Học viện phép thuật vui nhộn ( 12 chòm sao )

Chương 8: Không biến thái thì là gì?

Thím Thiên yết : thanh niên hát hay, biết sáng tác nhạc và có niềm đam mê với âm nhạc, xét qua hành động thì mới hiểu rõ con người thật =^=

-------

Nắng ban mai chiếu xuống từng chiếc lá, vài chú chim sẻ đi theo từng cặp nô đùa cùng nhau.Trên cây, có 1 cậu trai đang nằm ngủ, gương mặt nhìn rất hưởng thụ, cậu mơ mình được làm tặc răng đang đạp cành nắm dây leo trèo qua cây này đến cây khác, không ngờ gì nữa... đó là Nhân Mã

Nhân Mã chưa nhận ra là cậu ngủ ở trên cây, mặc dù rất nguy hiểm nhưng vẫn ngủ như chết, chim đậu trên người cậu cũng không ít. Lũ chim đang gật gù gù, thân dựng thẳng theo đứng theo hàng, có vài con dựa vào nhau, tất cả điều đậu lên người Mã.. cho đến khi cậu hú mớ

( Tử: thường thì người ta gọi là nói mớ, nhưng ta đặt hú mớ *cười khúc khích*; Mã: khò khò.....)

-À ú ú ú ú.....- Tất cả bà con dòng họ nhà chim giật mình, cánh chim đập loạn choạng, sơ hãi bay tứ tung, có 1 con đang bay lên thì tặng cho Nhân Mã cục phân bé bé xinh xinh lên trán cậu

Vốn đang ngủ ngon lành, đột nhiẻn có tiếng chim kêu cộng với trên trán thêm 1 chất lỏng nhàn nhạt bốc mùi thối xông vào mũi, mặt Nhân Mã nhăn nhó, theo bản năng đưa tay lên sờ vật dính kia, mở mắt ra nhìn vật trên tay xong thì cậu đơ 3 giây, không có chút do dự hét lên

-ÁAAA, LÀ CỨT!- rồi bật người dậy, do cậu chưa hề biết bản thân đang nằm trên nhánh cây, không có chỗ chống tay để chống dậy, thế là mất cân bằng ngã xuống, nội tâm liền trầm xuống ....

"Không hay rồi...."

Xoạt------

-Ây da...... chút xíu nữa thì toi...

Nhân Mã chật vật chui ra bụi cây, trong lòng âm thầm cám ơn mẹ thiên nhiên đã ban phước cho vạn vật sinh soi này nở, cám ơn trái đất có không khí, cậu ngửa mặt len trời chấp tay cầu nguyện, xong việc, cậu ngáp 1 cái rồi nằm dài ra đất:

- Phù, cũng hên là ông trời còn thương mình- Nhân Mã thở phào nhẹ nhõm

-Khoan đã- Dừng lại 1 chút, Nhân Mã ngốc đầu lên nhìn quanh rồi tự hỏi "đây là đâu? Sao lại ở đây?"

Nghĩ kiểu nào cũng không ra, nên cậu tạm bỏ qua, bụng thì đói meo, đang tính đi tìm hoa quả bỗng thấy có bóng ai đó nằm bất động 1 chỗ, cậu nhíu mày

-Nhìn hơi quen quen, để nhớ coi.....-

-A, Kia không phải là Song Ngư sao- Không chần chừ xách mông chạy tới xác thực bóng đen đúng là Song Ngư, Nhân Mã nhìn quanh lần nữa thì không thấy ai ngoại trừ cô, xong, việc tiếp theo là lay co dậy

-Này

-Ưm...~ Ai thế- Song Ngư cảm thấy có người kiu

-Mau dậy đi

Giọng nói tuy không nghe rõ là giọng ai nhưng trong nôi tâm của Song Ngư nhanh chóng nghĩ đến Thiên Bình, mắt vẫn chưa hề mở mắt ra nhìn nhưng trong lòng lại chắc chắn, mày giãn ra, người cuộn tròn lại 1 cái

-5p nữa đi mờ.. Tiểu thiên, xin cậu đấy...~- giở giọng có chút cau nệ

-Thiên cái gì mà Thiên, Nhân mã này- khó chịu

-Hum~ cậu cứ đùa quài, có người ngựa đâu mà nói- Song Ngư tưởng Nhân Mã là Thiên Bình, thường thì cô ngủ trễ điều do Thiên Bình kêu, nên việc đùa giỡn như vậy là chuyện thường

-...- khó chịu, khó chịu

-khò khò...- ngáy

-CÓ DẬY K THÌ BẢO!- tức giận

-Dậy, tớ dậy liền, xin lỗi cậu- Ngư mở mắt ra thấy Mã, không thấy hình bóng quen thuộc hằng ngày của Thiên Bình, không để ý Nhân Mã. Trong mắt Song Ngư phản phất hình ảnh từ tỏng kí ức thời thơ ấu của mình

----------------------------

-Song Ngư ~ đến đây với ta nào-

Cơ thể nhỏ nhắn của Song Ngư không ngừng run rẩy, cô bất giác lùi về phía sau đến khi lưng chạm vào bức tường. Người đàn ông kia đến gần cô, Song Ngư liền hét lên

-Không!!

---------------------

-Không... đừng... đ.. ến gần ta...- Song Ngư lắp bắp kinh hãi

-Cậu vừa nói gì cơ?- Nhân Mã nghe không rõ và không hiểuSong Ngư đang làm gì, tự nhiên nhìn mình chằm chằm, mặt tái lại, miệng hé ra không nói gì rồi bất tỉnh

- Này!? – Nhân Mã nhanh chóng đỡ lấy Song Ngư

-Nè, cậu nói gì đi chứ, Song Ngư??- Không lẽ phía sau mình có cái gì đáng sợ thế sao? Quay đầu nhìn lại thì không thấy gì, thầm nghĩ "Không lẽ là bị bệnh...?"

Cậu đương nhiên nghĩ đến Ngư có bệnh, người thì ốm nhon ốm nhách nên mới dễ ngất xỉu... Nhưng đây là lần đầu Nhân Mã thấy có người đổ bệnh nên bây giờ không biết làm sao. Đột nhiên cậu nhớ tới lời của mẫu thân dặn dò

"Tiểu mã, nếu con cảm thấy người khó chịu thì hãy nhờ bạn mình áp trán để đo nhiệt nhé, con yêu"

"Dạ."

Kết thúc hồi tưởng, cậu chống lưng cười như 1 tên điên -Haha, ta đúng là thiên tài-

Nhân Mã không quen biết nhiều với người khác giới nên còn chưa biết cái gì là ngượng khi tiếp xúc với con gái, vả lại, anh đây còn không quen biết với 2 từ: ' Xấu Hổ' nhưng 1 khi cậu đã quyết định rồi thì sẽ không bao giờ buông. Nhân Mã cười tươi 1 cái, rồi hạ thấp trán xuống

-..Ưm....- Mí mắt Song Ngư khẽ động, cô mở mắt ra nhìn thấy cái bản mặt của Nhân Mã dần phóng đại trước mắt, Nhân Mã ngồi lên cơ thể cô cả người như bị khoá lại, trừ cánh tay là chưa, nhân lúc đó giơ bàn tay phải lên tặng cho Nhân Mã cái tát trời đánh

-C.. Cậu... tính.. làm gì... gì vậy.. !!- Song Ngư dựng tóc gáy

-Ê, câu đó phải là tớ nói mới đúng chứ, cậu làm gì vậy???- Nhân Mã ngạc nhiên ôm mặt, lông mày giật giật

-Biến thái!!!- Song Ngư đẩy mạnh Nhân Mã ra khỏi người, mặt đỏ như cà chua, ngón tay duỗi ra chỉ thẳng mặt cậu

-Tớ đang giúp cậu đấy, ai kêu cậu ngất xỉu giữa đường..- Nhân Mã chưa hề nhận ra việc làm của mình, vẫn cố chấp cãi lại

-Thế việc cậu đè... đè...... Aaaa, tóm lai cậu không thấy xấu hổ à, đồ biến thái- cãi

-Động não chút đi đồ ngốc- cãi lại

-Cậu mới là người cần động não lại ấy

-Có vấn đề gì với cậu vậy, sao cậu lại tát tớ rồi lại nói tớ biến thái, cậu không thấy cậu dị lắm sao?

-Nam nữ tự thụ bất thân, không lẽ cậu không biết? Không gọi cậu biến thái thì gọi cậu là gì!!?

-Hể, nam nữ....- Nhân Mã thấp giọng nói, dường cậu như mới ngộ ra cái gì đó, đang nghĩ ngợi giữa chừng, đột nhiên Song Ngư hét lên

-Cậu đừng nghĩ con gái chân yếu tay mền thì muốn làm gì là được nha!!- Nghe của long trời lỡ đất của Ngư, Nhân Mã đã nhớ ra 1 điều quan trọng

Hình như cậu vừa quên mất Song Ngư là con gái...........

Trong lòng chấn động cực mạnh, đột nhiên cậu quay sang nhìn Song Ngư rồi tự hỏi cực mạnh: “Con gái?”

Ngư thấy cậu nghiêm trọng đến vậy cũng thấy làm lạ, trong lòng nghĩ cậu đã nhận ra việc làm hết sức thiếu văn minh mình và chắc chắn đang tìm cách hối lỗi, nên tốt bụng chờ đợi cậu

10 phút trôi qua~

Trong lòng chờ đợi câu xin lỗi của Nhân Mã, chờ mãi không thấy cậu ta có động tĩnh gì vậy, cứ giữ vựng tư thế, tay chống càm, người đứng thẳng, mặt suy tư. Song Ngư lo lắng len tiếng trước, chỉ sợ cậu ta chết đứng luôn rồi

-Này cậu có sao............- Chưa nói hết câu, Nhân Mã rốt cuộc cũng nói chuyện

-Song ngư, Không lẽ cậu là........ con gái?-

Song Ngư......... đứng hình

Trong nội tâm của bạn Mã~

"Ể, cái phản ứng đó là sao" Nhân cách Mã hung ác bực bội hỏi "Do cái kế hoạch của mi đấy, thằng ngu" cầm kiếm chém nhân cách kế bên

"Nhưng cậu đã rất tán thành việc này mà, hung thần-san" Nhân cách Mã thiện lưng đỡ 1 đao của Mã hung ác, Mã hung ác rượt theo "Nói nhảm" Mã thiện lượng chạy lòng vòng, thế là 2 nhan cách cùng nhau chơi trò mèo bắt chuột

"Không lẽ mình hỏi sai?" Mã bình thường đứng ra ngăn cảnh, vừa đặt câu hỏi cho cả 2, Mã hung ác hầm hừ khoát tay suy nghĩ

"Híc... xin lỗi 2 cậu, tớ nghĩ là hỏi Song ngư là ý hay, nhưng không ngờ cậu ấy không nói gì cả" Mã thiên lương khóc nhè

"Không sao đâu" Mã bình thường vỗ vai an ủi Mã thiên lương

"Hừ, đồ mít ướt" Mã hung ác kinh thường

"Ý, binh thường-kun, tớ vừa thấy Song ngư đang tính nói gì kìa" Mã thiên lương thốt len, cả 3 điều đổ dồn anh mắt về người Song Ngư

- - - - Quay về với thực tại nào~ - - - -

-....Do cái gì..- Ngư thì thầm nói, Nhân Mã cũng nghe rõ, nhìn thấy mặt Song Ngư cúi xuống, chỉ là không hiểu là Song Ngư đang vui hay buồn

-Hể, cái gì là cái gì- Nhân Mã khó hiểu

-Tớ hỏi...... DO NGỰC CỦA TỚ KHÔNG TO HAY CẬU BỊ MÙ MÀ NGHĨ ĐẾN TỚ KHÔNG PHẢI LÀ CON GÁI!!- Phù, thì ra là vấn đề đó, cơ mà ngực có liên quan?

-Ưm.... Tớ nghĩ là cả 2..........- Nhân Mã bối rối không biết nói ra sao, sợ làm trái ý Song Ngư, nên cậu trả lời theo cảm xúc

-Thế à.........- Sát khí nổi đằng đằng bao phủ lấySong Ngư, tóc thì uốn lượn duỗi thẳng, anh mắt thì loé tia sáng thâm độc

-Vậy.. cậu...... CHẾT ĐI!!!!

-Áaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa

Chim lại nữa lần nữa bây tứ tung, đó là chính minh cho sự hoà bình của thế giới và cũng là nơi an táng sự hi sinh anh dũng của 1 anh bạn tên... Nhân Mã

- - - - - - -

P/s Chương này có hơi nhảm, chủ yếu viết để khơi gợi ký ức của Song ngư trong chương, nhưng thành ra thế này....... Khụ khụ. Và ta cx muốn xin lỗi các bạn thuộc cung Song tử và Sư tử, do chương 7 ta đã viết rất rất quá tay, thật xấu hổ..