Chap 2: "Mùa xuân tuổi 16-siêu quậy thứ hai"
---------------------------------------------------------------------------------------------------~ Tại Nhật ~"Akina! Akina! Sensei wa shukudai o miyo tame ni kare ni itta"(Akina!!! Akina!!! Cô giáo bảo cậu lên giải bài tập kìa)-Cô bạn mọt sách bên cạnh khẽ lay lay nữ nhân đang gục xuống bàn kia, khuôn mặt lo lắng"E~tsu! ?"(Hả!?)- Nữ tữ bừng tỉnh, ánh mắt mơ màng nhìn chung quanh, trên miệng khẽ đọng nước, khuôn mặt ngắt ngứ-"Watashi! ?" (Tôi!?)-Bình tự chỉ vào mặt, muốn đính chính lại, hỏi cô"Hitsuyō ga arimasu! ? Watashi wa isoide anata ga ima-chū ni surīpu jōtai ni shobatsu sa reru sa rete inai baai wa subete, iku nodesu ka"(Phải!? Em mau lên làm bài đi, nếu không em sẽ bị phạt tội ngủ trong giờ)-Cô giáo cười nguy hiểm đẩy gọng kính đen (v)"Hai"(Vâng)-Bình mệt mỏi, rù rì lên trên bảng, cầm phấn đánh một đường dài"Naze anata wa watashi no posuto wa, renga ni ikimashita!"(Tại sao em lại gạch bài của tôi đi!!!)-Cô giáo hoảng hốt nói"Kihontekini, kono tōkō wa imi ga arimasen. Kanojo wa sonogo, anata ga watashi o kikku shinai, kaiketsu shiyou to shite iru"(Căn bản bài này không hề có ý nghĩa gì. Cô là đang muốn em không giải được rồi phạt em)- Bình cười như không cười, cầm phần trên tay, gạch thêm một đường nữa"Emu.... Anata wa nani o hanashite iru"(Em....Em nói gì vậy)-Bị đoán trúng dụng ý, cô giáo có giấu hiệu ấp úng"Anata wa, watashi ga orokada to omou mondai no yōna tondemonai namae no mugaku nōhau, tabun kanojo wa shimasendeshita!"(Cô nghĩ em ngu à! Bài toán vô lý như thế này, tên vô học cũng biết, chẳng lẽ cô không!)-Bình bình thản liếc nhẹ cô một cái, rồi cầm lấy viên phấn bóp nát và thổi vào mặt cô"Anata wa, watashi. ... Watashi wa.... Watashi wa ishi.... Amarini mo īdesu"(Em....Em thật quá đáng....Tôi....Tôi sẽ)-Nói đến đây, cô giáo khóc bỏ ra ngoài...Còn nữa..._________________________E.N.D Chap 2__________________________