Đại sảnh, dinh thự Korean.Khiết Như từ nhỏ vốn dĩ đã thân với Tiêu Nhiên, với anh lại càng không ngại gì, ở đại sảnh, tựa đầu vào ngực anh trai đọc truyện tranh, Tiêu Nhiên ngược lại cũng vô cùng ưu ái tiểu bảo bối, có thể thuận lợi quan sát Khiết Như từ phía sau.Chốc lát lại mỉm cười.- Khiết Như, có phải người của anh rất dễ chịu hay không?Khiết Như không suy nghĩ, đáp:- Có, người của anh rất dễ chịu, hơn nữa còn rất ấm, Khiết Như rất thích.Loại tư thế này vừa hay giúp anh cảm nhận rõ da thịt bảo bối, hơn nữa còn có thể tùy ý ôm lấy, lại không lo lắng Khiết Như sợ hãi phòng vệ anh.Nghe nó nói, nhoẻn miệng cười một cái.- Khiết Như, em đúng là khéo nịnh mà, thảo nào anh lại thương em như vậy.Thời điểm này từ trên lầu nhìn xuống đại sảnh, bắt gặp không khỏi hạ lông mày.Hạo Duy Thần đến sau lưng cháu trai, không kiềm được, lên tiếng:- Cháu đang nghĩ, rốt cuộc thì bao giờ, Khiết Như mới ngoan ngoãn ở bên cháu như ở bên cạnh Tiêu Nhiên có phải không?Hạo Thy Nhật bất động thanh sắc, đáp:- Hạo Duy Thần, lẽ nào chú không nghĩ như vậy?Cười một cái, đi đến, đứng bên cạnh Thy Nhật, hai mắt hướng thẳng xuống đại sảnh.Lúc nhỏ Khiết Như thường xuyên quấn quýt bên cạnh anh, anh còn cho rằng vĩnh viễn có thể cùng nó trải qua những chuyện mà sau này gặp phải, không ngờ, bây giờ nha đầu của anh lại trong vòng tay một người khác, nụ cười đó, lại có thể không như khi đó dành cho anh.Lấy lại tự tin, nói:- Dù sao con bé với chú cũng có chút tình cảm, cháu nghĩ bên cạnh chú, con bé có thể thoải mái như bên cạnh Tiêu Nhiên không?Tuy nói Hạo Duy Thần có được lợi thế là thanh xuân của Khiết Như, nhưng thanh xuân này lại vô cùng thiếu sót, điểm khuyết này, vĩnh viễn bù đắp thế nào cũng không thể bù đắp được.Không sợ nhất vạn chỉ sợ vạn nhất, tình cảm con người vốn dĩ không thể nói buông là buông xuống, huống hồ ngoại trừ ép Khiết Như chấp thuận bên cạnh anh, anh không có gì để đảm bảo cả, Hạo Duy Thần càng có lý do cướp mất nha đầu đó khỏi tay anh, anh tuyệt đối không để chuyện đó xảy ra được.Hạo Thy Nhật phục hồi lại tinh thần, quay sang nhìn một lượt Duy Thần.- Hạo Duy Thần, chú không nghe nói, tuệ cực tất thương, tình thâm bất thọ sao? Cho dù với Khiết Như chú có nặng tình, chú là người thông minh, con bé có thể còn vấn vương với chú, nhưng mà ở đây cháu hứa với chú, một ngày khi cháu còn tồn tại, hai người, tuyệt đối không có được kết quả tốt.Nghe đến đây, Hạo Duy Thần quay đầu, tùy ý cười một cái.- Được, Hạo Thy Nhật, chú cũng xem xem, rốt cuộc là có thể hay không?