Hùng Ca Mạt Thế

Chương 13: Vị khách không mời mà tới

Nguyễn Hạ bên kia cũng giải quyết xong ba đối thủ của mình. Tên thủ lĩnh mặt thẹo bị khóa chặt tay ra sau. Chiếc còng sắt phát ra ánh sáng bàn bạc.

Kha Hùng nhìn thấy huynh đệ của mình móc điện thoại ra liên hệ, đoán là hắn gọi cho cảnh sát. Vì vậy, không để ý, đi tới chỗ của thiếu niên.

- Tự ngồi dậy được chứ.

- Còn tốt lắm.

Thiếu niên đáp một tiếng, gượng người ngồi dậy. Kha Hùng nhìn thấy hắn, ngoại trừ mặt mày sưng húp, cả người tím xanh thì cử động cũng không đến nỗi khó khăn. Đoán là xương cốt chắc không có vấn đề. Người này, còn trẻ mà cũng trâu bò phếch.

- Nhóc con. Tên gì? Sao lại dây vào đám côn đồ này? Không có hai người chúng anh, hôm nay không mất mạng cũng phế bỏ. Nguy hiểm a.

Nguyễn Hạ nói chuyện điện thoại xong thì bước qua đây. Nhìn nạn nhân của vụ bạo hành hội đồng, mắt lóe lên ánh sáng kỳ lạ.

- Tôi là Quách Vũ. Cảm ơn hai vị đại ca hôm nay đã ra tay tương trợ. Không biết nên xưng hô với hai vị thế nào.

- Nguyễn Hạ. Thiếu tướng bộ binh chủ lực thành phố C. Đây là cộng sự của anh.

Kha Hùng im lặng. Hắn lúc này còn đang tiêu hóa thông tin vừa nhận được. “Quách Vũ – dị năng giả cấp 6 hệ lực lượng – một trong những cao thủ trẻ tuổi tại căn cứ thủ đô hai năm sau”. Nếu quả thật là cùng một người. Ha ha. Nhân tài, không đào thì thật đáng tiếc a.

Nghĩ vậy. Kha Hùng nhanh chóng mở lời.

- Chuyện nơi đây sẽ có cảnh sát giải quyết. Tôi cho người đưa cậu đến bệnh viện.

- Cảm ơn ý tốt của hai vị đại ca. Nhưng mà, em chỉ muốn nhanh chóng rời khỏi nơi đây.

Thiếu niên khó xử, sau một thoáng giãy giụa thì khéo léo từ chối. Hắn không phải không muốn đến bệnh viện. Nhưng mà, viện phí đắt đỏ. Hắn đào đâu ra để trả. Huống chi, trên thân còn có việc quan trọng. Chút thương tích ngoài da này, không chữa cũng khỏi. Chỉ cần thêm chút thời gian.

Kha Hùng sống hai kiếp, sao lại không hiểu được những đắn đo trong lòng Quách Vũ. Hắn phất phất tay.

- Viện phí để tôi lo. Huống chi, sớm muộn gì, cảnh sát cũng phải tìm cậu lấy lời khai. Cậu chỉ cần ở yên một chỗ, hảo hảo phối hợp.

- Vậy… đa tạ.

Quách Vũ cảm kích nhìn hai nam nhân trước mặt.

Kha Hùng lấy điện thoại, gọi cho Chu Phong.

Chưa đầy hai phút. Chu trợ lý liền xuất hiện. Đưa Quách Vũ ra đường lớn, đón Taxi đến bệnh viện gần nhất.

Hai người Kha Hùng ở lại, canh giữ đám côn đồ còn đang lăn ra đất. Đợi bên cơ quan chức năng đến áp giải. Nguyễn Hạ khẽ cười.

- Tên tiểu tử đó không tệ. Là kỳ tài luyện võ. Người như thế, chiêu mộ vào quân đội, ắt có thể nhanh chóng tạo được công danh.

Kha Hùng trợn trắng mắt. Nguyễn Thiếu Tướng này, bệnh nghề nghiệp cũng quá nặng rồi. Gặp ai cũng muốn chiêu mộ vào quân đội. Có điều, nếu đối tượng là Quách Vũ, hắn sẽ không nhường.

Một khắc sau. Lực lượng chức năng có mặt. Nguyễn Hạ hướng bọn họ, giải thích lại một lần rồi lấy lại còng tay của mình, bàn giao đám côn đồ. Hắn cùng Kha Hùng trở lại chiếc Hummer.

Nguyễn Hạ lái xe hướng thẳng về khu biệt viện Thiên Thảo, nhìn Kha Hùng và Tiểu An đi vào cổng bảo vệ, mới an tâm rời đi.

Đây là lần đầu tiên Trần Tiểu An đến nhà của boss, trong lòng rạo rực, hưng phấn vô cùng. Nhưng mà lời nói tiếp theo của Kha Hùng làm cô nàng lung lay, muốn quỳ lạy.

- Từ hôm nay, em ở lại đây.

- Hùng ca, em e là không tiện.

- Không có gì không tiện. Tuy em và Tiểu Phong đều là trợ lý. Nhưng Tiểu Phong đã quen với việc bên ngoài. Nhiệm vụ của em là phụ trách vấn đề ăn, mặc, ở của anh. Hơn nữa, sắp tới, anh còn có rất nhiều việc giao cho em hỗ trợ.

Trần Tiểu An bĩu môi. Cô là trợ lý, tự dưng lại biến thành bảo mẫu. Bóc lột sức lao động của người ta, còn lý lẽ hùng hồn như vậy. Cũng mệt cho ai đó nghĩ ra cái cớ đầy sức sẹo. Lừa quỷ à?

Biệt thự của Kha Hùng được xây theo kết cấu chung của cả khu Thiên Thảo. Một phòng khách lớn với quầy bar mi ni, ba phòng ngủ có nhà vệ sinh bên trong. Một nhà bếp, một thư phòng, một phòng tập đa năng. Hồ bơi và hoa viên đều ở bên hông hai bên, được nối thông với phòng khách bằng bức tường kính cường lực. Tầm nhìn đẹp, không gian mở, đầy đủ ánh sáng. Quả nhiên là nơi ở của đại gia. Trần Tiểu An thầm cảm khái trong lòng.

Kha Hùng chỉ cho cô căn phòng ngủ chưa có người sử dụng qua. Sau đó, hắn quay lại phòng mình, tắm rửa thay trang phục. Lúc mười giờ, phải có mặt ở phim trường của bộ phim Anh Hùng Thời Loạn. Thời gian gấp gáp, hận không có được thuật phân thân. Haiz…

Kha Hùng buông tiếng thở dài.

Nửa tiếng sau. Hắn xuống lầu. Thấy Trần Tiểu An đang loay hoay dọn dẹp. Cô mặc một chiếc đầm trắng giản dị, tóc buộc gọn, cả người linh hoạt mà không mất đi vẻ đằm thắm, dịu dàng. Càng nhìn càng yêu thích. Đúng như câu, người tình trong mắt hóa Tây thi.

- Hùng ca. Anh đến phim trường sao? Có cần em đi chung không?

- Không cần. Em đi mua giúp anh một số thảo dược trong danh sách này. Anh có việc gấp phải dùng.

Kha Hùng nói xong thì đưa một tờ giấy cho Trần Tiểu An. Cô nhận lấy, vừa nhìn, ánh mắt đã mở to. Không phải vì chữ viết quá đẹp mà là danh sách thảo dược của “ông chủ” quá dài. Một trăm lẻ tám loại dược liệu. Thậm chí, có một số loại, trước giờ cô chưa từng nghe qua.

- Em lên mạng tìm kiếm thêm thông tin, tham khảo giá cả. Khi nào mua được đầy đủ thì gọi điện cho anh. Còn nếu tìm không ra, cũng phải báo một tiếng. Anh tự nghĩ cách sau.

- Em nhất định sẽ cố gắng.

Trần Tiểu An chắc chắn nói. Kha Hùng mỉm cười. Chào tạm biệt cô rồi đi xuống gara.

Lái xe thẳng một đường, hơn nửa giờ đồng hồ đã đến được phim trường của thành phố A. Chỉ là, nhìn biển fan vây kín trước cổng. Đầu hắn lại muốn nổ tung. Cảm thấy bản thân mình không thuê vệ sĩ, đúng là thất sách trầm trọng.

- Là Kha ảnh đế. Là kha ảnh đế đến…

Ai đó vừa phát hiện ra chiếc Mercedes S 350 AMG màu trắng, dẫn đầu hét lớn. Kha Hùng xanh mặt, móc điện thoại, gọi cho đạo diễn rồi trốn biệt trong xe. Đợi đến khi đạo diễn dẫn theo một đoàn người tạp vụ đi ra, hắn mới bước xuống, phong thái ung dung, đi giữa đoàn bảo vệ, gửi đến fan nụ cười công thức không sai biệt.

Toàn bộ hoa và quà đều do đám người mà đạo diễn mang theo nhận giúp. Kha Hùng hướng bốn phía, nói tiếng cảm ơn. Sau, lại nhìn thấy sự nhiệt tình của các fan, tự nhiên, máu nóng tràn lên não, buộc miệng nói.

- Tranh thủ giờ nghỉ trưa, tôi sẽ Live stream, hi vọng mọi người hưởng ứng.

Biển fan bùng nổ, tiếng vỗ tay hoan hô còn lớn hơn cả tiếng pháo đại đêm giao thừa.

……………………………………………………………………

Bởi vì gián đoạn hai ngày tại thành phố C, những phân cảnh của Kha Hùng đều bị dời lại hôm nay. Một phần là áy náy với cả đoàn làm phim, một phần do có được súng và Pháp bảo không gian, tâm trạng của Kha Hùng khá thoải mái, vui vẻ.

Từ mười giờ sáng tới mười hai giờ trưa. Cảnh nào quay riêng mình hắn, chỉ một lần là qua. Những cảnh diễn chung, thực lực diễn viên không tệ thì cũng tối đa NG đến lần thứ hai. Bộ máy làm việc của cả đoàn vận hành suôn sẻ, làm cho lão đạo diễn gần sáu mươi cũng trẻ ra vài tuổi, mỉm cười không ngừng.

Đúng mười hai giờ. Kha Hùng mặc nguyên trang phục diễn, ngồi trong phòng nghỉ chuyên biệt, mở trang cá nhân, ấn nút Live Stream. Mặc dù chỉ đơn giản gửi lời cảm ơn đến toàn bộ các fan rồi chia sẽ ít cảm nhận bản thân. Nhưng mà, phản hồi lại phi thường náo nhiệt.

Trò chuyện với người hâm mộ hơn một khắc. Kha Hùng tắt điện thoại. Dự định nghỉ ngơi. Nhưng chưa kịp ngã lưng xuống ghế. Cao Thắng đã xuất hiện, gương mặt đăm đăm như cả thế giới đều mắc nợ bản thân mình.

- Kha Hùng. Vừa rồi, trên Live stream, cậu tuyên bố, sau khi Anh Hùng Thời Loạn kết thúc, trong vòng một năm, sẽ không nhận thêm phim mới nữa. Vậy là sao?

- Anh Cao cũng nắm bắt tin tức nhanh quá. – Kha Hùng lạnh lẽo nở nụ cười, hờ hững nói: - Chắc anh cũng biết chuyện ở Thành phố C. Sau khi mọi thứ xảy ra, tự dưng em thấy mệt mỏi. Nghỉ ngơi một năm rồi tính tiếp. Thời gian tới, anh chỉ cần nhận những hợp đồng quảng cáo có giá trị là được.

- Cậu đang nói tới chuyện cậu nhảy xuống sông cứu người hay chuyện bị Phí Hoằng ám sát ở Trung tâm hội nghị thành phố C?

- Cả hai.

Cao Thắng im lặng. Hắn cũng biết, những chuyện gì mà Kha Hùng đã quyết định, sẽ khó có cơ hội thay đổi.

- Thôi được rồi. Anh sẽ xem xét lại kế hoạch trong năm tới của cậu. Nhưng còn bộ phim Thiên Hạ Vô Gian của Quách đạo diễn thì tính sao?

- Nếu bộ phim có thể đợi đến năm 2021 mới khởi quay, chỉ dựa vào ân tình với Quách đạo diễn, em chắc chắn sẽ tham gia.

Cao Thắng trợn mắt. Nhưng sau đó cũng không nói gì, xoay người rời đi. Vừa tới cửa, đã nghe thanh âm của Kha Hùng phía sau vang lên, cả người chao đảo, muốn té ngửa.

- Anh Cao. Em đang thiếu tiền trầm trọng. Việc chọn lựa hợp đồng. Phải vất vả anh a.

Kha Hùng nhìn theo bóng dáng chao đảo của Cao Thắng, nhếch khóe môi đắc ý cười.

Cao Thắng vừa đi thì trợ lý đạo diễn hớt ha hớt hải chạy vào, giọng nói dồn dập:

- Kha ảnh đế. Bên ngoài có người tìm?

- Hửm?

- Họ bày binh bố trận ngay trước cửa phim trường, hệt như xã hội đen, khiến mọi người lo ngại.

Kha Hùng nhìn bộ dáng run rẩy của hắn, biết người đến không phải dạng tầm thường, liền đứng dậy, thay bộ trang phục diễn trên người rồi bước ra xem thử.

Trước cửa phim trường hiện tại, fan hâm mộ đã không còn. Thay vào đó là một đoàn bốn chiếc ô tô toàn thân đen bóng. Bên cạnh mỗi chiếc ô tô là hai người đàn ông thân hình vạm vỡ, tóc vuốt keo bóng loáng, hất ngược về sau. Tất cả bọn họ đều thống nhất một cây vest đen. Trên mặt đăm đăm, không lộ ra một tia cảm xúc.

Kha Hùng trong lòng cười khổ: “Có cần khoa trương vậy không a”?