Hôn Thê Của Thiếu Gia (Baby Siêu Ngốc)

Chương 104: Diên Thúc Triệt Ấm Áp

- Nhị ca!

Đồng thanh, Diên Thúc Triệt giật mình, Ngụy Vũ Thần bên cạnh cũng nhanh chỉnh đốn lại gương mặt, có ý không muốn để bọn họ biết được.

Diên Thúc Triệt nhìn lại hai đứa trẻ, không khỏi hạ lông mày:

- Sức khỏe Khiết Như còn chưa tốt, sao bọn em có thể để con bé ra ngoài hứng gió chứ? Nếu có chuyện gì hai em gánh nổi không?

Lập tức cả hai méo xệch miệng, Ngụy Vũ Thần còn cho mình nghe nhầm, quay sang nhìn Thúc Triệt.

Kỳ thật không giấu được hiếu kỳ:

- Thúc Triệt, lẽ ra tôi không nên nhiều chuyện, nhưng mà tôi thật sự rất thắc mắc, Đồng Khiết Như và cậu là mối quan hệ gì?

Diên Thúc Triệt quay đầu, bối rối đối mặt Ngụy Vũ Thần.

- Anh biết con bé sao?

- Không sai, con bé là em gái Tiêu Nhiên, là một biên kịch xuất sắc dù tuổi còn rất nhỏ, có thể nói đây là lần đầu tiên tôi được nhìn thấy Đồng Khiết Như ở ngoài đời.

Ngụy Vũ Thần trả lời.

Diên Thúc Triệt nghe vậy liền an tâm, vui vẻ cười một tiếng.

Cũng may Ngụy Vũ Thần không biết người nhà của Hạo gia, anh có thể không cần phải đề phòng anh ta mang chuyện Khiết Như đang ở nhà của anh truyền đến người bên ngoài, nếu không nhất định sẽ có chuyện.

- Vũ Thần, thật ra...

- A!

Diên Thúc Triệt còn chưa nói hết câu, từ khuôn viên Khiết Như bất ngờ hô to lên một tiếng, không cẩn thận ngã xuống.

Lát sau, đại sảnh.

- Vết thương của em không nghiêm trọng, chỉ cần đừng để nó chạm nước là được, sau này đừng chơi những trò nguy hiểm giống như hôm nay nữa.

Diên Thúc Triệt vừa sơ cứu vừa nói.

Lập tức, Phong Vũ Di và Đằng Diệp ngồi đối diện méo miệng, cảm thấy hai cô còn ở lại sẽ dư thừa, trước khi Diên Thúc Triệt đuổi khéo liền chủ động đứng lên, cùng nhau kéo lên phòng Đằng Diệp.

Thời điểm Đồng Khiết Như thu chân khỏi đùi Diên Thúc Triệt trở về, nam nhân phản ứng nhanh nhẹn dùng tay nắm lấy cổ chân tiểu bảo bối giữ lại, ném cho nó cặp mắt hình viên đạn to đùng.

Sống lưng Đồng Khiết Như ớn lạnh, càng không tự nhiên đối mặt anh.

Lí nhí nói:

- Em... có thể tự làm!

Diên Thúc Triệt nhíu mày, càng giữ chặt cổ chân Khiết Như hơn.

Lãnh đạm, hỏi:

- Anh là bác sĩ hay em là bác sĩ?

- Là anh.

Nó trả lời.

- Tốt, vậy thì từ giờ ngồi yên đi, anh không ăn thịt của em đâu!

Diên Bảo từ trên lầu nhìn xuống đại sảnh, hơi thở kéo theo chút nặng nề.

“Nhị ca càng lúc càng không thể buông bỏ tình cảm với Khiết Như, mình lại không thể mang con bé trả cho nhà họ Hạo, làm trái lời hứa với nhị ca. Nhưng mà mình không muốn nhị ca vì tình cảm dành cho Khiết Như sau này tự làm tổn thương chính anh ấy, mình rốt cuộc nên làm gì bây giờ? Rốt cuộc phải làm thế nào đây?”