang bay lên thiên đường vậy.

Sau một vài cảnh quay đuổi bắt ,đạo diễn bảo chuyển qua cảnh nam chính và nữ chính hôn nhau.

-Hôn? Hôn sao?

Tôi tròn mắt nhìn sang anh.

Anh Nhúng vai~

-Chỉ là hôn thôi mà.-Staff bế Lyly lại đặt lên tay tôi.

"Chỉ là hôn thôi mà? Anh nghĩ đây là trò đùa chắc?"

-Đây là cảnh quay cuối,Tôi sẽ nói sơ qua cảnh này.Cô ôm Lyly trên tay vuốt ve nó, Vương Vương đến ôm từ đằng sau rồi hai người sẽ hôn nhau.Cứ vậy nhé.

- Ôm...? Ôm nữa à? - tôi tròn mắt.

3,2,1 Diễn.

-Nhưng mà...

Chưa kịp biện minh cho mình thì Vương Vương đã đến ôm từ đằng sau. Khoảnh khắc đó những gì còn trong đầu biến mất. Anh cúi gần mặt xuống, mặt tôi đỏ lên. Tôi nhắm mắt lại chờ đợi thứ ngọt ngào đó đến với mình.

-Cắt~ diễn tốt lắm.Cô thật sự rất có tìm năng. - Tiếng nói vang lên khi tôi chưa cảm nhận được gì.

- Cô làm sao thế? - Vương Vương nhìn tôi, lúc này gương mặt tôi còn đỏ ửng.

- Tôi còn tưởng...- tôi vô thức trả lời.

- Cô tưởng hôn thật à? Hahaha! Không, chỉ cần chọn góc quay nhìn như hôn thật thôi. Không để cô phải thiệt thòi đâu.- Staff bật cười.

"Thật sự tôi rất muốn mình bị thiệt thòi"- tôi nghĩ thầm.

Vương Vương nhết môi.

Tôi còn chưa thoát khỏi thiên đường thì từ đâu xuất hiện một người,cô ấy bước đến,cầm trên tay ly nước hất vào mặt tôi.

-Cô...-Tôi như rơi từ thiên đường xuống địa ngục. Tôi nhìn cô ta, trong lòng không khỏi nổi lửa.

- Lý An An, cô còn đến đây làm gì?

-Đạo diễn Kim ơi đạo diễn Kim.Ông hay lắm,tôi không đóng được thì đừng mong ai đóng được.- cô ta đứng khoanh tay đầy đắt ý.

-Cô đến chậm một bước rồi, cô đừng tưởng không có cô thì công ty không phát triển được.

Cô ta nhìn sang tôi.

-Hưh,đúng là mắt thẩm mĩ kém.Tại sao ông lại có thể tìm một đứa mặt mũi xấu xí như vậy chứ? Chưa phát hành nhưng tôi đã đón trước sản phẩm này thành Boom xịt rồi.

" Boom xịt? Có cô mới là bom xịt đó Bách quái Hồ Ly" - Tôi lẫm bẫm.

Thiên Vương đến đưa tôi chiếc khăn tay. Tôi cầm lấy rồi lau những vệt nước trên mặt.

- Lý An An, cô muốn làm loạn ở đây à?

- Thiên Vương, nữ chính phải là em. Em muốn vai nữ chính đó, con nhỏ đó có gì hơn em?

Cô ta xoay qua tôi.

-Chỉ là rác bẩn mà muốn vượt lên giá triệu đô, đúng là không biết thân phận.

Tôi thật sự không nhịn được nữa.

- Tôi là rác bẩn đó thì sao? Một người cao sang như thế mà tranh giành với một con rác bẩn thì gọi là gì? Rác tái chế à? Cô thì cái gì cũng biết nhưng cái đơn giản nhất khi làm người thì lại không? Như thế là cao sang lắm à? Đẹp đẽ lắm sao?

Tôi bước lên phía trước.

- Cô... cô giỏi lắm.

Cả đoàn cười thích thú. Đạo diễn xoay qua nhìn tôi...

- Ơ? Cô ... tại sao? - Đạo diễn kim tròn mắt.

- Tôi?

Hết chap