Học viện phép thuật vui nhộn ( 12 chòm sao )

Chương 2: Gặp nhau

Thím Kim Ngưu: Thanh niên tuổi mới lớn chỉ biết ăn với ăn để nhanh chóng lớn, đưa tiền cho cô giữ là k bao h mất =^=

- - - - - - - - - - - -

Ngưu với Giải trên tay cầm mấy bọc bánh đi tung tăng trên đường, mặc kệ người khác đang nhìn hai cô như sinh vật lạ

- Chị chị nhanh qua đây đi- Ngưu vẫy vẫy tay kêu Giải

-Đợi.... Làm ơn cho qua.... Ặc- Giải gặp chút rắc rối người người đi qua đi lại làm chắn đường nên phải chen vào đám đó luồn lách để đi ra, không hiểu sao kẹt ở trỏng luôn

-Chị đúng là chậm chạp, tính cùng nhau lại tiệm đằng kia, thôi để em đi luôn cho... Ây da- Ngưu vừa chê xong cô chị vừa quay đầu tính bỏ người chạy lấy của thì đụng phải một người, cô lùi phía sau mấy bước mới giữ thăng bằng được

-Phù.. Hên là không sao- Thân không lo trước đâu, lại đi lo mấy cái bánh

-Này, mắt mù à - Người kia nhíu mày

-Do anh chắn đường tôi- Ngưu nhăn mặt, nếu ngã thật thì bánh của cô sẽ hư mất, tiền cô xuất ra để mua mấy bé bánh siêu đáng yêu và ngọt ngào mềm lịm này, đừng có mong mà làm tổn hại đến nó, cướp bánh thì càng không, cái mạng của hắn cũng không thể trả đủ nếu làm mất 1 miếng bánh, cô sẽ giết sạch nhà hắn, làm nhục hắn, đánh đến mặt mày hắn nở hoa đến cả ba mẹ không nhận ra, tên nào cản đường thì chết, chu di tam tộc!

-Cô đụng tôi? Mau xin lỗi tôi- Sắc mặt Xử trầm xuống nhìn Ngưu trước mặt cậu lộ rõ tia chán ghét

-Chính anh mới đụng phải, nhưng anh phải xin lỗi bánh của tôi!- Ngưu trừng mắt, hắn nhất định phải xin lỗi chiếc bánh của cô, muốn cô rời đi nữa bước cô cũng không đi

-Cô là người điên à? tôi không rãnh để cùng cô nói chuyện về thể loại tình yêu xàm lông với cô đâu- Xử chặc lưỡi, mới vừa đuổi cái tên Nhân Mã kia xong thì lại xuất hiện vật chắn đường khác, tránh quả lê gặp quả dừa, cậu không dư thời giờ để nói với đứa con gái này

-Yêu con khỉ ấy! mặt gì đâu mà âm u như quỷ sa tăng ấy... Xì, đúng là tự luyến, mấy cái bánh này còn khả ái hơn anh nữa đấy đồ sa tăng tự luyến- Ngưu giơ bộc bánh của cô đặt trước mắt Xử

-...- Xử im lặng, nói cậu xấu không mấy chiếc bánh này sao? Thủ đoạn thật đê tiện đã ngu rồi mà còn gắng ra vẻ không khác gì mấy ả tiện nhân mà cậu thường gặp

Khuôn mặt trầm xuống, cậu triệu hồi vũ khí- Roi ra... 'Không muốn nói thì chúng ta đánh!'

Ngưu cảnh giác được ý tứ của người kia liền chơi theo, cô triệu hồi - Rìu ra vách lên vai 'Hừ muốn uy hiếp tôi sao!'

- Sao thế, đánh nhau à - Người A nói

- Có gì hot - Người B nói

.

.

.

-Khoan đã- Bóng người hiện ra đứng giữa ngăn cản hai người sát khí đằng đằng...- Là Ma Kết

-Thu hồi vũ khí đi Xử Nữ- Kết giọng nghiêm nói

-Tiểu Ngưu! Em cũng vậy đấy- Giải đứng sau Ngưu lúc nào không biết

Cô giật mình nhanh chóng thu hồi chiếc Rìu làm vẻ mặt đáng thương nhìn Giải: - Chị...

-Trong đây nghiêm cấm các học sinh đánh nhau bằng chú thuật, chị đã nhắc em bao nhiêu lần rồi, lại quên nữa rồi hả?- Giải thở dài, tay búng mạnh vào trán cô em gái ngốc

Ngưu nhận ra việc làm sai trái của mình bổ nhào vào lòng Giải xin tha thứ bộ dáng như cún con hối lỗi với chủ. Giải thuận theo vỗ lưng an ủi, hườm phấn tình chị em tỏa khắp nơi bỏ lại 2 tên đực rựa đang đứng đơ moé hiểu chuyện gì đang xảy ra???

Xử im lặng Kết cũng im theo, 2 đứa 1 đứa cau mày 1 đứa nhìn Giải ôm Ngưu chủ động gật đầu chào hỏi, Giải gật lại cho có lệ, mắt nhìn Kết không dời... Bên trong nội tâm

"Con nhà ai mà sao dễ thương thế kia" rồi nhìn sang Xử "Cha con chăng?"

Nhìn cử chỉ của Giải cũng đủ hiểu đang nói Kết nhỏ con, mặt nhăn nhó quay sang Xử cất giọng: -Ta đi-

Xử đi theo không quên lườm Ngưu một cái, cô thì ôm Giải trừng mắt với cậu

-Bánh của em đâu?- Giải nhìn quanh hỏi, chủ ý là muốn Ngưu đừng nhìn Xử bằng ánh mắt như muốn cào cấu xé nát, Tiểu Ngưu hôm nay thật đáng sợ.. Híc....

-A...- Ngó theo Giải rồi chạy loang quanh tìm bánh, cuối cùng thì không thấy đâu Ngưu chấn động... mấy bé cục cưng của cô mất rồi... Gru, rốt cục là tên nào lấy!!!! không lẽ là hắn....

Hay lắm... dám lấy đồ của cô trong lúc hỗn loạn.. cái tên quỷ sa tăng kia nhất định phải đền mạng. Khụ khụ, thực ra Kim Ngưu mê mệt mấy cái bánh đến phát điên rồi

-Chị...... Bánh...mất rồi- Bên trong gào thét thầm rủa cái tên lấy đi bánh của cô, bên ngoài Ngưu lại nâng mắt ngập nước nhìn Giải

-Thôi thì... Ta đến tiệm em chỉ có gì phần của chị chia cho em- Giải cưng chiều em gái

-Dạ- Cô cười cười, trong lòng vẫn thầm rủa người nào

- - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - -

Trong lúc đó

-Cái gì đây?- Xử nhìn cái hộp màu trắng trên tay Kết

-Không biết- Kết lắc đầu -Từ trên trời rơi xuống, thuận tay bắt lấy-

Mở ra thì thấy bên trong toàn là bánh, thì ra anh là người đã đánh cắp.. khụ nhầm, đã cứu lấy mấy chiếc bánh này, nếu chủ nhân nó mà biết được thì nhà anh sẽ là người sáng nhất đêm nay

Xử đột nhiên nhớ đến lời của Ngưu "Mấy cái bánh này còn khả..." thôi dẹp đi.. nghĩ nữa cũng khiến Xử muốn phát điên Xử mặt phát lạnh

-Cứ cho đám kia ăn- Bạn Xử thân mến giận quá nhưng cũng không quên mất ý tứ, giả làm người tốt để không mất hình tượng ( Mặc bên ngoài thì nhìn hoàn hảo, bên trong thật... thâm độc đi)

-Không ăn?- Kết nhìn sang Xử thay đổi nét mặt liên tục, lúc lạnh lúc bình thường lúc thì tức giận

-..Không- Xử lắc đầu