Khi Quân Nhân Yêu

Chương 30: Đêm nay không muốn ngủ

Cái gì chứ, ai là vợ anh ăn nói hàm hồ. 

Y Nhi bị anh nói chữ Vợ làm cho mặt đỏ hết cả lên, cô xấu hổ mà đánh vô vai anh một cái. 

_ Vậy tháng sau anh đánh giấy xin kết hôn, trở về nói ba mẹ anh qua nhà em một chuyến qua hai tháng liền cưới có được không. 

Cái này anh không nói đùa chưa bao giờ anh cảm thấy trong lòng lại gấp gáp đến như vậy, cứ nhớ đến trường của cô rất nhiều nam sinh cô lại đẹp đến chết người như vậy, anh không muốn lão bà của anh bị người khác thèm thùa như vậy. 

_ Không không được. 

Cô nghe anh nói liền hoảng lên, tay đang đặc trên ngực anh liền rút về mà anh thấy hành động này của cô mặt lại trầm đến đáng sợ. 

_ Y Nhi, anh thật sự không thể xa em thêm nữa. 

Anh nắm lấy tay của Y Nhi ánh mắt mong đợi sự phản hồi của cô, giờ phút này trong anh lại hiện lên một sự khổ sở không thể nói thành lời. 

_ Thần, em biết em cũng không muốn xa anh nhưng mà em sợ nếu giờ anh đến hỏi cưới sẽ làm ba mẹ em bị dọa mất. 

Cô nhớ đến ba mẹ yêu thương cô như vậy, chắc chắn sẽ không nở để cô lấy chồng sớm như vậy đâu. 

_ Y Nhi chỉ cần em nguyện ý, phần còn lại anh sẽ lo liệu.

Anh nhìn Y Nhi đang cuối đầu xuống, 100% anh chắc chắn cô nguyện ý nhưng cô rất nhát gan cho nên anh phải đánh mạnh. 

_ Vậy, anh tính chừng nào sẽ qua nhà em? 

Được rồi, cô thừa nhận cô đầu hàng cô đánh không lại anh, ý chí trước đó đều bị anh một cước đá văng mất dép. 

Vừa nghe cô nói có trời mới biết anh mừng như điên, vội vàng kéo cô lại ôm cô thật chặt hôn lên má cô một cái thật sâu. 

_ Y Nhi, anh sẽ đối sử với em thật tốt. 

Đây có thể được cho là một câu nói hứa hẹn nha. 

Sau khi trở về đến doanh trại thì trời cũng đã tối lắm rồi, mọi người đều trở về phòng của mình riêng chỉ có Lương Hòa và Diên Tĩnh là đi nơi nào không ai biết. 

Trong phòng mặt của Y Nhi đỏ đến lợi hại, cô nhớ đến hồi chiều này một màn hứa hẹn xảy ra không biết phải nói thế nào nữa. 

Trời ơi thật xấu hổ quá đi a.

Dùng hai tay che mặt mình lại, cô mơ mơ màng màng nhận ra hồi chiều này là mình được anh cầu hôn? 

Còn cô lại ngốc vù vù mà đồng ý cho anh đến nhà hỏi cưới. 

Không được, không được rồi Y Nhi a bình thường là đều bình tĩnh giải quyết mọi việc vậy mà cứ mỗi lần ở bên anh cô lại thành ra ngốc không chỗ nói nữa a, theo tình hình như vậy có phải nếu sau này cô sẽ bị anh dắt đi vòng vòng hay không đây. 

Đều bị anh lừa gạt đến chiếm tiện nghi lợi hại, còn mình tổn thất nặng nề mà không nói được gì. 

Công bằng ở đâu, chính nghĩa ở đâu. 

Không được không được, cô phải có chiến thuật với anh mới được nếu không sau này người bất lợi là cô. 

Trong lúc đang suy nghĩ miên man thì cửa phòng tắm mở ra, một tràn hơi nước xông ra kế đó là thân hình to lớn của ai kia bươc ra. 

Đến đây rồi thì Y Nhi không khỏi oan than trong đầu 

" Xong rồi.... Xong rồi... Y Nhi mày xong rồi ". 

Bình thường anh đã mang trong mình bộ dạng yêu nghiệt chết người, bây giờ thì sao những giọt nước trên tóc nhỏ xuống từng giọt động trên má kéo xuống cổ đi qua yết hầu, chạy xuống gồm ngực săn chắc kia.

Y Nhi cảm thấy máu trong người đã dồn hết lên não rồi, cô muốn xịt máu mũi. 

Đúng là xịt máu mũi. 

_ Y Nhi.... Y Nhi.. 

Ngô Thần nhìn thấy Y Nhi nhìn mình đến ngơ ngác sau đó thì trong mũi cô chảy máu ra. 

Y Nhi nghe tiếng anh gọi hai lần mới tỉnh lại, cô có chút bần thần không kịp phản ứng. 

_ Anh không nghĩ anh lại có sức hấp dẫn đến như vậy. 

Nhìn bộ dạng cô bị sắc đẹp của mình mê hoặc đến như vậy khiến trong lòng của anh không khỏi vui đế phải cười thành tiếng như vậy. 

Anh nhẹ nhàn lấy lấy khăn giấy của mình lau mũi cho cô, còn phần Y Nhi đã tỉnh lại từ lâu mặt mày đỏ chót cuối xuống không dám ngốc đầu lên. 

Cô cũng không ngờ mình lại có thể lộ ra bộ dạng háo sắc như vậy, lại còn lần đầu tiên mà ngay trước mặt anh nữa cơ chứ. Y Nhi không biết kiếp trước cô đã tạo nghiệp gì nữa a hu hu hu. 

_ Em đi tắm. 

Y Nhi đưa mắt qua nhìn anh, lúc nãy bộ dạng kia của anh từ xa đã làm cô phụt máu mũi, giờ thì nam nhân này lại kề sát bên cô thật sự là giết người, giết người mà. 

Một cổ cảm giác lại muốn xịt máu mũi Y Nhi không thể để mất mặt thêm nữa, ngay tức khắc dứng dậy chạy chối chết vào nhà tắm đóng cửa một cái thật mạnh. 

Ở ngoài Ngôn Thần nhìn cánh cửa nhà tắm đóng lại thì không thể nhịn được nữa mà lấy tay che mặt lại. 

Cô thật đáng yêu đáng yêu đến chết người. 

Ngôn Thần à, trăm trận đều thắng chỉ riêng trận này nhà ngươi thua đến không còn manh giáp. 

Anh đứng dậy vén gốc chăn lên ngồi vào, tay cầm quyển sách dành cho quân nhân lên đọc nhưng một chữ cũng không vào. 

Y Nhi trong này lấy tay che ngực mình lại tim của cô đập đến ở ngoài có thể nghe rõ, cô bị anh làm cho hư rồi. 

Một hồi bình tĩnh Y Nhi miễn cưỡng cởi đồ đi tắm, nước ấm làm cho tâm trạng của cô nhẹ nhõm lại. 

Nhưng mà.

Sau một hồi thoải mái thì là một bước rớt xuống địa ngục..... 

Cô........

Quên mang quần áo vào.

Ha ha, ông trời thật là con nít quá a, rãnh rỗi quá rồi nha đùa giỡn không biết chừng mực là gì. 

Trên cây móc đồ chỉ có đúng một cái khăn tắm. Mà cái khăn này vừa đủ lớn để cô che mình mình thôi. 

Cô lúc này mặt mày méo đến lợi hại, cô nếu như vậy bức ra có phải hay không anh sẽ nghĩ cô đang dụ hoạch anh. 

_ Thần. 

Y Nhi bên trong nhà tắm vọng ra tiếng kêu. 

_ Ha? 

Anh đang chăm chú đọc sách thì nghe tiếng gọi, phản xạ rất nhanh liền đáp lại vén chăn muốn đi đến nhà tắm. 

_ Anh.... Anh đừng qua đây. 

Cô bên trong này nghe tiếng vén chăn cùng tiếng mang dép. Đoán chắc anh sắp sửa qua đây tim cô liền nhảy lên tới cổ, Y Nhi như thét lên. 

Nghe tiếng thét lên của cô khiến cho động tác của anh dừng lại, mắt vẫn cứ chăm chăm nhìn vào nhà tắm. 

_ Anh... Anh xoay lưng lại không được nhìn qua đây. 

Y Nhi hé hé cửa đưa cái đầu nhỏ ló ra với cặp mắt nhìn thẳng vào anh. 

Ngôn Thần không hiểu tình hình thế nào, nhưng lại nhất nhất làm theo cô bảo liền Ồ một tiếng rồi xoay lưng lại nhìn ra ngoài. 

Thấy anh ngoan ngõan xoay người rồi thì Y Nhi mới vuốt vuốt ngực, khăn tắm đã bao toàn thân chắc chắn giờ thì từ đây đến tủ quần áo chỉ vài bước chân, cô phải thừa cơ hội này tiến thẳng đến tủ quần áo chụp ngay bộ đồ ngủ sau đó quay lại nhà tắm mặc đồ mới được. 

Mọi bước đều vỏn vẹn trong 20 bước chân, cần phải nhanh chống. 

_ Khi em chưa cho phép, anh không được xoay người lại. 

Y Nhi nhìn đến tủ quần áo sau đó nhìn đến con người đang ngồi trên giường quay lưng với cô căn dặn không ít lời.

Anh không trả lời chỉ thể hiện gật đầu một cái tỏ rõ rằng đã nghe. 

Lúc này Y Nhi hơi do dự sau đó tự gật đầu dằn lòng một cái quyết định bước ra khỏi nhà tắm, mục đích hướng thẳng đến tủ quần áo. 

Rất thuận lợi tiến đến tủ quần áo, sau đó nhanh thật nhanh chọn bộ đồ ngủ, sau đó chuẩn bị quay lại nhà tắm thì tiếng chuông điện thoại của anh vang lên. 

Y Nhi một bước tiến về nhà tắm không biết rằng gốc khăn tắm bị cánh cửa kẹp lại, khi cô vừa bước đi liền kéo khăn tắm tuột xuống vừa ngay đó là phản xạ của anh quay lại tìm điện thoại của mình. 

Nào ngờ vừa quay lại một màn khăn tắm của cô đang rơi xuống. Hai tay cô còn đang đưa quần áo trên cao, đến khi khăn tắm rớt hẳn xuống đất thì cả hai ngơ ngác nhìn nhau. 

Y Nhi cả ngừng run đến lợi hại, không phải là anh chưa sờ qua chưa hôn lên, nhưng mà nó cách một lớp vải còn dính trên người cô, bây giờ thì cô đang trần chuồng trước mặt anh. 

_....e....m.....e.......e.....m em nói anh không được quay lại khi em không cho phép mà....

_ Ngôn Thần đồ lưu manh nhà anh. 

Y Nhi phản ứng cực lớn, tiếng thét lên trong không trung sau đó thì như ôm tên lửa phóng thẳng vào nhà tắm trong vòng một giây. 

Ngôn Thần biết rõ thân hình của cô chỗ nào cũng tốt nhưng mà chỉ là dùng tay sờ rồi tự cảm nhận, lần đầu tiên anh bị ép buộc nhìn hết cả người cô như vậy. 

Nó thật sự giết chết anh ngay lập tức, thân hình cô thật mê người a. 

Tiếng chuông điện thoại đã sớm dứt, Ngôn Thần bước đến lấy điện thoại nhấn gọi lại. 

Sau một hồi mới bỏ điện thoại xuống, hướng về nhà tắm cô gái nhỏ kia vẫn chưa chịu ra. Ngôn Thần môi cong lên một cái, bước đến cửa nhà tắm gõ vài tiếng. 

_ Y Nhi em ở trong đó lâu quá rồi đó. 

Bên trong vẫn không có tiếng trả lời, Ngôn Thần bắt đầu cảm thấy ảo não rồi đây. Vốn là cô rất mặt mỏng bây giờ dụ cô ra có thể là một kì công. 

_ Y Nhi anh có chuyện muốn nói em mau ra đây. 

_.......

Trả lời anh vẫn là một khoản trống không. 

_ Anh thật sự không cố ý nhìn lén em, Y Nhi chúng ta chỉ còn đêm nay ngày mai em về rồi, nếu như em cứ ở trong đó anh phải làm sao đây.... Hũm. 

Anh hạ giọng dụ hoặc cô. 

Sau hơn mười phút thì cửa phòng tắm mới mở ra, khi cửa vừa mở ra thì anh không đợi thêm nữa trực tiếp kéo tay cô đem cả người cô bế lên trực tiếp đi đến giường. 

Y Nhi mặt mày đỏ chót, cô vừa xấu hổ vừa giận giờ phút này lại không muốn nhìn thấy anh, nhưng mà khi nghe anh nói chính xác hai người còn cùng với nhau đêm nay ngày mai các cô phải về rồi, cô liền không muốn như vậy mà qua hết một đêm. 

Cô suy nghĩ thật kỹ dù sao cũng là gả cho anh, anh nhìn thấy thì cũng có sao. Lúc đó Y Nhi mới hít một hơi dài can đảm đẩy cửa ra. 

Đến khi cả người cô được anh đặc lên giường thì cũng là cô thanh tĩnh lại rất nhiều.

_ Y Nhi, nếu em không muốn anh sẽ không làm gì em. Việc kia là ngoài ý muốn anh không hề muốn như vậy. 

Anh nhìn cô với vẻ chân tình chân thật nhất. 

_ Em.... Em 

_ Y Nhi, chúng ta ngủ thôi. 

Anh đánh gãy lời cô, nằm qua một bên vén chăn lên đắp lên người cô, còn mình thì vòng tay qua ôm hết thân hình cô vào trong người như gối ôm. 

Y Nhi nhìn thấy anh như vậy trong lòng không khỏi ngọt đến lợi hại, anh là vì mình mới như vậy. Tình yêu này cô không biết phải nói thế nào đây. 

Y Nhi vươn tay đến ôm lại anh siết một cái thật chặc. 

_ Đừng lộn xộn, mau ngủ.

Anh là đang tự khắc chế chính mình không làm gì có lỗi với cô, vậy mà cô gái không lương tâm này lại đem hành động kia âu yếm anh như vậy, dục vọng mới đè xuống liền trổi dậy. 

_ Anh.... Anh thật yêu em? 

Y Nhi cảm nhận được một biến hóa lớn dưới bụng mình, trong lòng không khỏi kêu gào suy nghĩ. 

_ Em rõ nhất mà. 

Anh hơi nới lõng cái ôm nhìn xuống cô, gương mặt kia thật làm anh muốn một ngụm ăn cô. 

_ Em yêu anh. 

Y Nhi mỉm cười mổ cái hơi hướng người lên hôn lên môi anh một cái, trong miệng không ngừng thỏ thẻ. 

Câu nói này thật sự đánh mất lý trí của anh rồi a