Hôn Thê Của Thiếu Gia (Baby Siêu Ngốc)

Chương 82: Ngoại Truyện 2 Gửi Gắm Bảo Bối

Hạ Thiên Hàn nhìn thấy Thy Nhật từ phòng bệnh của bảo bối bước ra, liền đi đến, không khỏi nghi hoặc, hỏi:

- Korean, cháu đến thăm Khiết Như sao? Con bé bây giờ thế nào rồi?

Vũ phu nhân kỳ thật rất quan tâm Khiết Như, giao nó cho bà ấy chắc chắn là một lựa chọn đúng, huống hồ so với Hạo gia, Vũ gia còn có Vũ Thiên Minh, bảo bối nhỏ nhất định sẽ được bọn họ giáo dục tốt!

Lại nói đến London xa lạ sắp tới cậu sẽ đến, cho dù thật sự rất không nỡ, cũng không còn lựa chọn khác!

Trước khi cậu quay lại, cậu mong bọn họ với bảo bối sẽ đối xử chu đáo!

Tuy trong lòng có nhiều chuyện lo lắng, lại không quá phơi bày, đáp:

- Từ Yến Khanh có nói tình trạng con bé cũng đã ổn, chỉ là ký ức trước kia chắc chắn sẽ không thể khôi phục trong nhất thời, ngoài ra còn một chuyện, không biết có thể làm phiền bác được không?

Hạo Thy Nhật từ nhỏ đã vô cùng hiểu chuyện, tuy ngoài mặt lạnh lùng, kỳ thật trong lòng so với người lớn càng kỹ tính suy nghĩ, về điểm này bà vô cùng khâm phục!

Nên nói cho dù thằng bé có yêu cầu 10 chuyện, bà đều sẽ vô điều kiện đáp ứng.

Hạ Thiên Hàn không suy nghĩ, theo quán tính gật đầu:

- Được chứ Korean, cháu nói đi, ta rất sẵn sàng nghe!

Đến đây, Hạo Thy Nhật liền mỉm cười.

Nụ cười tưởng chừng không bao giờ thể hiện trên khuôn mặt lập thế!

Toàn tâm toàn ý, nói:

- Mặc dù hơi dư thừa, nhưng mà cháu vẫn muốn nói, cháu hi vọng, Khiết Như khi ở nhà của bác, có được một cuộc sống hạnh phúc, không cần phải suy nghĩ đến thân thế của mình là ai. Điều này, bác có thể hứa với cháu không?

Xảy ra tai nạn lần này cũng coi như bà có thêm con gái, với bà, với ông Đồng, với Khiết Như, có thể nói cũng là một điều tốt. Huống hồ đứa bé mà bà nhận nuôi sắp tới lại vô cùng dễ thương, bà sao có thể không đối tốt với nó!

Bây giờ Thy Nhật lại yêu cầu bà điều này, xem ra với thằng bé, Khiết Như không đơn thuần giống như một người bạn!

Cá nhân bà lại rất thích tính cách của Korean, với bà, điều này càng không phải quá đáng!

Cười một tiếng, Hạ Thiên Hàn gật đầu:

- Được, ta hứa với cháu!