Hôn Nhân Tái Sinh: Lục Thiếu Cưng Chiều Cô Vợ Bác Sĩ Bí Ẩn Tận Trời

Chương 285: Tự luyến tốt sao?

Hai người vừa mới đi mấy bước, thanh âm An Vân Tuyết bỗng nhiên có chút chói tai vang lên!

Cô ta hướng về phía bóng lưng Lục Hạo Đình hô to "Anh không nên tin cô ta, Cố Vân Tịch không phải đồ tốt, cô ta cùng rất nhiều đàn ông lui tới mật thiết, ngay cả người làm lính cũng không chỉ một mình anh!"

"Thật đó! Tôi chính mắt nhìn thấy cô ta cùng một người mặc cả người quân trang lui tới mật thiết, bọn họ còn cùng nhau ăn cơm đó! Người kia cũng giống anh, đặc biệt trẻ tuổi, gia thế phi phàm!"

An Vân Tuyết một hơi hô xong những thứ này, ngực phốc phốc không ngừng nhảy!

Từ trước, cô ta cùng Tần Hiên nồng tình mật ý, Tần Hiên vẫn luôn rất sủng ái cô ta, cô ta trải qua rất thoải mái, rất hạnh phúc, rất thỏa mãn!

Người ngoài hâm mộ, cô ta rất kiêu ngạo!

Cô ta vẫn cảm thấy Cố Vân Tịch là đứa cô nhi, bị đuổi ra khỏi nhà không ai muốn, một người đê tiện đối mặt Cố Vân Tịch cô ta vẫn kiêu ngạo, khinh thường xem thường!

Nhưng mới vừa rồi, thấy người đàn ông này, cô ta một chút sức cũng không có!

Không không

Ban đầu xem bệnh cho Tần Mạc ngày đó, người mặc quân trang liền đối với Cố Vân Tịch đặc biệt chiếu cố, thái độ đó rõ ràng rất bảo vệ, rất quen thuộc!

Người kia một chút cũng không sợ Tần Hiên, thậm chí bởi vì Tần Hiên nói Cố Vân Tịch mấy câu, liền động thủ đánh hắn, như vậy có thể thấy khẳng định gia thế phi phàm!

Có kia một người đủ rồi, tại sao nơi này còn có một người khác?

Cố Vân Tịch dựa vào cái gì mà vận tốt như vậy?

Dựa vào cái gì?

Lời này An Vân Tuyết vừa nói ra, sau lưng cô ta thành viên cao tầng cùng ban giám đốc công ty đều bị sợ hết hồn, đồng thời cũng cau mày thật sâu, An Vân Tuyết lại vào lúc này kêu lên loại chuyện, thật đáng ghét!

Cố Vân Tịch quay đầu, có chút nghi ngờ nói: "Mặc quân trang? Cùng nhau ăn cơm?"

Không phải đâu?

Cô ta sẽ không nói là

An Vân Tuyết lại lên tiếng "Cô chớ giả bộ? Ban đầu nhiều người đều ở đó, chúng tôi đều thấy được"

An Vân Tuyết đối với Lục Hạo Đình đặc biệt chân thành nói: "Thật đó! Tôi nói là sự thật, ban đầu nhiều người đều thấy được, người kia kêu Lưu Tinh Trì cũng là quân nhân!"

Phốc

Cố Vân Tịch thiếu chút nữa bật cười, thật đúng là Lưu Tinh Trì

Hàn Bình vốn đang lo âu, kết quả nghe An Vân Tuyết kêu lên tên Lưu Tinh Trì?

Phốc cáp cáp cáp cáp!

Cố Vân Tịch nhịn cười được không, Hàn Bình cùng một cảnh vệ viên bên cạnh bật cười.

Lưu Tinh Trì ở bộ đội mặc dù không có nổi danh như Lục Hạo Đình nhưng cũng là một người hết sức ưu tú, nhất là trong đoàn bọn hắn, mọi người ai không nhận biết hắn a?

Tất cả mọi người đều biết quan hệ hắn cùng Lục Hạo Đình!

An Vân Tuyết thấy hai người lại cười, nghi ngờ nói: "Anh các anh cười cái gì? Tôi nói sự thật!"

Hàn Bình đứng ở nơi cách An Vân Tuyết gần đây, nghe vậy nói: "Tôi biết cô nói là sự thật!"

Bọn họ mấy người vốn quen thuộc, ăn chung bữa cơm là chuyện quá bình thường!

Thủ hạ Lục Hạo Đình tín nhiệm nhất chính là Lưu Tinh Trì!

Đây chính là huynh đệ!

An Vân Tuyết còn muốn nói nữa nhưng bị người phía sau kéo lại "Nhị tiểu thư, im miệng!"

Đầu óc có bệnh sao?

Lúc này nói lời như vậy đối với ngươi có ích lợi gì?

Lục Hạo Đình rốt cuộc quay đầu, nhìn một chút Cố Vân Tịch, vừa nhìn về phía An Vân Tuyết, An Vân Tuyết đang trông đợi, cuối cùng mở miệng "Khó trách chị cô mới vừa nói cô ngu xuẩn! Cô quả nhiên ngu xuẩn! Chị cô nếu đắc tội tôi, cô cảm thấy cô có thể có ích lợi gì?"

An Vân Tuyết sững sốt một chút!

Cố Vân Tịch xui xẻo, cô ta vui vẻ a!

Lục Hạo Đình khóe miệng hơi câu khởi vẻ khinh thường "Chị cô nếu thật đắc tội tôi, cô chỉ có xui xẻo theo! Không riêng gì cô, toàn bộ An thị tập đoàn đều không tồn tại!"

Mọi người bị sợ run lên!

"Dĩ nhiên, tính tình Vân Tịch tôi rất rõ ràng, nha đầu này mắt cao hơn đầu, trừ tôi ra, cô ấy coi thường người khác!"

Cố Vân Tịch:" "

Hàn Bình:" "

Mọi người:" "

Tự luyến như vậy thật tốt sao?

Lục Hạo Đình nói:" Nhìn mặt mũi Vân Tịch, tôi sẽ đối với An thị chiếu cố nhiều hơn, nhưng nếu để cho tôi biết An thị ai nữa đối với Vân Tịch bất kính, tự gánh lấy hậu quả! "

Lục Hạo Đình nói xong, kéo Cố Vân Tịch rời đi!

An Vân Tuyết đột nhiên xụi lơ trên đất!

Cô ta bị dọa!

Mới vừa rồi Lục Hạo Đình nhìn cô ta cái ánh mắt kia, thật sự quá dọa người!

Cảm giác kia giống như phải chết vậy để cho cô ta trừ sợ hãi vẫn là sợ hãi!

Còn đeo kính mác!

A a a!

Cô ta cho tới bây giờ cũng chưa từng thấy người đáng sợ như vậy!

Rõ ràng cười thời điểm đẹp trai như vậy! Mê người như vậy!

An Vân Tuyết tê liệt trên đất, chỉ có An Đời Lâm đi đỡ cô ta.

Những người bên cạnh cũng lắc đầu rời đi!

Vị Nhị tiểu thư này, so với cùng Đại tiểu thư thật sự kém xa!

Giống như mới vừa rồi người kia nói, người ta rõ ràng lai lịch không đơn giản, chị ngươi đắc tội người ta đối với ngươi có thể có ích lợi gì?

Ngu si!

Cố Vân Tịch cùng Lục Hạo Đình một đường đi tới bãi đậu xe, nơi này Hàn Bình đã an bài qua sẽ không có người thấy tới, hai người lên xe, ngồi ở đằng sau.

Hàn Bình ở phía trước lái xe, một cảnh vệ viên khác ngồi ở vị trí kế bên tài xế.

Xe một đường hướng Giang Châu đế cảnh đi.

Đến nhà, Cố Vân Tịch ôm hoa tươi, xinh đẹp vòng vo mấy vòng!

Lúc này mới phát hiện, nhà cũng được bố trí một phen!

Treo đèn, thả mấy hoa tươi, trong không khí có mùi thơm thoang thoảng!

Bữa ăn tối dưới ánh nến cũng đã chuẩn bị xong!

Lục Hạo Đình cởi áo khoác, chậm rãi đi tới trước mặt Cố Vân Tịch" Có thích hay không? "

" Thích! "

Quá thích!

Trong lòng ngọt ngào đã nổi bọt!

Lục Hạo Đình tới từ phía sau ôm lấy cô" Thích liền tốt, anh đặc biệt chuẩn bị vì em "

Cố Vân Tịch cười một tiếng" Không nhìn ra anh Hạo Đình lại lãng mạn như vậy! Em làm sao cảm giác, anh với trước kia không quá giống nhau a! "

Lục Hạo Đình ngoẹo đầu, đặt đầu trên bả vai của cô" Nga? Phải không? Anh trước kia là dạng người gì? "

" Ngô "Cố Vân Tịch suy nghĩ một chút" Nghiêm túc, khiêm tốn, lạnh như băng, tình thương thấp! "

" Đó là ảo giác của em! "

"... "

" Anh vậy kêu thành thục, chững chạc, tích tự như kim! "

Cố Vân Tịch:" "

" Hơn nữa, anh cảm thấy anh một mực rất lãng mạn, rất biết cưng chiều em, chẳng qua em một mực không phát hiện mà thôi! "

" Phải không?"Cố Vân Tịch hỏi.

Thật ra thì kiếp trước Lục Hạo Đình sau này thật có lãng mạn, có ưu nhã, rất để cho cô trứ mê!

Người đàn ông này quả thật thành thục chững chạc, cho người cảm giác an toàn, đồng thời lại không thiếu lãng mạn, có thể thỉnh thoảng thỏa mãn lòng thiếu nữ cô, rất biết cưng chiều cô, được hắn yêu thật sự quá ngọt ngào.

Nhưng trước hai mươi tuổi Lục Hạo Đình là dạng người gì?

Cố Vân Tịch suy nghĩ một chút, ấn tượng sâu nhất chính là bá đạo! Cường thế!