Bắc Nguyệt quốc, một quốc gia lớn mạnh với những tu tiên giả và các đại gia tộc tu tiên mạnh nhất. Trong khoảng trăm năm trở lại đây Ma tộc luôn phải lép vế trước Nhân tộc, Yêu tộc vốn đứng ở phe trung lập, tộc nhân Yêu tộc loạn lạc khắp nơi đã rất lâu không có người đứng đầu. Người đến nhân tộc tìm đường sống, kẻ đến Ma tộc tìm chỗ dựa lưng. Cho đến khoảng 5 năm trước, trận đồ phong ấn Ma Đế - Lục Lam tại Ma Giới bị phá vỡ mở ra cảnh cổng giao giữa Ma giới và Nhân giới. Ma Đế tái xuất đại khai sát giới kéo theo hàng vạn yêu ma từ bên kia cánh cổng lao tới tàn phá Ma giới.
Cùng lúc đó, Hồ Vương - Hồ Doãn Kha đem toàn bộ tộc nhân hồ tộc quy thuận Ma Đế.
Ma tộc mạnh lên, Nhân tộc bị yếu thế trước Ma tộc đến giờ vẫn tồn tạo sở dĩ nhờ có sự trợ giúp của Điểu tộc - 1 trong tứ đại yêu tộc cùng với Hồ Tộc. Điểu tộc từ trước đến nay có mối giao hảo rất thân thiết đối với Nhân tộc nên một mực bảo vệ Nhân tộc củng cố sức mạnh để Nhân tộc chống đỡ.
Lúc này, Thành Vô Ưu.
Trong thành vắng vẻ hoang sơ, nơi đây khi xưa còn rộn rã tiếng người cười nói khắp nơi nhộn nhịp đông vui. Giờ đây chỉ còn lại là đống hoang tàn. Giữa con phố lặng yên, một thiếu niên chừng 17,18 tuổi toca đỏ dài chạm đất, phục y trên người cũng màu đỏ, trên tay cầm thanh bảo kiếm kéo lê trên mặt đất. máu tươi không ngừng chảy từ lưỡi kiếm của y kéo thành một vạch đỏ dài theo đường kiếm.
Y ngang nhiên sải bước rồi dừng lại trước một tửu lâu. Tửu lâu này thật kỳ lạ, rõ ràng trong thành đã không còn 1 bóng người. Nhưng trong đấy vẫn có tiếng cười nói vui vẻ, khoái lạc mà hưởng thụ. Chưa kể xung quanh nơi này đều tỏa ra mùi tanh hôi nồng nặc hòa lẫn với yêu khí dày đặc khắp nơi.
Không nghi ngờ gì nữa, trong tửu lâu này chắc chắn có một đám yêu ma ngang nhiên làm càn. Y nhếch mép cười khẩy rồi từ từ bước vào bên trong. Cánh cửa mở tung, một đám yêu ma hình thù quái dị xuất hiện trước mắt.
Chúng nhìn thấy y da trắng trẻo mịn màng, khắp người tỏa ra một mùi thơm hấp dẫn. Cả đám lạp tức lao vào tranh nau miếng mồi ngon.
Cơ mà y đâu dễ ăn đến thế, chỉ một nhát chém đã chém đứt đôi một loạt yêu ma trước mắt. Thậm chí chúng còn chẳng kịp hét lên, chẳng kịp cảm thấy đau đớn.
Nhận thấy điều bất thường, 2 tên hồ yêu từ trên tầng cao bước xuống. Mặc dù đã thành tinh có thể hóa dạng người nhưng chỉ cần nhìn qua đã đủ biết 2 tren này miệng còn hôi sữa tu luyện chưa đến 100 năm.
“Ngươi là ai ?" Một tên trong số chúng lên tiếng.
“Ta à, ta là một đạo sĩ." Y ngừng một lát lại nói tiếp, “Ta tên Nguyệt Thần Viêm, là người sẽ kết liễu các ngươi."
Vừa dứt câu Nguyền Thần Viêm nâng kiếm lao đến, từng nhát chém ngọt vô cùng, chỉ 2 chiêu đã cắt lìa cổ bọn chúng. Y đứng giữa một bãi hoang tàn chỉ có xác và máu, đôi mắt kiêu ngạo nhìn khinh đám yêu ma. Nguyệt Thần Viêm kiêu ngạo ra mặt
Đột nhiên một cái bóng thình lình xuất hiện sau lưng làm y giật thót tim. Hắn từ lúc nào ? Y không biết. Hắn hoàn toàn không phát ra tiếng động dù là nhỏ nhất .
Hắn nói, “Ngươi là kẻ đã giết tộc nhân tộc ta ?"
Nguyệt Thần Viêm qua đầu, theo phản xa lập tức lui về sau, kiếm chĩa về phía hắn. Hắn ta không nói không rằng bất ngờ lao đến trước mắt y tay phải móng tay sắc nhọn đâm sạ vào vai phải y. Máu đỏ tuôn ra từ miệng vết thương, Nguyệt Thần Viêm vung kiếm đánh bật hắn ta lui về sau.
Ở khoảng cách này, hắn ta vẫn ngửi rõ mùi máu của y, lập tức bị mùi hương đó hấp dẫn, hắn liếm môi bất ngờ lao tới nắm lầy cổ y siết chặt.
“Máu của ngươi, thơm quá." Hắn nói.