Lúc cô điều chế nước hoa cho Alban, cô vẫn là một nhà điều chế hương không có chút tiếng tăm nào.Alban có một khứu giác vô cùng nhạy bén, luôn giữ nguyên quan điểm rằng Hứa Nhược Phi có thể trở thành một nhà điều chế hương nổi tiếng, và cuối cùng cô cũng đã trở thành một nhà điều chế hương đứng đầu thế giới.Sao ngài Hi Nhĩ lại biết được những chuyện đã xảy ra lâu như thế?Hứa Nhược Phi cũng không có ý che giấu, cười nói: “Đúng rồi, lúc tôi vẫn chưa có tiếng tăm gì, tôi đã từng điều chế cho ngài Alban một dòng nước hoa.”Bà Hi Nhĩ vỗ tay một cái: “Alban chính là một nhà thiết kế nổi tiếng trực thuộc công ty của chúng tôi, hóa ra nước hoa của anh ta chính là do cô Annana đây điều chế ra.Vậy thì tôi cảm thấy vô cùng có hứng thú với tác phẩm mà cô mang tới ngày hôm nay”Sau khi tới phòng bao, Hứa Nhược Phi lấy một chiếc bình thủy tinh từ trong túi xách sau đó đặt lên bàn.Một chiếc bình thủy tỉnh trong vô cùng bình thường, không có bất kì món trang sức dư thừa nào, thậm chí cũng không hề có hoa văn gì cả, chỉ đơn giản là một chiếc bình thủy tinh mà thôi, cũng không khác những chiếc bình thủy tinh trong phòng thí nghiệm là bao.Bên dưới có đặt một tấm thẻ màu trắng, bên trên có một dòng chữ tiếng anh: Tặng vợ chồng ngài Hi Nhĩ.Tác phong đơn giản thế này có một sự khác biệt vô cùng lớn với tướng mạo của Hứa Nhược Phi.Một người phụ nữ có dáng vẻ xinh đẹp sao có thể thiết kế ra một sản phẩm đơn giản như thế chứ?Bà Hi Nhĩ là một người yêu thích hương liệu, vì thế khi bà ấy nhìn thấy Hứa Nhược Phi lấy chiếc bình thủy tinh này ra thì ánh mắt thoáng hiện lên vẻ kinh ngạc.Cho tới bây giờ chưa từng có người nào đem tới cho bà ấy một chiếc bình thủy tinh trông đơn giản như thế.Bà Hi Nhĩ nhẹ nhàng mở chiếc nắp thủy tinh ra sau đó phun lên không trung.Chỉ trong nháy mắt, vẻ kinh ngạc trong ánh mắt bà ấy càng nhiều hơn.Trước mặt thoang thoảng mùi trái cây, mạnh mẽ nhưng lại không mất đi điểm sáng.Lúc còn trẻ, mùi hương mà bà ấy thích nhất chính là mùi trái cây.Lúc còn trẻ, bà ấy và ngài Hi Nhĩ bởi vì dạ yến thảo nên mới làm quen với nhau, sau đó bắt đầu mến nhau rồi kết hôn.Trong vườn hoa nhà hai người họ trước đây cũng trồng rất nhiều dạ yến thảo, xem nó như một vật kỷ niệm bắt đầu tình yêu của hai người họ.Những dòng nước hoa được sản xuất từ trước tới giờ không chỉ có mùi dạ hương thảo mà còn có hương thơm của gỗ nhàn nhạt.Hốc mắt của bà Hi Nhĩ hơi ươn ướt, nắm chặt bàn tay đang run rẩy của ngài Hi Nhĩ.Sau khi hương đầu tản đi thì hai người họ lại tiếp tục ngửi thấy mùi táo xanh, bên cạnh đó còn có mùi hoa bách hợp nhẹ nhàng và mùi hoa lan thoang thoảng, cộng thêm những hương liệu có thể sưởi ấm, khi ngửi có cảm giác vô cùng ấm áp.Hương cuối vô cùng đa dạng ngoại trừ việc sử dụng gỗ đàn hương và hương thảo ra thì còn có bạch xạ hương và hổ phách.Một loại nước hoa mà có thể bao hàm cả cuộc đời của bọn họ.Từ tình yêu mãnh liệt thời còn trẻ, cho đến giai đoạn thấu hiểu lẫn nhau, cuối cùng là tiến đến hôn nhân, sống với nhau tới đầu bạc răng long, cả đời không thay đổi.