"... Hai người ôm nhau dưới ánh nắng chiều lãng mạn, hứa hẹn thật nhiều và từ đó, họ sống hạnh phúc bên nhau, không gì chia cắt... ôi ôi, câu chuyện thật cảm động, ta muốn khóc." Nastia gấp quyển Ngữ văn lại, làm như vừa đọc xong một cuốn truyện cổ tích, rồi vờ đưa ống tay áo lên chấm chấm nước mắt, làm cả bọn cười nghiêng ngả. Lúc này thì Ken cùng Mia song song bước vào lớp, bộ dáng rất hạnh phúc. Cả bọn cười hắc hắc rồi ùa đến xoay quanh hai người. " Couple mới ra đời, ta da..." Nó reo lên.
" Không mời bọn này đi ăn mừng à ?" Nastia nháy mắt." Như vậy xấu lắm đó nha !" Dania cũng hùa theo.Ken thấy Mia bị vây thì vội vàng kéo cô ra rồi chắn trước mặt:" Để tớ mời, các cậu đừng bắt nạt bạn gái tớ !" Bọn nó cười lưu manh rồi hùa nhau:" Bảo vệ bạn gái kìa, ôi ôi, tình cảm ế !" Mia đỏ mặt, còn Ken thì giả vờ gãi đầu rồi quay đi chỗ khác. Nastia nhìn nó, đáng thương nói:" Vậy là trong nhóm chỉ còn ta với mi độc thân thôi, thật quá đáng thương !" Dania xen vào:" Đâu nào, còn tôi nữa mà, tính gạt tôi ra hả ?" Nastia tròn mắt:" Không phải bà có hôn phu rồi sao ?" Dania cười nhìn cô:" Trong hôn ước có một khoản là, nếu một bên không tôn trọng tình cảm hoặc không có tình cảm, hôn ước sẽ mất đi một nửa hiệu lực." Nó buồn bã nhìn Dania. Nastia vẫn thắc mắc:" Nhưng như vậy thì bà và anh Nick vẫn còn nửa hôn ước không phải sao ?" Dania mỉm cười:" Tôi đã quyết định buông tay rồi. Thiết nghĩ nếu anh ấy không yêu mình, cứ níu kéo mãi cũng chẳng được gì !Thôi thì buông tay, giải thoát cho cả hai, để anh ấy đi tìm một nửa thực sự của mình, tôi buông tha cho Nick !"" Em đang nói gì vậy ?"