Kanji sau khi chơi chán trò chơi rồi thì cũng cất nó đi , và tìm trong cặp mà trong đó hoàn toàn không có sách vở mà là lát đát những cuốn dạy võ thuật hay máy nghe nhạc . Nhưng khi nhìn qua nhìn lại không thấy thứ khiến mình hài lòng thì cậu cũng rút tay lại đành cúi đầu xuống mặt bàn mà làm một giấc mộng đẹp . Dù gì tối qua cậu cũng hơi thiếu ngủ kể từ khi đi đến ngôi đền kỳ quái kia . Chỉ có buổi sáng là cậu có thể có 1 giấc ngủ ngon được , còn buổi tối thì cứ mơ đến cái thứ đó .
Khi cậu chìm vào giấc ngủ thì thời gian đối với cậu trôi qua rất nhanh , chỉ lúc sau thì đã đến giờ nghỉ trưa . Haruka Mei khi trong giờ học thì đã rất chú tâm vào nghe giản nên không chú ý tới việc Kanji đã nằm ngủ từ đời nào , cho đến tận giờ nghỉ trưa khi cô định nhân lúc này để mà kết giao với cậu ta thì đã thấy cảnh cậu ta ngủ .
Nhìn thấy cảnh này cũng thật khiến cho Haruka Mei có hơi bối rối có nên gọi cậu ta dậy hay không nữa . Nhưng nghĩ đi nghĩ lại thì cũng nên gọi cậu ta dậy để ăn trưa nữa , nếu không thì sẽ không đủ sức cho buổi chiều .
Kanji nói và theo bả năng đưa tay ra định đẩy Haruka Mei đi nhưng không hiểu vì sao có 1 cảm giác lạ lạ truyền vào lòng bàn tay . Nó rất mềm mại đàn hồi , không khỏi khiến cậu không thể tự chủ mà bóp thêm mấy cái . Hành động này của cậu ta cũng như khiến cho khôhg gian và thời gian xung quanh như đình trệ lại .
Kanji ngước đầu lên thì hai mắt vốn sắc bén của cậu cũng bất giác mở tròn nhìn vào khuôn mặt hiện đã đỏ như thể quả cà chua , đôi mắt thì như hai viên ngọc quý đang rưng rưng muốn chảy nước mắt .gặp Mỹ nhân trong cảnh này thì ai cũng đều xoắn quẫy mà ráo rít xin lỗi , nhưng với tầm mắt vẫn còn chút cơn buồn ngủ nên không nhìn ra vẻ đẹp đó . Rồi lại nhìn xuống vị trí hiện tại của bàn tay của mình thì dù là 1 tên lưu manh như cậu , nhưng cũng chưa từng hưởng hương gái thì cũng khá xấu hổ mà rút tay ra khỏi ngọn đồi chắc tầm cup D+ đó , và mở miệng nói .
Haruka Mei định nói gì đoa với Hatake Kanji thì cũng không thể nói ra khỏi miệng , mà chỉ đành cúi đầu như để không cho người khác nhìn thấy khuôn mặt đang đỏ hết vì sự việc xấu hổ vừa rồi . Sau đó gấp rút chạy ra khỏi phòng học như hành động muốn tìm cái lỗ để mà chui xuống trốn đi .
Gặp chuyện này Kanji cũng chỉ có thể gãi đầu định tiếp tục giấc ngủ của mình . Nhưng vì các ánh mắt của mọi người xung quanh thì cũng thật mất tự nhiên , và cậu cũng mất hứng đi ngủ . Sau đó cậu đứng dậy định ra khỏi lớp học xuống nhà ăn mua món gì đó bỏ bụng , rồi tìm chổ nào đó chơi Game tiếp thì lúc này 1 giọng nói mang theo thái độ phẩn nộ vang lên , cùng với bàn tay giữ lại vai phải của cậu.
Dù nghe những lời bàn táng của đống bạn học xung quanh về tên sau lưng mình thì Kanji vẫn không mấy quan tâm , mà chỉ khó chịu nói với cái thằng đang nóng máu có tên Akira này .
Nghe lời nói có phần khiêu khích của Kanji thì càng chọc gan của Akira mà hắn định đưa nắm đấm lên cho Kanji 1 phát nhớ đời . Thì không ngờ rằng Kanji quay người cực nhanh , dùng 1 tay nắm chặt lấy cổ tay của Akira đang đặt trên vai Kanji . Rồi sau đó dùng 1 tay còn lại ép người của Akira đập mạnh xuống mặt bàn gần đó . Cú va đập mạnh đến nổi có thể nghe được tiếng gỗ nức của mặt bàn học , kèm theo là tiếng kêu đau của Akira . Nhưng Kanji đã tiếc chế lại lực đạo nên đảm bảo không gây nhiều thương tích lên Akira . Chỉ nhằm để cảnh cáo .
Nói rồi Kanji với gương mặt có mấy phần nóng giận mà ném cả người của Akira xuống sàn nhà . Rồi không quan tâm đến ánh nhìn hay những lời bàn táng của mấy học sinh xung quanh mà đi ra ngoài xuống nhà ăn . À trước khi đi cậu còn kèm thêm cho Akira đang đau đớn trên sàn nhà 1 cú đá hơi có lực vào bụng rồi mới bỏ đi .