Hoàng Tử Nghịch Ngợm Và Công Chúa Ngổ Ngáo

Chương 5: Chương 5

*Chap 5*

Dừng lại trước 1 cửa hiệu đá quý nổi tiếng,nó cùng Vy Anh và Khánh My bước vào.Chúng nó thi nhau nhìn những hộp đựng trang sức:nhẫn,dây truyền,lắc tay,…mà không biết rằng đã tản nhau ra từ bao giờ… ‘Tứ đại hoàng tử’ cũng từ trên thang máy cửa hiệu đá quý bước xuống,hắn thỳ đi xem xét lại các mặt hàng được đưa ra của công ty(nói .người hiểu,đây là chi nhánh riêng của công ty nhà hắn),Duy Phong thì đi lựa 1 chiếc dây chuyền cho người tình mới(Anh Duy Phong sát gái mà các bác.hehe),Thiên Minh thì muốn đi xem lắc tay,còn Minh Khánh thì nghe điện thoại nên đi vào toilet.Duy Phong đang lựa dây truyền thì nhìn thấy 1 chuỗi hạt kim cương rất đẹp:

-Lấy cho tôi cái đó.-Vy Anh và Duy Phong đồng thah,tay cùng chỉ vào chuỗi dây kim cương phát sáng đó,rồi cùng ngẩng lên nhìn nhau.Như nhận ra nhau,cả 2 lại tiếp tục đồng thanh:

-Là anh/cô…?

-Tôi lấy cái đó-Vy Anh nhanh nhảu nói với chị nhân viên rồi quay sang Duy Phong:-Cấm tranh của tôi.

-Ê!Không được.Tôi lấy cái đó.-Duy Phong lại quay sang chị phục vụ,khiến chị phục vụ lưỡng lự không biết làm thế nào.

-Tôi thấy trước anh.-Vy Anh trừng mắt nhìn

-Tôi thấy trước cô chứ.-Duy Phong nhìn Vy Anh chằm chằm.(A!Làng nước ơi…Anh Duy Phong chấp con gái nè.)

-Là tôi….-Vy Anh nói

-Tôi trước.-Duy Phong đáp lại

-Tôi...iiiiiiii-Vy Anh tức giận nghiến răng nói.

Thấy hành động bực tức đáng yêu của Vy Anh,Duy Phong cười thầm còn ngoài mặt vẫn thản nhiên nói:

-Thôi được.Coi như tôi không chấp con gái vậy.(Êu!Chấp nãy h còn nói) Nhưng không phải như thế là cô được đâu.Cô sẽ lấy được nó nếu cô coi như tôi tặng cô.Ok?-Duy Phong cười lém lỉnh ra điều kiện.

-Được thôi.Gói vào cho tôi.-Vy Anh cười gian trong bụng và quay qua nhân viên phục vụ nói.

Nhân viên phục vụ gói xong,đưa cho Vy Anh.Cầm trên tay hộp đồ trang sức Vy Anh cười nói:

-Cám ơn anh có ý ‘tốt’ nhưng tôi không thèm những đồng tiền của anh,tôi chỉ đồng ý để nó dễ dàng thuộc về tôi thôi.Tôi tự trả tiền rồi.

Nói rồi Vy Anh quay bước đi,để lại Duy Phong đứng ngẩn ngơ tự nhủ thầm: ‘Rất đáng yêu và khôn khéo.Tôi ấn tượng cô rồi đó.Nhưng cô chờ đó,lần này coi như tôi chủ quan dễ bị lừa,sẽ có ngày cô cũng bị tôi lừa như hôm nay cô lừa tôi.’

Nó đang mải mê nhìn những chiếc chẫn được đính bằng những viên rubi tuyệt đẹp,thì 1 tiếng nói khó ưa vang lên:

-A!Heo đui…Cô cũng ở đây sao…Haha.Có duyên thật đấy nhỷ.-Hắn lại dở giọng văn trâm trọc nó.

-Đồ thần kinh.Biến đi…-Nghe giọng nó đã biết là hắn,quả thật không sai.

-Ồ!Cô gan to thật.Dám nói như thế với tôi.Cô muốn chết phải không?

-Có giỏi thì tôi vs anh cùng đọ sức,xem anh còn vênh váo cái bản mặt trơ trẽn của mình đến đâu.

-Đừng thấy tôi nhẹ giọng mà được đà lên nước.(Anh Thiên Long mà nhẹ giọng hả m.người!!!?)

-Anh cũng đừng có thấy tôi hiền mà gặp tôi là nói những lời khó ưa như vậy….(Ẹc!Chị Hạnh San hiền sao?)

-Tôi không thèm chấp con gái…

-Anh đi đi,tôi nhìn thấy anh ngứa mắt quá..

-Sao chứ.Đây là chi nhánh của công ty tôi,sao tôi phải đi.Cô mới là người cần đi đó…

-Khách hàng là thượng đế.Anh không biết câu này sao.hả!!!?

-Gì chứ.Cô là heo chứ đâu phải người.-Hắn nhếch môi cười khinh bỉ.

-Coi nhưu lần này tôi thua.Nhưng anh hãy đợi đấy.-Nó hậm hực quay người bước đi….

(Ôi!4 anh chị này gặp mặt mà nói những lời cay độc quá,chúng ta xem xem chị Khánh My có như thế này không nào).

Khánh My nãy giờ vẫn rất vui vẻ lựa đồ nhưng chưa thấy lắc tay nào ưng ý,nhỏ dán mắt vào những lắc tay trang sức đang được trưng bày kia,đôi chân thỳ lướt qua rất từ từ.Đối diện đó,Thiên Minh cũng đang nhìn xem xét những chiếc lắc tay với mọi kiểu dáng khác nhau.Hai người chỉ chú ý vào những đồ trang sức mà va vào nhau lúc nào không biết.Khánh My đưa mắt lên nhìn thì cùng lúc đó Thiên Minh cũng đưa mắt xuống,hai người nhìn nhau,giữa họ chỉ còn là khoảng cách rất nhỏ.Khánh My sững người,người con trai trước mặt cô thật hoàn hảo,khuôn mặt thật đẹp.Như nhận ra mình đang nhìn chằm chằm vào chàng trai ấy,Khánh My đỏ mặt lí nhí nói:

-Ơ…Tôi….xin….xin lỗi….

-Không sao.Nhưng cô có thể đừng dẵm lên chân tôi nữa được không?-Thiên Minh nói nhỏ rồi nhăn nhó cười.

-Khánh My nhìn xuống thì thấy đôi guốc của mình đang dẵm lên mũi giày của anh,liền nhấc chân ra và cười:

-Cô có thể giúp tôi 1 việc thay cho lời xin lỗi không?-Thiên Minh nở 1 nụ cười hiền để lộ ra chiếc răng khểnh,trông anh càng them điển trai.

-Hyhy.Xin lỗi anh,tôi không cố ý đâu.

-Anh muốn tôi giúp gì?-My hỏi

-Giúp tôi đeo 1 chiếc lắc cô thích.Tôi đang muốn mua 1 chiếc để tặng cho chị gái tôi nhưng chưa biết chọn cái nào.Cô giúp tôi nhé.

-Được.Lấy cho tôi chiếc đó-Cô gật đầu với Thiên Minh rồi quay sang nữ nhân viên phục vụ.Sau khi chiếc lắc được lấy ra và đeo vào tay Khánh My thì rất đẹp và vừa vặn.Thiên Minh nhìn ưng ý rồi nói:

-Rất đẹp.Lấy cho tôi 1 cái khác y như vậy.Còn cái này coi như tôi tặng cô nhé.-Sau lời nói của anh,nhân viên phục vụ lấy ra 1 cái khác gói vào cho Thiên Minh.

-Không cần đâu.Tôi tự mình mua cũng được.-My từ chối

-Cô cứ nhận lấy đi,không sao đâu.Cô đeo cái đó rất đẹp.Tôi phải đi rồi.Tạm biệt-Thiên Minh cười tươi rồi quay lưng đi.

-Cảm ơn anh.Tạm biệt.-My nói vội.

Thế rồi Thiên Minh đi mất,còn My cứ ngẩn ngơ nhìn theo bóng dáng anh,lần đầu tiên cô mất tự tin trước mặt con trai như vậy.

Rồi cứ thế My tủm tỉm bước ra ngoài tìm nó và Vy Anh.

Cãi nhau với hắn,nó bực tức lắm đưa tay lên xem đồng hồ thỳ đã 9 rưỡi,nó nhah chóng call cho Vy Anh và Khánh My để ra về không thì dì Hoa sẽ lo mất.Chỉ 2’ sau,chúng nó đã yên vị trên x era về,mỗi người sở hữu 1 gương mặt khác nhau:nó thì tức giận,Vy Anh thản nhiên,còn My thỳ cứ tủm tỉm cười.Thấy My vui ve như vậy,nó hỏi:

-Nè!Làm gì vui thế…Tủm tà tủm tỉm là sao?

-Ừa,sao tao thấy mày vui vậy?-Vy Anh thấy hành động của My thỳ hỏi cùng nó

-À!Có gì đâu…chỉ là…đã tìm được người mìh thích thôi…Hehe-My rạng rỡ để lộ rõ ra chiếc răng khểnh quyến rũ

-Thật hả!!!??-Nó với Vy Anh đồng thah

-Ừ!Sao?-My rất thản nhiên nói

-Kể lẹ đi….sao mau vậy nhỷ,mày mới về nước được nửa ngày mờ,tò mò quá-Vy Anh giục

-Chàng nào mà làm Khánh My nhà ta si mê đến vậy nhở…?-Nó cười gian nhìn My

-Im lặng kể cho nè.Không thôi nhé.-My nói rồi giơ bàn tay đang đeo chiếc lắc sáng lấp lánh nên cười rồi kể:

-Lúc đầu,tao mải ngắm nhìn các loại lắc để lựa 1 cái,nên không để ý đâm vào cậu ấy,khi ngước nên,cậu ấy cúi xuống,khoảng cách rất gần,chắc chỉ khoảng 5cm.Chúng mày biết không,chính vì thế mà tao đã có thể ngắm mọi nét hoàn hảo của gương mặt hoàn mĩ ấy.Sống mũi cao,thanh tú,đôi mắt đẹp,hàng lông mi dài,nước da rất trắng,còn cả đôi môi nữa…thật sự rất quyến rũ rất đẹp…Thật đấy.Và lúc ấy tao thấy tim đập rất nhanh,dường như tao say nắng anh chàng này mất rồi.Nhưng cũng ngại lắm,tao còn dẫm vào chân cậu ấy nữa,cậu ấy không trách gì chỉ nhăn mặt tỏ vẻ đau thôi…hyhy…Thế rồi cậu ấy nhờ tao chọn hộ 1 chiếc lắc tao thích để tặng cho chị gái.Không chỉ đẹp trai đâu,rất ga lăng nhé.Cậy ấy còn tặng lun tao cái vòng này nè.Tất nhiên là lúc đầu tao cũng định mua rồi,nhưng là cậu ấy tặng nên tao rất vui.Mọi chuyện là vậy đó…hê hê.

-Trời ơi….Tiếng sét ái tình đây ư?-Nó kêu lên phẫn nộ nhưng khuôn mặt lại rất gian tà khiến 2 con bạn phì cười sặc sụa.

-E hèm..E hèm…mày có bít là ai không?Nếu quen tao với San San sẽ giới thiệu choa….Hê hê –Vy anh cười nói.

-Hông bít tên…nhưng chắc sẽ gặp lại nếu thực sự là có duyên.Còn nếu không thì thôi vậy…Coi như là mở đầu về nước tốt đẹp.hỳ hỳ-My nói.

-Ok…-2 con bạn đồng thah.

-Thế còn chúng mày mua đc dì không?-My hỏi.

-Chán ặt.Chả mua đc chi còn thêm mệt khi phải cãi nhau với cái tên thần kinh đó nữa.Chán chả buồn nói.haizzz-Nó thở dài

-Tao thỳ khá hơn chút,tao cũng gặp tên điên Duy Phong ấy,giành nhau 1 chiếc dây truyền.Nhưng do tao đây quá thông mih cho nên tất nhiên là chiếc vòng cổ ấy đã thuộc quyền sở hữu của Vy Anh dễ thương này.-Vy Anh đưa tay vỗ ngực đầy tự hào.

-Ủa?Mấy vị chúng mày nhắc đến là ai vậy?-My thắc mắc

-Tên thần kinh đó tên Thiên Long.-Nó than thở nói

-Tên điên đó thỳ tên Duy Phong.Mai đến trường,học cùng lớp chắc mày sẽ bít thôi.-Vy Anh phụ họa.

-Ờ….-My trả lời.

-À!Tí quên…Chúng mày dọn hết sang nhà tao ở đê…Chịu không?-Nó hý hửng,mắt sáng lấp lánh

-Ủa…sang đấy ở với mày à?.Được không Vy Anh-My hỏi

-Hay đó,có gì chúng ta sẽ cùng nhau làm,đi đâu cũng có nhau,thế zui lắm đó.Để về hỏi pa má cái đã nhé.Rồi mai 2 đứa tao cho người dọn hành lí qua lun.Ok?-Vy Anh đồng ý

-Ok.Vậy nhé.Giờ về mau đi.Buồn ngủ lắm rồi,hôm nay bay về ngồi trên máy bay nhớ chúng mày quá không ngủ được giấc nào.

-Rồi…sắp về đến nhà rồi cô nương ạ.Mai dậy sớm tao bảo bác Vũ qua đón lun 2 đứa mày đi nha.-Nó nói

-Ừ…-Vy Anh và My đáp.

Thế rồi 3 đứa trở về nhà…Nó thỳ nằm lăn ra phì phò ngủ không quên đặt báo thức,còn Vy Anh và My thì hỏi ý kiến ba má xem qua nhà nó ở có được không rồi cũng lăn ra ngủ luôn.Chắc chắn câu trả lời của pa má chúng nó là ok rồi,vì họ bít 2 công chúa này rất ư là nghịch ngợm,mà họ lại đi làm xa,cho nên đó càng là cơ hội tốt để tống chúng nó cho dì Hoa cai quản…

Nơi khác,cũng trên cùng 1 chiếc xe,tứ đại hoàng tử đang cùng nhau trò chuyện,hắn cũng rất bực mình khi nhớ đến nó:

-Hôm nay gặp lại gặp bà chằn,bực thiệt.

-Ồ! Vậy à.Mày không thích Hạnh San sao.Dễ thương mà,hình như tao thích nhỏ đó thỳ phải,nghe tên cũng hay nữa.Hê hê-Thiên Minh.

-Cái gì!!!!?-6 con mắt mở to đang nhìn chằm chằm vào Thiên Minh.

-Mày thích bà chằn/bà la sát/nhỏ đó???-Cùng 1 lúc hắn,Duy Phong và Minh Khánh hét lên.(Sao ác cảm với nó quá zậy @@!)

-Ừ!Thì sao chứ!Tuy mẫu người con gái của tao khác với Hạnh San,nhưng cô ấy rất đặc biệt,tao ấn tượng cô ấy.-Thiên Mih giải thích.

-Lậy hồn…-Cả 3 đồng thanh thở dài.(Các anh này phản ứng kih quá).

-Kệ tao đi,liên quan chúng mày à.Có phải chúng mày thích đâu mà hiểu…Trông thế thôi,Hạnh San cũng đáng yêu lắm chứ.Hứ!-Thiên Minh.

-Ờ thì xinh thật,nhưng bà la sát ấy mồm to hét lớn đanh đá lắm.-Duy Phong.

-Gì cơ..!!?? Mai đi bệnh viện chụp lại mắt đê,thấy gớm,xinh như khỉ đột,bà chằn ấy biếu tao tao cũng k thèm,thấy ớn!-Hắn(Ủa,anh Long đểu zữ,anh Long nói xấu sau lưng chị nè chị Hạnh San).

-Không đến nỗi,nhưng đanh đá quá ũng khổ.-Minh Khánh nhận xét rồi vỗ vai Thiên Minh.

-Xì…!-Hắn biểu tình.

-Thôi!Tao hôm nay lại gặp nhỏ ngồi bên cạnh đó chúng mày.-Duy Phong mặt hí hửng nói:

-Công nhận,nhỏ đó mặc đồng phục đã xih,hôm nay thấy nhỏ mặc đồ bó sát đẹp thật.hehe.(Êu!Anh Phong dê sợ >