Hoàn Xuân

Chương 25

Edit: Mimi – Beta: Chi

*****

“Sao gần đây cậu thân với Giang Ý thế?” Lời này Thích Cố thuận miệng nói ra khi hai người đang quấn quýt ở trên giường.

Sau khi quay lại trường, Thích Cố đã tới tìm Lâm Tuế Xuân mấy lần, nhưng lần nào cũng bắt gặp đối phương đang ở cùng Giang Ý.

Thích Cố ghét Giang Ý.

Mỗi lần thấy tên kia, hắn đều cười lạnh, thái độ rõ ràng là không muốn đến gần.

Thấy quan hệ giữa Lâm Tuế Xuân và Giang Ý có vẻ tốt, đương nhiên Thích Cố sẽ khó chịu.

Nhưng hắn chỉ im lặng, chờ tan học gọi Lâm Tuế Xuân lại đây sớm, mục đích là hạn chế thời gian cậu tiếp xúc cùng Giang Ý.

Lâm Tuế Xuân dạng rộng chân, để lộ cái miệng nhỏ đỏ tươi ướt nước.

Thích Cố thong thả cởi quần, đặt bộ phận đã căng cứng của mình ngay trước lối vào cơ thể đối phương, chậm rãi nhưng quyết đoán nới rộng cơ vòng của cậu, tấn công thật mạnh thật sâu.

Cổ tay Lâm Tuế Xuân bị Thích Cố nắm lấy, đè xuống mặt giường.

Bên dưới bị xỏ xuyên, cảm giác vừa thích lại vừa đau, cậu mở to đôi mắt ngấn lệ, nhìn chằm chằm tấm ga trải giường, cắn chặt môi dưới đầy kìm nén.

Thích Cố mơn trớn những lọn tóc ướt mồ hôi dính bết vào trán cậu, trêu đùa nắn bóp đầu v* cậu.

Lâm Tuế Xuân cau mày, bật ra những tiếng rên rỉ nhỏ vụn.

“Giang Ý chẳng tốt đẹp gì, cậu đừng gần nó quá.”

Thấy vẻ mặt Lâm Tuế Xuân vẫn hết sức bình thản như chẳng có gì khác thường, Thích Cố liền bóp eo cậu, đâm mạnh vào trong.

Tiếng nước đầy tình sắc to hơn, khóe mắt Lâm Tuế Xuân tràn ra hai giọt lệ.

Cậu nắm chặt tay, để móng tay cắm sâu vào da thịt.

“A a…”

Lâm Tuế Xuân bị xuyên xỏ đến mức toàn thân run rẩy.

Khoái cảm dâng lên trong cơ thể khiến cậu không nhịn được.

Thích Cố quỳ trên giường, ép chân cậu lên sát ngực, đâm càng lúc càng mạnh, xuyên càng lúc càng sâu, hệt như muốn phá tan động thịt yếu ớt của cậu vậy.

“Thích Cố…”

Mắt Lâm Tuế Xuân long lanh ánh nước, môi hé ra như muốn nói gì đó.

Thích Cố thật sự bị tiếng gọi mềm mại của đối phương mê hoặc, ra sức gặm cắn da thịt gần xương quai xanh của cậu.

Ngoài cửa bỗng vang lên tiếng bước chân.

Thích Cố hoàn toàn không để ý.

Phòng ký túc của Lâm Tuế Xuân cách những gian phòng đông người khác khá xa, song vẫn có người đi ngang.

Chẳng qua Lâm Tuế Xuân không phải người hay rên rỉ lúc lên giường, nên dù có đứng ở ngoài cũng không ai biết bên trong đang làm gì.

Nhưng đúng lúc này, tiếng bước chân đột nhiên im bặt, thay vào đó là tiếng gõ cửa rất vang: “Tuế Tuế? Tuế Tuế, cậu có trong phòng không?”

Một giọng nói quen thuộc.

Giọng nói kia vừa vang lên, Lâm Tuế Xuân chợt cứng người.

Ngay khoảnh khắc đó, tất cả u mê vì sắc dục đều bị đẩy lui, cậu cố sức cắn chặt môi dưới.

Thích Cố cũng nghe thấy tiếng người mới đến.

Hắn nhíu mày ra vẻ bực mình, nhưng vẫn hung hăng đâm chọc động thịt của người dưới thân như trước.

Hắn cúi xuống, ngậm lấy đầu v* của Lâm Tuế Xuân, hai mắt tối đi, lên tiếng hỏi: “Nó đến làm gì? Chẳng phải cậu đã bảo nó buổi chiều đừng tới tìm cậu sao?”

Lâm Tuế Xuân mềm nhũn cả người, cảm giác Thích Cố đang hoành hành sâu trong cơ thể mình khiến cậu cảm thấy nhục nhã tột cùng.

Giờ cậu như một món đồ chơi trong cơn phát tình, nằm dưới thân Thích Cố để hắn xỏ xuyên, thậm chí còn khao khát vật kia có thể cắm vào thật sâu, lấp đầy và thỏa mãn cậu.

Thấy Lâm Tuế Xuân không đáp, Thích Cố liền đâm vào điểm nhạy cảm của đối phương, còn hung hăng nghiền ép.

Lâm Tuế Xuân nhắm chặt hai mắt, khẽ rên một tiếng, bên dưới phun ra một dòng chất lỏng cực kỳ dâm đãng.

Thích Cố nắm hờ tóc cậu, giọng nói mang theo ý cười: “Sao hả? Có người ở ngoài lại thấy vã hơn à?”

“Cậu sợ bị người khác biết chuyện như thế, nếu xé quần áo cậu trước toàn trường, banh chân cậu ra rồi chịch một trận, liệu cậu có sợ đến mất khống chế không?”

“Tuế Tuế?” Tiếng gõ cửa lại vang lên.

Thích Cố quệt một ít chất dịch tràn ra ngoài cửa động của Lâm Tuế Xuân, bôi lên mặt cậu.

Hắn mỉm cười, nhưng ánh mắt lại lạnh căm.

Bóp mạnh đầu v* sưng đỏ của Lâm Tuế Xuân, hắn nói: “Bảo nó cút ngay.”

Lâm Tuế Xuân nuốt nước mắt, bình ổn hô hấp, hét lên với người ngoài cửa: “Giang Ý, tôi đang bận, có chuyện gì ngày mai… A!”

Cậu đang cố giữ cho giọng nói được bình thường, kết quả Thích Cố lại bất chợt rút cây gậy của hắn ra rồi đâm thật mạnh vào, còn trực tiếp nghiến lên điểm nhạy cảm, làm cậu rên lên vì tê dại.

Phía trước của Lâm Tuế Xuân run lên, bắn ra vài đường đứt quãng, không khí trong phòng cũng bị xâm chiếm bởi mùi xạ hương.

Toàn thân cậu co rút lại khiến động thịt càng thắt chặt hơn, nước mắt sinh lý cũng tràn mi không kìm lại được.

Bên ngoài, tiếng gọi cửa vẫn chưa dừng lại: “Tuế Tuế? Có phải cậu gặp chuyện gì không?”

Giọng nói của đối phương mang theo lo lắng rõ ràng.

Thích Cố lại càng ra sức đâm rút, Lâm Tuế Xuân đành dang rộng hai chân mặc hắn xỏ xuyên.

Cậu không còn một chút sức lực nào.

Mỗi lần bị Thích Cố kích thích điểm nhạy cảm, cậu chỉ cảm thấy bụng dưới tê đi, sướng đến tứ chi mềm nhũn.

Lâm Tuế Xuân bật ra những tiếng rên nhỏ.

Tinh thần cậu sắp sửa bị đánh tan rồi.

“Đệt, cắn chặt quá.” Thích Cố sung sướng chửi thề một tiếng, cảm giác hồn mình sắp bị động thịt ướt mềm còn mấp máy liên tục kia hút mất rồi.

Hắn bắn một dòng tinh dịch vào sâu trong cơ thể Lâm Tuế Xuân, khiến cậu run lên vì căng bụng.

Mặc quần áo xong xuôi, Thích Cố mới lấy chăn ra đắp cho người nọ.

Lâm Tuế Xuân cuộn người, vùi mình dưới tấm chăn.

Cậu bấu chặt cánh tay mình, nhẫn nhịn chịu đựng cảm giác tinh dịch rỉ ra ở phía sau.

Thích Cố mở cửa đi ra ngoài rồi quay người đóng sầm cửa lại.

Đầu óc tương đối mơ hồ, Lâm Tuế Xuân chỉ lờ mờ cảm thấy bên ngoài đang có tiếng ồn.

Chưa đầy năm phút sau, cậu đã được đỡ dậy.

Một ngón tay ấm áp chen vào cửa sau của cậu, nhẹ nhàng sờ soạng vách thịt, lân la mò tới điểm mẫn cảm bên trong.

Lâm Tuế Xuân kẹp chặt hai chân theo bản năng.

Nhưng rất nhanh, chân cậu đã bị tách ra.

Đối phương dùng ngón tay chậm rãi móc hết tinh dịch nằm sâu trong cơ thể cậu ra ngoài.

Người nọ còn thấm ướt một góc khăn bông, nhét vào bên trong lau cho sạch.

Lâm Tuế Xuân nhắm mắt, cảm thấy không thoải mái liền hơi động đậy.

Lập tức có một bàn tay bắt lấy tay cậu, đối phương nói: “Đừng lộn xộn.”

Cuối cùng, Lâm Tuế Xuân được đặt xuống giường.

Cậu nhíu mày, mệt mỏi nhắm mắt lại.

Cậu tỉnh lại trong tiếng nước chảy và cảm giác đau nhức toàn thân.

Khó khăn lắm cậu mới đứng lên được, song lại bị đôi chân mềm nhũn làm cho suýt thì ngã vật xuống giường.

Nhìn về phía bồn giặt quần áo, cậu thấy Thích Cố đang cúi đầu vò ga trải giường.

Lâm Tuế Xuân khàn giọng hỏi: “Mấy giờ rồi?”

Thích Cố quay đầu lại, thấy người kia đã tỉnh.

Hắn thả ga giường vào bồn giặt, lấy điện thoại ra xem rồi đi tới sờ trán đối phương, phát hiện cậu không sốt mới yên tâm.

“Mới hơn mười giờ tối, còn có thể ngủ một đêm.”

Hàng mi dài của Lâm Tuế Xuân khẽ rung lên, trên cổ còn lộ rõ dấu vết ái tình nồng nhiệt.

Thích Cố rót cho cậu một cốc nước ấm, cũng tự động cầm cốc đưa lên tận miệng đối phương.

Lâm Tuế Xuân áp môi vào miệng cốc, uống một ngụm nhỏ.

Sau khi dùng khăn tay lau miệng cho cậu, Thích Cố lại chăm chú nhìn cậu thêm một lát, dịu dàng nói: “Ngủ thêm một lúc đi.”.