Hôn em được không?

Chương 1: Ly hôn

Nguyễn Lan Chi sau khi đưa tờ đơn ly hôn đã kí sẵn tên cho Vương Phong Nam là chồng mình, người chồng cuối cùng cũng chấp nhận kí vào tờ giấy đó. Hai người nộp đơn ra toà, toà án đã chọn một ngày đẹp trời để gọi họ đến làm thủ tục cuối cùng và đó chính là ngày hôm nay.

Tại toà, khi được hỏi: "Hai vị đã suy nghĩ kĩ về việc sẽ ly hôn chưa?" cả hai người không hẹn mà đều đồng thanh trả lời: "Chắc chắn". Và cũng vì hai người chưa có con nên là không phải lo việc quyền lợi nuôi con cũng dễ giải quyết hơn nhiều. Gọi là kết hôn nhưng ngoại trừ lần vô tình đó thì hai người cũng không ngủ chung một giường, cô ta ngủ giường thì anh sang phòng khác ngủ. Như vậy thì lấy đâu ra chuyện có con để xem nên ở với ai. Theo như luật hôn nhân, khi hai người ly hôn sẽ chia đôi tài sản, Nguyễn Lan Chi không có ý kiến gì mà đồng ý luôn. Tiếp theo đó là một số những thủ tục cuối cùng và hai người chính thức ly hôn, từ nay đường ai người ấy đi, không còn quan hệ gì nữa cả. Nguyễn Lan Chi bước ra cửa toà án không bao lâu đã có một người đàn ông ăn mặc chỉnh tề đi chiếc ô tô sang trọng đến đón cô đi làm cho nhiều người phải cảm thán, không biết chủ nhân của chiếc xe đó là ai và cả anh- Vương Phong Nam cũng không biết người vừa rồi đi cùng vợ cũ của mình là người đàn ông nào, có hay chăng anh đã bị người vợ cũ này cắm cho một chiếc sừng thật dài bao lâu nay mà anh không biết.

Thực ra anh và cô ta cũng không phải vì tình yêu mà đến với nhau, Vương Phong Nam anh là thiếu gia của nhà họ Vương cũng có chút danh tiếng trong giới làm ăn, nhà anh mở công ty chuyên về truyện tranh, truyện chữ và còn xuất bản sách hoặc tiểu thuyết của những tác giả muốn xuất bản. Gia đình khá giả nên anh cũng là một trong những thành phần được gọi là ăn chơi trác táng. Trong một lần tụ tập với bạn bè trong quán bar đã bị người ta bỏ thuốc và được đàn em mang đến khách sạn và cũng giống như bao truyện ngôn tình khác cuối cùng anh đã đi nhầm vào phòng của Nguyễn Lan Chi và đã xảy ra chuyện abcxyz....

"Chuyện đã xảy ra thì cũng xảy ra rồi, không bằng anh hãy chịu trách nhiệm đi"

Ngày hôm sau cô ta đã nói như vậy với anh, ma xui quỷ khiến thế nào anh lại nghĩ đến việc luôn bị mẹ bắt đi xem mắt mặc dù anh mới chỉ 23 tuổi và kết quả là:

"Được, cô chuẩn bị đi ngày mai tôi đến đón cô về gặp mặt ba mẹ tôi"

Và cũng may là sau đó cô ta cũng không mang thai nên chuyện hôm nay đỡ phiền hơn nhiều. Anh và cô ta kết hôn với nhau cũng không nhiều người biết lắm, chỉ có người trong gia đình là biết thôi, khi ly hôn cũng vẫn rất ít người biết, có người còn nghĩ rằng anh chưa kết hôn.

Mọi chuyện đến bước này thì anh còn biết làm gì nữa đây khi công ty của ba anh đang lâm vào tình trạng sắp phá sản và cô ta thấy thế liền đòi ly hôn dù cho mới kết hôn với anh chưa được một năm. Anh cũng không phải người rộng lượng nhưng anh cũng không muốn ép buộc cô ta và cũng không muốn ép buộc chính mình vì phải ở chung với người mình không yêu.

"Phong Nam à, ba mẹ biết bây giờ còn quá sớm để con tiếp nhận công ty nhưng con hãy xem tình hình của ba con bây giờ đi, chuyện này cũng không thể giao cho em gái của con được..." mẹ Vương ngồi tại phòng khách nhìn đứa con trai của mình, dạo này công ty như vậy bà và ông Vương đều suy sụp đi không ít, cả hai người đều chạy đôn chạy đáo để xin hỗ trợ, giúp đỡ suốt mấy ngày qua có thể nhìn rõ là hai người đã mệt mỏi lắm rồi.

"Ý ba mẹ là muốn con tiếp quản công ty sao?" Anh nhìn mẹ mình với ánh mắt nghi hoặc.

"Bây giờ chỉ còn cách này thôi, ba con đã phải vào viện rồi, mẹ cũng không thể điều hành công ty được nữa" bà nhìn con trai với ánh mắt buồn rầu, chính bà cũng chưa muốn con trai mình phải tiếp quản một công ty sắp phá sản khi nó còn trẻ như vậy.

"Thôi được rồi, con chấp nhận"

~Hết chương 1~

P/s: Chương này mới là mở đầu nên chưa có gì gọi là "đam mẽo"