Hoàng tử nhỏ, cậu đây rồi

Chương 7

Trống báo ra chơi, cả bọn ồ lên, mặt đứa nào cũng giãn ra. Học một tiết của thầy có 45 phút mà cứ ngỡ 45 tiếng, phờ phạc hết cả người. Chính vì thế để xả stress, cả lũ ồ ạt kéo nhau xuống căn tin.

An thì mắc vệ sinh nên đã "wc" thẳng tiến. Riêng nó thì ù te té sang dãy ngoài, vị trí bàn 3 - nơi có chàng trai được mệnh danh là "cuộc đời của nó". Cậu bạn đang nghe mp3, mắt nhắm nghiền, ngồi ngả lưng ra ghế. Lần đầu tiên được ngắm cậu gần và rõ như vậy, lòng nó không khỏi xốn xang, thực sự thì con người này "đẹp" quá. Nó hóa đá, tim đập rộn ràng, hồn phách bay tứ tung, sẽ chết mất nếu ánh mắt kia mở ra lúc này. Đôi môi không tự chủ, khẽ hé ra, lộ mấy chiếc răng trắng sáng.

Có ánh mắt chăm chú quan sát, Nam chống tay, cau mày suy nghĩ vật vã xem con nhỏ đang muốn "làm gì" thằng bạn mình. Đầu tiên là lân la đến gần, xong đứng thù lù, chiếu tướng người ta. Con gái gì đâu mà mạnh dạn thế.

Bỗng một giọng nói hét toáng lên, kéo nó về thực tại:

- Con điên kia!

Xong rồi, lần này thì xong thật rồi, đôi mắt kia thực sự mở ra rồi. Luống cuống, nó đưa tay gãi đầu, mặt lấm lét nhìn xuống đất rồi nhìn cậu, miệng mấp máy:

- À, tớ làm rơi bút, nên ... nên đang ... tìm thôi. Haha, nó không có ở đây thì phải.

"Muahaha" - Nam ôm bụng cười nắc nẻ làm nó càng thêm bối rối.

Vừa lúc An xông đến, lôi nó về chỗ. Hú hồn, cứ như kiểu vừa gây chuyện gì kinh khủng lắm.

Đằng sau, Trang mặt lạnh từ ngoài đi vào. Thật đáng ghét vì phải trông thấy cảnh vừa nãy. Con nhỏ ấy còn dám đến gần "người con trai của Lê Thùy Trang". Tận cùng đáy mắt cô gái, hằn lên những tia đỏ.

Về phần Vũ, dù là cậu đeo tai nghe, mắt nhắm nghiền nhưng vẫn cảm nhận được có người đến gần. Cô bạn mới cũng không phải là người đầu tiên, nhưng lại là người đầu tiên chỉ đứng im, không nói gì. Cái vẻ lúng túng ấy cũng không phải là duy nhất nhưng lại có nét rất kì cục, bút có thể rơi từ dãy một rồi lăn sang tận dãy ba ư.

An đến khó sống với nó, thế nào mà nhìn cậu ta như vậy mà vẫn có thể ở gần. Cô gái kéo nó lại dặn dò:

- Đừng đến gần cậu ta quá!

- Tại sao?

- Mày không thấy à, cứ như tảng băng Bắc Cực thế kia, ngoài Nam với Duy ra thì cậu ta chẳng nói chuyện với ai cả. Họa huần thì được một, hai câu.

Nghe xong, nó suy nghĩ một lúc rồi ghé tai An nói nhỏ:

- Là cậu ấy, cuộc đời của tao.

Lần này thì bút bị rơi thật, nhỏ tròn mắt nhìn Vũ rồi nhìn nó, con bạn gật đầu lia lịa như để khẳng định. Sau một lúc hoang mang, An phá lên cười:

- Làm ơn đi Nhi, mày đừng có ảo tưởng sức mạnh nữa, người thì bé một mẩu haha

- Thật mà, sao mày ...

- Xì tóp, chuyện này kết thúc nhé

Nhỏ chặn họng nó, cô gái lau nước mắt, miệng cười thế thôi, chứ thực ra An đang rất lo lắng, con bạn này mà chịu nghe lời nhỏ, thì nó đã không mơ mộng đến bây giờ. Mà thế quái nào lại là Vũ cơ chứ. Bao nhiêu người, aaaa. Thực sự là cậu ta sao?

Những tiết sau đấy, nhỏ đến khổ sở với nó, trong giờ thì cứ phải chắn tầm nhìn của nó đến ai kia, ra chơi thì phải kéo nó ra ngoài ngay trước khi nó manh động, không thì phải đu chặt lấy nó. Biết làm gì với nó bây giờ.

--------------------------------

Cuối tuần, hai đứa rủ nhau dạo bờ hồ. Từ hôm ra đây, cũng chưa "hẹn hò" nhau lần nào. Lòng vòng khắp ngả, ăn uống chán chê, hát hò ầm ỹ, đến khi mệt rã rời mới ngồi xuống tâm hự. Thay vì chọn ghế đá, hai đứa chọn ngồi ở ven hồ, buông thõng chân xuống dưới, ngả đầu vào nhau và ăn kem. Đúng là tình bạn đôi khi còn lãng mạn hơn tình yêu. Xong là đến màn chém gió tơi bời, chọc quốc gia, xuyên lục địa của hai nàng, thế mới biết con gái có nhiều chuyện như nào.

Đang nói cười rôm rả thì nó bỗng nhiên ngưng lại. Nhỏ thở dài, ngầm đoán ra con bạn định nói gì tiếp theo. Thôi thì mặc nó vậy. Có duyên thì gắn bó, không thì là kỉ niệm để sau này có cái mà nhớ về, tuổi thanh xuân đã từng hào hùng như nào.

Nó ngập ngừng giây lát rồi cũng quyết định nói:

- Tao sẽ theo đuổi Vũ, mặc cho cậu ấy có phải người cứu tao hay không. Tao cũng muốn làm rõ chuyện này.

Nhỏ cười, ghẹo nó:

- Con gái, con đứa, không còn tý liêm sỉ nào luôn

- Kệ tao - nó đưa tay nghịch tóc

- Vâng. Không kệ thì ai làm gì được cô.

- Nhưng mà, mày không phản đối nữa à?

- Thì ra là mày có sợ tao đấy? Nhưng mà - An hạ giọng - còn thằng nhóc "hoàng tử" thì sao?

- Hoàng tử thì sẽ lấy công chúa, mà tao thì chỉ là dân đen. Quá khứ qua rồi thì cất giữ vào một góc, phải sống cho hiện tại và tương lai chứ.

- Who are you?????? Who? Where is my fiend?????????

- It's me. I'm here !!!!!!!!

Hai đứa tám thêm một lúc rồi ra về. Đi ngang qua một đôi nam nữ đang chuẩn bị kiss and kiss, ngay tức hai đứa quay sang nhìn nhau, chẳng nói một lời rồi cùng đồng thanh:

- Á, SÂU RÓM

Xong chúng nó chạy thẳng. Cặp đôi kia nghe thấy thế lập tức quay ra, mặt tái mét, ngó ngang, ngó dọc, nhìn tới nhìn lui, không hề biết có hai đứa nít ranh đang cười hả hê như nào.