Khi Tác Giả Truyện Bi Gặp Tác Giả Truyện Ngọt

Chương 17: [Bi gặp ngọt] 48 – 51

[48]

1:23 AM

Lợn Guinea: Chuyện tôi thích cậu vốn đã chẳng lý trí nổi, chẳng biết nói thế nào mới rõ.

Fan 1: ?

Fan 2: ???

Fan 3: ????

Fan 4: Quà khuya hả?

Fan 5: Heo Heo đang bày tỏ tình cảm với tui, đám trên kia đừng có hỏi.

Tui Đắng Cực Kỳ: ?

Fan 6: Heo Heo sao thế, sao bỗng dưng bi tình vậy?

Fan 7: Hay là “Lời yêu” sắp kết thúc nên không nỡ? Không sao đâu Heo Heo, anh viết cái extra một triệu chữ là được!!!

Fan 8: Heo Heo thất tình à?

Fan 9: Nói lung tung gì thế! Heo Heo đẹp trai như vậy sao lại yêu rồi chứ!!

Đường Nghiễn Chi nằm trên giường đọc bình luận, có thoáng thấy nick quen nhưng đã trượt tay xuống, lúc định thần rồi mới vội vàng kéo lên, click vào tường nhà người kia mới xác định đây đúng là Hứa Trì.

Hứa Trì….Muộn thế này rồi sao chưa ngủ? Không đúng….Phải là sao cậu ấy lại xuất hiện dưới status của mình!!

Anh bấm vào danh sách follow của Hứa Trì, cái tên Lợn Guinea treo sáng trưng ngay đầu tiên.

Đường Nghiễn Chi: …

“A!”

Tiếng thét thất thanh vang lên giữa căn phòng yên tĩnh. Thằng bạn mặt trẻ nít đang miệt mài leo rank, nghe vậy liền bấm trượt vào skill Tốc biến.

“Trời ơi! Tốc biến của tao! Đường Nghiễn Chi, mày làm gì đấy hả!!!”

“Không có gì….” Đường Nghiễn Chi xoa mũi, “Rớt điện thoại vào mặt”

“Mày không biết cố mà chịu à!!! Mặt mày có quan trọng bằng skill Tốc biến của tao không!!!”

Đường Nghiễn Chi: “?”

“Mày nói lại xem?”

“A ha ha ha anh Đường ơi, anh hãy xoa xem chiếc mũi quý hóa của anh có bị thương không, nó mà vỡ thì các fan của anh chắc khóc ngất đi mất, tốt nhất là anh nên đi viện chụp chiếu gì đi nha…”

Đường Nghiễn Chi: “…”

“Sao mày chơi game mà không đeo tai nghe?”

“Tao đeo cả tối rồi, vừa bỏ ra nghỉ tí…” Thằng bạn vừa nói chuyện với Đường Nghiễn Chi, vừa gõ lạch cạch trên phím, “Thế rốt cục sao mày lại rớt điện thoại vào mặt?”

“Còn sao gì nữa? Trượt tay thôi.”

“Thế hả?” Thằng bạn quay ngoắt lại nhìn Đường Nghiễn Chi một cái, ánh sáng xanh từ màn hình máy tính hắt lên, Đường Nghiễn Chi thoáng thấy lạnh lẽo.

“Thế ngủ đi…” Thằng bạn cười quái dị, “Đừng quấy rầy tao leo rank.”

Đường Nghiễn Chi: “…”

[49]

Lợn Guinea: Sao ông lại ở đây?!

Đường Nghiễn Chi ngừng lại trước lúc chuẩn bị bấm gửi tin nhắn. Anh quyết định đổi sang clone, tìm nick chính của mình, rồi vào cái status mới nhất kia kiếm Hứa Trì.

Tui Ngọt Lắm Nha: Sao cậu lại ở đây?!

Tui Đắng Cực Kỳ trả lời Tui Ngọt Lắm Nha: Đường Đường? Sao thím còn chưa ngủ?

Đường Nghiễn Chi: Tôi chưa ngủ chẳng phải là do bị ông từ chối sao?!

Tui Ngọt Lắm Nha trả lời Tui Đắng Cực Kỳ: Không ngủ được…

Đường Đường: @Cộc Cộc sao vẫn chưa ngủ?

Hứa Trì:…

Hứa Trì: Không ngủ được.

Đình Đình: Chào mấy thím.

Đình Đình: [ảnh]

Hứa Trì: Gì đấy?

Đình Đình: Thuốc mọc tóc Yanagiya, thấy trên weibo bảo là trị hói đầu tốt lắm, nhưng sao tui thấy nó giống nước súc miệng thế nhỉ?

Đình Đình: @Đường Đường thím có biết lọ này dùng như thế nào không?

Đường Đường: Trước lúc gội uống một ngụm là được.

Đình Đình: ?

Hứa Trì: @Đình Đình Mỗi ngày thím đi ngủ sớm hơn một chút thì sẽ không bị hói.

Đường Đường: @Cộc Cộc

Hứa Trì: Gì đấy? Tôi đang gõ chữ.

Đường Đường: Muộn thế này rồi mà còn gõ chữ?! Cậu cố gắng như vậy làm gì! Tui đau lòng đó!

Hứa Trì: Bỗng nhiên có linh cảm…Thím đừng làm phiền.

Đường Đường: Viết thế này một tháng cậu được bao nhiêu?

Hứa Trì: Khoảng….100?

Đường Đường: Thế này nhé, tui cho cậu 10 tệ, cậu nói chuyện với tôi được không?

Hứa Trì: ?

Đình Đình: Thiên tài mặc cả.

Hứa Trì: Thiên tài toán học.

Đình Đình: Thiên tài số học.

Hứa Trì: Thiên tài logic.

Đình Đình: Thiên tài thương mại.

Đường Đường: @Cộc Cộc sao cậu lại follow Lợn Guinea?

Hứa Trì: Ờ…Tôi đang đọc truyện của người đó.

Đường Đường: ?????

Đường Đường: Truyện…gì?

Hứa Trì: Bộ on-going mới nhất ấy, “Lời yêu”.

Đường Đường: Cậu đọc từ bao giờ thế????!!!! Tác giả truyện bi như cậu chạy đi đọc truyện ngọt làm gì!!!

Hứa Trì: Ai bảo là tác giả truyện bi không được đọc truyện ngọt?

Đường Đường: Ờ…thế…đọc xong cậu ấy thế nào?

Hứa Trì: Nam cưa cố lên!!! [siết tay] [siết tay] [siết tay]

Hứa Trì: Nhưng mà ông ấy viết chậm quá…Sao một ngày chỉ có một chương chứ…? Nghe nói là đã tích được hết cả bộ rồi mà, sao không đăng hết một lượt nhỉ?

“AAAA!”

“Đường Nghiễn Chi!!! Mày lại làm sao đấy!!! Tao trượt tay bấm combo rồi!!!”

“Điện thoại…đập vào mắt….”

“Tao van mày đấy, tha cho tao đi. Có thế thôi mà cũng không yên được…” Thằng bạn mặt con nít quay sang nhìn Đường Nghiễn Chi, hừ lạnh, “Mày mà còn thế nữa, tao đi nói với bạn Hứa rằng mày có ý đồ đen tối với người ta.”

“Hả?” Đường Nghiễn Chi ngạc nhiên, anh thò đầu ra hỏi, “Bạn Hứa nào?”

“Hì hì…” Thằng bạn khoe hàm răng trắng loáng, “Ở khoa Quản Lý làm gì có ai tên Hứa Trì nữa?”

Đường Nghiễn Chi thấy lạ, “Sao mày biết?”

“Hôm ấy, sau khi buổi giao lưu kết thúc, tao thấy…”

“Thấy gì?”

“Mày dồn người ta vào tường…định quấy rối người ta. Vốn tao đã thấy mày khác khác rồi…bao nhiêu gái vây xung quanh mà chẳng thèm để ý đến ai.”

“Ừ…” Đường Nghiễn Chi gật đầu phụ họa, “Bình thường nhìn đần đần mà cũng thông minh nhỉ.”

“Mày ăn nói kiểu gì đấy? Trước lúc khen còn chửi một câu hả?”

“Mày…” Đường Nghiễn Chi chỉ vào màn hình, “Nhìn bụi cỏ kìa.”

“Cái đệch cái đệch cái đệch!! Mẹ nó chứ…Tại mày đấy!!!”

“Ngủ ngon. Chúc mày leo rank vui vẻ.”

[50]

Hôm sau, Hứa Trì bị tiếng chuông điện thoại đánh thức.

Cậu mơ mơ màng màng mò lấy điện thoại, mở mắt ra thì thấy cuộc gọi wechat của Đường Nghiễn Chi.

“A lô…”

“ Ông vẫn đang ngủ hả?”

“Ừ…” Hứa Trì chôn mặt vào gối, “Sao thế?”

“Sao ấy hả? Có phải hôm nay ông định về không?”

“Đúng rồi…”

“Vậy có phải ông đặt vé 10 giờ không?”

“Đúng rồi…”

“Nhưng hiện đã 12 giờ rồi…”

“Hả…” Hứa Trì trở mình, rồi nhảy bắn lên, “12 giờ???”

“Ừ…” Tiếng cười của Đường Nghiễn Chi truyền đến tai Hứa Trì, “12 giờ rồi đó.”

Hứa Trì ngồi ngẩn ra trên giường, thằng bạn phía đối diện vẫn vùi đầu trong chăn, cậu xoa xoa tóc, “Sao đã 12 giờ rồi? Tôi có nghe được tiếng báo thức đâu…”

Giọng điệu ngây ngô êm êm ấy làm tai Đường Nghiễn Chi ngứa ngáy, anh khụ một tiếng, nói, “ Ông thu xếp đồ rồi xuống tầng đi, tôi đợi ở dưới đó.”

“Ông đợi tôi làm gì.”

“Đưa ông về.”

“Tôi…không có vé mà về…”

Rốt cục Đường Nghiễn Chi cũng không nhịn được nữa, anh bật cười, “Tôi lái xe đến mà, để tôi đưa ông về.”

[51]

Cho đến khi lên xe rồi, Hứa Trì vẫn chưa tỉnh ngủ.

Cậu ngây ngây ngồi ở ghế phụ, tiếng nhắc cài dây an toàn cứ vang lên. Đường Nghiễn Chi quay sang thấy cái vẻ như sắp thiếp đi đến nơi của Hứa Trì, liền nghiêng người qua thắt dây cho cậu.

Hứa Trì ngẩng đầu lên thì thấy một bóng người dịch lại gần, đợi đến khi định thần được thì Đường Nghiễn Chi đã vươn tay xoa xoa đầu cậu, “Nhóc này…” Đường Nghiễn Chi nuốt cái câu “Tối qua viết truyện khuya quá à?” vào trong, đổi thành, “Tối qua ngủ muộn lắm à?”

“Ừ.” Hứa Trì không ghét cái tay kia, cậu híp mắt ngáp một cái, nhẹ giọng đáp, “Gần 4 giờ mới ngủ.”

Cảm xúc dưới tay mềm mềm êm êm, điều đầu tiên Đường Nghiễn Chi nghĩ đến là: đáng yêu quá.

Điều thứ hai là, muốn giấu cậu ấy đi.

Ngáo:

Dù bị từ chối nhưng cuối cùng vẫn đưa được người ta về.