Sau khi va chạm với con ma thú kia, cả DưỜNG NHAI cùng con ma thú kia đềy bay ra xa. Những vết thương trên nguòiw con ma thú kia đã nặng lại càng thêm nặng, những vết thương chí mạng trước đó làm nó chảy rất nhiều tinh huyết, sức lực giảm mạnh, nay còn chống đỡ một đòn công kích mạnh nhất từ Đường Nhai, hiện tại nó đang rất yếu, muốn thích sát nó không phải chuyện khó khắn gì cả. Nhưng nhìn lại hiện giờ tình trạng của Đường Nhai, đối đầu với một trảo kia của con ma thú tay hắn như đã bị gẵy làm đôi, kinh mạch toàn thân chấn động, những vết thương do va chạm với cây cối và đá tảng khi bị đánh bật ra khiến quâbf áo hắn ta rách nát, những vệt máu chảy dài xuống đất ướt đẫm một vùng. Hắn ta bây giờ đứng dậy còn không nổi huống chi là thích sát lại một kích nữa. Cố gắng gượng dậy nhìn lên tên kia, đúng là không như hắn mong chờ, dù đã dồn hết toàn bộ nguyên khí vào kích kia vẫn không thể đem con ma thú đáng ghét kia chầu diêm vương, quả thật làm hắn thất vọng, phải nói có thực lực thì muốn gì được nấy, này còn thích sát một con ma thú tam cấp cobf không nổi huống chi là để giúp long lão phá vỡ vòng tròn kia, nghĩ lại hắn laịbcamr thấy thật hổ thẹn. Con ma thú kia sau khi ổn định lại thân thể thấy cái con ngừoi nhỏ bé kia vẫn chưa chết, nó ngửa mặt lên trời gầm moịt tiếng thật lớn, nó cố lê thân sác kia tới chỗ con người đã làm nó thập tử nhất sinh, ánh mắt nó chứa đựng sự phẫn nộ, và nó chỉ biết một điều, dù có chết cũng phải đưa cái tên kia theo. Thấy con ma thú kia vẫn cố lê lết cái thân thể đẫm máu qua chỗ mình Đường Nhai chỉ biết cười khổ lắc đầu bất lực, dù muốn chạy thoát thân thì sức lực của hắn cũng đâu còn, chả lẽ cứ vậy chờ chết hay sao? Nghĩ vậy hắn có ý định muốn nhờ tới long lão nhưng nghĩ tới cái vẻ mặt đáng ghét mà lại tràn đầy thất vọng kia hắn lại không muốn gọi nữa.,, muốn chơi, muốn liều mạng với ta sao, ta xem ra ngươi còn chưa đủ tư cách đóLấy trong ngọc giản giới một bình ngọc, hắn nâng lên không hề do dự mà một nấc uống cạn sạch. Đây là nguyên lục dịch, một loại dược thủy cực mạnh để tăng lên nguyên lực trong thời gian ngắn, chỉ có điều sau khi dùng nó đau đớn không chỉ ngoài da thịt mà còn kinh mạch lục phủ ngũ tạng thần trí. Lí do khiến hắn ta liều mạng như vậy chỉ một, đó là không làm người kia phải thất vọng. Dược lực bắt đầu dâng trabf tới các kinh mạch đi khắp toàn thân, nguyên khí đã mất đi lại hồi phục lại cobf dồi dào hơn trước gấp hai lần. Hắn không còn cảm giác mệt mỏi đau đớn nữa, thay vào đó là dồi dào năng lượng. Nhắn mắt một giây rồi lại mở ra, đôi mắt tràn đầy sát khí nhìn con vật đang mệt mỏi kia lê thân đầy máu tới hắn ta cười khẩy, nụ cười chứa đựng một sát khí lạnh như khối băng ngan năm vậy. Nguyên khí dồi dào ngưng tụ lại thành chưởng hỏa trên hai cánh tay hắn ta, hỏa viêm chưởng lại lần nữa xuất ra, lần này coi bộ sẽ mạnh mẽ hơn lần trước gấp bội. Con ma thú chưa hiểu chuyện gì sảy ra nhưng vừa thấy khí tức yếu ớt kia lại bùng nổ mạnh mẽ tới vậy, một cảm giác bất an xảy đến trong tâm nó. Nhưng mặc kệ cái sợ hãi kia nó vẫn một mạch cố lê tới vung bộ trảo giánga xuôbgs con ngừơ kia. Trảo kia nhờ lực lượng của ma thú vốn mạnh mẽ trong người ma thú mà có sức mạnh cả ngàn cân giáng xuống đối đầu với hỏa chưởng kia lại như gió mạnh mà gặp núi cao vậy, đối đầu chưởng trảo giao nhau bàn tay Đường Nhai rng lên, cảm giác như đang đánh vào moịt bao cát vậy, bụi tối qua đi nhìn lại con ma thú kia, trên hai trảo của nó bây giờ chỉ còn lại một đốang thịt bị cháy đen ngòm, thân thể khổng lồ bay ngược ra sau, thân thể vừa bay ra cùng tiếng kêu vô cùng thảm thiết theo đó im bạt theo màn đêm u tối