Hư Truyện

Chương 27

Những ngày tu luyện nhàm chán cứ thế tiếp diễn, như long lão đã nói tới khi nào hắn ta luyện thành công hỏa bộ nhất bộ thì tốc độ tăng trưởng không hề nhỏ. Hiện tại bây giờ, ngày qua ngày tập luyện gần 2 tháng trôi qua hắn ta đã gần như đạt được cái mà long lão nói, tám trăm cân mà vẫn di chuyển bình thường, hiện tại đã là bảy trăm hai mươi cân rồi, trên thân thể hắn hiện tại chỉ có bốn cục chì đem ngòm mà long lão đã gia trọng cân lượng lên đó. Ngày hôm nay cảm thấy đã khá hơn nhiều, những ngày tháng luôn chì chà chì chạch lê lết tới nỗi không dậy nổi của hắn dổi lại thành quả không hề kém. Phải nói ý chí gang thép của hắn còn hơn xa người thường mấy lần. Hai tháng trước hắn ta không hề tu luyện nguyên khí nữa mà đổi lại hoàn toàn dành toàn bộ thời gian để tu luyện thân thể, hai tháng nguyên khí 7 đoạn kinh sư vẫn vậy không hề có gì thay đổi cả, nhưng như vậy không phải là không tăng lên, dù nguyên khí kia đã là 7 đoạn kinh sư gần hai tháng bây giờ đã chắc chắn hơn nhiều, nếu như muốn tăng lên thực lực cho sau này thì phải có nền móng thật chắc chắn. Theo như long lão nói thì nếu hắn ta cân bằng được lượng nguyên khí hỏa kim kia thì hắn ta sẽ một bước lên trời. Cái điều vô lí này cho dù là hắn không hiểu chuyện cũng biết lão biện ra cái lí do kia để giúp hắn có dfoongj lực mà tu luyện. Lại một tháng nữa qua đi, quả thật là tắm trăm cân mà đeo lên thân thể mà có thể di chuyển bây giờ hắn đã hoàn toàn có thể di chuyển bay nhảy một cách bình thường rồi, dường như tốc độ còn hơn thế nữa. Cảm giác như tốc dộ bản thân đã hoàn thiện hơn, hắn tính rời bỏ cấm chết của mấy cụn trọng đã nằm trên thân thể hắn bấy lâu nay. Lại sực nhớ mấy tháng trước long lão đã nói, chỉ có tám trăm cân mới miễn cưỡng chứ chưa hoàn toàn luyện thành công bộ thứ nhất, như vậy chả lẽ nếu thành công viên mãn chả lẽ lại tới cả ngàn cân hay sao. Lại mất một tháng nữa để tu luyện bộ thứ nhất nếu tính sơ sơ thì phải mất hơn bốn tháng mới có thể luyện xong một bộ, vậy nếu muốn thành công tam bộ phi hỏa bộ phải mất một năm sao? Một năm, một năm để tu luyện một bộ thứ tam cấp, vậy sau này tứ cấp, ngũ cấp, thậm chí là lục cấp thì chả lẽ còn tốn thời gian hơn sao? Thời gian của hắn không có nhiều, như long lão nói thì không quá một năm rưỡi nữa là nhật nguyệt giao nhau, nếu không có thực lực tranh đua với ngừoi ta thì càng đau khổ hơn không biết tới hay sao? Vả lại hắn cũng không muốn để long lão chờ lâu nữa, mà thời gian của hắn cũng đâu còn nhiều, trong vòng mười năm phải đột phá được hoàng cấp, nếu không cả long lão sẽ bị liên lụy mà hắn cũng bị phế đi toàn bộ nguyên khí kia. Long châu đã tan vào trong ngừoi hăn, nếu như long châu hết năng lượng hắn sẽ theo chân long châu trở thành phế nhân, thậm chí là bốc hơi. Nghĩ vạy nhưng nếu không có nền tảng chắc chắn thì như một ngôi nhà mà có nền không chắc, cho dù phía trên có đẹp đẽ lộng lẫy bao nhiêu thì cũng không đựoc lâu bền, vì thế hắn chẳng thà lựa chọ cái tốt nhất cho bản thân chứ không để nhất thời phá hoại nó. Nghĩ là làm, dù cho có tốn thời gian dfi chăng nữa, hắn nếu muốn rút ngắn thời gian kia lại thì chắc chắn hắn phải cố gắng hơn nữa, bản thân hắn thấy mấy tháng nay vẫn chưa thật sự cần mẫn tu luyện, biếng nhác với bản thân chính là giết chết bản thân, vả lại tu luyện không tiến thì sẽ lùi như lội trên con thac nước dồn dập vậy

,, long lão.. Đừong Nhai gọi long lão đang trạng thái tu luyện không hề quan tâm tới hắn ta trong mấy tháng nay dậy

,, chuyện gì vậy,? Long lão hiện ra, vẫn cái thư thái thần bí tu luyện kia, vẫn trầm lắng như khối núi ngàn năm vậy

,, long lão, hiện tại bây giờ con đã có thể mang tám trăm cân mà vẫn duy trì được tốc độ bình thường như ngài nói rồi

,, thế à, nhanh hơn ta tưởng tượng đấy, mới có ba tháng mà thôi.. Lão cũng ngạc nhiên với thiẻn phú và nghị lực của đứa bé mừoi hai tuổi này

,, trước ngài nói tám trăm cân chỉ là điểm đạt chuẩn có thể miễn cưỡng tu luyện bộ thứ hai của phi hỏa bộ. Vậy nếu mà muốn không miễn cưỡng để đạt tới mà tu luyện thành công viên mãn thì cần tới bao nhiêu cân lượng vậy?

Long lão nhìn mặt đứa bé non nớt trước mặt mà cười xòa, cho là hắn ta nói đùa, vì trước giờ lão trong cơ thể hắn thấy hắn ta là đứa trẻ chỉ cần hoàn thiện một tý thì sẽ tiếp tới cái khác. Bất quá sau tràng cười lại nhìn lại khuôn mặt cương nghị, dường như không phải hắn ta đang đùa, khuôn mặt tràn đầy ý chí của hắn lại khiến lão bất giác vui mừng, hắn có thể thay đổi đựoc cái tính cách qua loa kia để trở thành con ngừoi tỷ mỉ không muốn có thiếu sót gì là điều mà cường giả nên có, có nền móng tốt mới có thể tién xa hơn. Bất giác lại nở một nụ cười tươi, thật là đứa trẻ dễ dạy bảo mà, chỉ cần cho nó thời gian thôi, nó sẽ trở thành cường giả chân chính. Trầm ngâm một lúc lão mới chịu mở miệng

,, nếu muốn luyện thành công viên mãn cần tới ba ngàng cân.. Long lão nói mà lại không để ý tới tên nhóc con kia đang há hốc miệng. Ba ngàn cân, dù đã chuẩn bị tâm lí nhưng tâm lí của hắn chỉ là đạt tới ngàn cân mà hiện tại đã quá sức khủng bố như vậy. Thấy hắn ta ngạc nhiên thế long lão chủ cừoi lại nói tiếp.,, Ta đâu có kêu ngưoi không vận dụng nguyên lực đâu..

,, có thể vận dụng nguyên lực.. Lại một lần nữa Đường Nhai lại bị đả kích, chả lẽ đây là kế sách của lão già này hay sao? Cả mấy tháng nay nếu lão nói có thể vận dụng nguyên lực thì hắn đã không khổ sở như vậy. Bất quá ba ngàn cân cũng không phải là con số nhỏ, cho dù vận dụng nguyên lực dfi nữa thì hắn chắc cũng phải mất một tháng nữa

,, sao? Có muốn tu luyện tiếp bộ thứ hai không? Hay là vẫn duy trì bộ thứ nhất này? Thấy hắn trầm ngâm. Long lão lại lên tiếng, bất quá ngay sau thấy ánh mắt tràn đầy quết tâm của hắn lão lại mỉm cười. Chỉ một cái vẫy tay bốn cục chì đen thui sáng lên một chút rồi lại trở lại màu đen thâm thúy kia, dường như sức nặng ấy đựoc Đường Nhai vận dụng ngủyen lực mà bước đi, bước đi của hắn ta không hề chậm, như tốc độ một ngừoi bình thường vậy

,, sư phụ, cái bốn cục đá này nặng bao nhiêu khi bỏ hết cấm chết vậy? Đoịt nhiên Đường Nhai nhìn lại hỏi

,, nếu bỏ hết cấm chế, chắc là phải tới gần bốn ngàn cân.. Long lão cũng ngạc nhiên trả lời,, chả lẽ nguoi...???

,, đúng vậy, ta muốn bỏ hết cấm chế đi

,, ta phải nhắc ngưoi trước, cho dù là bảy đoạn kinh sư đi nữa thì bốn ngàn cân là con số không hề nhỏ

,, ta đã sẵn sàng rồi

Long lão lại vung tay, lần này bốn cục than kia chả sáng lên nữa, nó bị thu vào trong toàn bộ chân và tay của hắn khiến hắn ta ngã nằm sấp dướt đất, cảm giác như một ngọn núi đè hết chân tay hắn vậy khiến hắn không thể duy trì nổi. Cho dù vậy hắn vẫn chăm chăm lê lết trên mặt đất từng chút từng chút một. Bây giờ so với cường độ tập luyện của ba tháng kia chả là đáng gì cả, cũng như hắn nghĩ vậy, ba tháng nay chỉ như rong chơi bay nhảy chứ không phải là tập luyện, cũng như có nghĩa hắn mất ba tháng đi chơi vậy. Bây giờ hắn phải tiếp túc tu luyện bù lại cho những tháng ngày đó. Những ngày đau khổ trên con đường cường giả xem ra chỉ mới bắt đầu mà thôi