Hôn Thê Của Thiếu Gia (Baby Siêu Ngốc)

Chương 111: Đưa Ra Quyết Định Cuối Cùng

Nhận được sự quan tâm từ phía Đồng Khiết Như, Diên Dục Luân càng lấy làm chua chát, âm vực từ cổ phát ra nghe qua đã có phần mỉa mai.

- Đồng Khiết Như, thành thật trả lời tôi biết, có phải với bất kỳ người con trai nào, em cũng đều chu đáo với bọn họ như vậy có đúng không? Tôi thật sự rất hiếu kỳ, rất muốn biết câu trả lời của em!

Chỉ cần tinh tế sẽ nhận thấy lời lẽ này hoàn toàn chứa rất nhiều hàm ý, Đồng Khiết Như càng không phải loại ngốc, không nhận ra ngụ ý đó của anh.

Chính vì nó ở lại nhà họ Diên, gần gũi Diên Thúc Triệt, đồng thời anh ấy ưu ái nó quá nhiều, thậm chí hôm nay nó còn quan tâm đến Dục Luân, lẽ nào Diên Dục Luân cho rằng nó vốn không thành thật? Cho rằng mục đích mà nó ở lại nhà họ Diên là vì câu dẫn Diên Thúc Triệt?

Phong Vũ Di từng nói Diên Dục Luân không phải người đơn giản, quả nhiên là sự thật, cô vốn không gạt nó!

Nếu đem so với những lời sỉ nhục trước kia của Hạo Triệt Thăng dành cho nó, Diên Dục Luân còn thâm độc hơn nhiều!

Đồng Khiết Như cũng không vội kích động, hiểu rõ bản thân nên làm gì, thẳng thắn đối mặt Diên Dục Luân.

- Diên đại thiếu gia, có phải anh đã hiểu lầm tôi gì không? Kỳ thật nếu như khiến anh đã hiểu lầm sự quan tâm của tôi dành cho anh ngày hôm nay, tôi thành thật rất xin lỗi. Nếu không còn gì khác, tôi xin phép rời khỏi.

Dứt lời, Đồng Khiết Như đứng dậy, xoay người, bước khập khiễng ra cửa.

Diên Dục Luân từ phía sau nhìn theo bóng dáng Đồng Khiết Như, nam nhân không khỏi hạ lông mày.

Đây là lần đầu tiên có một cô bé lại không sợ hãi anh, ngược lại ánh mắt đó như thể không bị anh khuất phục, ngay cả lời lẽ càng vô cùng bén nhọn.

Đủ thấy nha đầu này không đơn thuần, chả trách Hạo gia lại rối loạn như vậy!

Diên Dục Luân nhận thấy điều này cũng không phải tồi tệ, chí ít anh không cần dài dòng, càng không sợ Đồng Khiết Như không phải người thẳng thắn, không biết cách rút lui.

Đến đây, Diên Dục Luân đứng dậy, hai tay di chuyển vào túi quần, khóe môi tạo thành một đường cong hoàn hảo.

- Đồng Khiết Như, tôi biết em là người thông minh, chắc chắn sẽ hiểu được những gì tôi đang nói. Nếu như em hiểu được, có phải em nên rời xa Diên Thúc Triệt rồi không? Tôi có thể làm người xấu, nhưng tôi tuyệt đối không thể đứng nhìn em trai tôi mù quáng yêu một người như em, một người không thể nào cho nó được hạnh phúc. Ngay cả bản thân mình thích ai em cũng không biết được, tôi có thể tin em ở bên cạnh Diên Thúc Triệt không có mục đích không? Đồng Khiết Như, chính tôi cũng không muốn nói những lời tàn nhẫn này với em, nhưng mà là em ép tôi, là em ép tôi phải làm vậy, nếu như em còn không biết cách rút lui, Diên Dục Luân tôi nhất định sẽ rất xem thường em.

Lời Diên Dục Luân vừa dứt, phía trước Đồng Khiết Như đột ngột cũng dừng lại, đồng tử bảo bối nhỏ đỏ hoe, tay trắng như tuyết xiết chặt lại.

Cuối cùng, nhếch mép cười một tiếng, đầu hơi ngoảnh lại sau, âm thanh nghẹn ngào lan tỏa trong không khí.

- Diên Dục Luân, thành thật cảm ơn anh, lần này giúp tôi thông suốt một lần nữa. Thì ra trên đời này không có cái gọi là tốt bụng thật sự, rốt cuộc, cũng chỉ là lừa gạt những đứa ngu ngốc như tôi thôi, tôi đúng là quá ngốc rồi!

Nói xong, Đồng Khiết Như bỏ đi.

Đồng Khiết Như rời đi không lâu Thời Thánh Nhiên từ bên ngoài cũng bước vào, đi đến đối diện Diên Dục Luân.

Thời Thánh Nhiên cau mày:

- Dục Luân, tuy tao đồng tình với cách làm của mày, nhưng mà vì Thúc Triệt tổn thương một cô gái như vậy, mày không nghĩ con bé sẽ đau lòng hay sao?

Diên Dục Luân không thay đổi sắc mặt.

- Đồng Khiết Như vốn dĩ không nên xuất hiện ở Diên gia, càng không nên xuất hiện bên cạnh Diên Thúc Triệt, nếu như một ngày con bé còn ở đây, đối với Thúc Triệt chính là sự dày vò, tao không muốn điều đó xảy ra với em trai của tao.

- Vậy mày có từng nghĩ qua, Diên Thúc Triệt sẽ đau lòng thế nào nếu như Khiết Như rời xa nó hay không? Dục Luân, rốt cuộc trong đầu mày đang nghĩ gì vậy? Bây giờ chân con bé đang bị thương, nếu như xảy ra chuyện gì với nó, cả đời này mày nhất định sẽ hối hận.

Nói xong, Thời Thánh Nhiên xoay người, chạy vụt đi.

Diên Dục Luân ở lại đối mặt 4 bức tường, khóe môi tạo thành một đường còn hoàn hảo.

- Thời Thánh Nhiên, mày trở nên mềm lòng lúc nào vậy? Không phải là mày nhanh như vậy đã thích Đồng Khiết Như rồi chứ? Tao thật sự không nhìn ra, rốt cuộc, con bé có điểm nào thu hút mày như vậy?