[8]
Hôm ấy, bộ truyện mới nhất đang được viết của Lợn Guinea – “Lời yêu” – được đăng vào đúng 10:10 PM như mọi ngày.
Chúng fan đêm đêm đều hẹn chuẩn lúc ấy vào bình luận, đều đặn hơn cả mùa dâu của các chị em gái.
Như thể giật được tem của chương mới là có thể lại gần tác giả hơn vậy.
Đường Nghiễn Chi có chứng rối loạn ám ảnh cưỡng chế nhẹ. Anh mở “Lời yêu” ra, cảm thấy vô cùng hài lòng khi đám giờ đăng tăm tắp một hàng y hệt.
Bộ truyện này cũng giống những bộ truyện mà Đường Nghiễn Chi từng viết, cũng theo con đường ngọt ngào. Đã trữ hàng được cả bộ, nên Đường Nghiễn Chi không phải chịu áp lực bị giục ra chương. Anh kéo xuống đáy của website X, lọc văn theo giờ đăng chương thì thấy một bộ cũng đăng rất sát với mình.
“Vuột mất em.” – Giờ đăng: 10:10:10 PM – Tác giả: Mèo Cộc Đuôi.
Ma xui quỷ khiến thế nào mà Đường Nghiễn Chi lại click vào đó.
[9]
Nhà giết lợn chưa chắc ngày nào cũng ăn thịt lợn. Tương tự như vậy, Lợn Guinea viết truyện ngọt không có nghĩa là anh không đọc truyện bi.
[10]
“Vuột mất em”. Nhìn tên đã biết truyện không ngọt ngào cho nổi.
Tag thể loại chỉ có hai, cận hiện đại và thế thân, HE hay BE cũng chẳng ghi rõ.
Truyện on-going, đã viết được 80,000,000 chữ, ấy thế mà chỉ có lèo tèo 32 người bookmark.
Lăn chuột xuống, Đường Nghiễn Chi thấy được một loạt 10:10:10 PM.
Thuận theo ý muốn của bản thân, anh mở chương 1 ra.
“Lần đầu gặp gỡ”.
[11]
Đình Đình: Hu hu hu hu hu hu hu
Hứa Trì:
?Đình Đình: Thẩm Hành khổ quá, thằng Chu Óc Lợn kia đi chết đi có được không?!!
Thẩm Hành là nhân vật thụ trong “Vuột mất em”, còn Chu Óc Lợn…không phải, Chu Tấn mới đúng, là công.
Hứa Trì:
?Đình Đình: Hu hu hu, đổi công được không, em thương cục cưng Thẩm Hành nhà em quá.
Hứa Trì: Em đi mà viết nhé?
Đình Đình: Cái thằng khốn nạn Chu Tấn kia, a a a a a, sao nó dám đối xử với Thẩm Hành như vậy chứ!!
Hứa Trì: Vốn bộ này đã là truyện máu chóa rồi, hơn nữa Thẩm Hành còn là thế thân cho bạch nguyệt quang trong lòng Chu Tấn. Chẳng nhẽ em chưa chuẩn bị tâm lý từ trước khi đọc à?
Đình Đình: Có, nhưng em không ngờ chuẩn bị thế mà vẫn chưa đủ.
Hứa Trì: …
Đình Đình: Đổi công được không anh?
Hứa Trì: Ngủ rồi.
Hứa Trì: Người này không online.
Hứa Trì tắt khung chat, mở truyện của mình ra thì thấy có mấy bình luận mới.
Đường Đường: Cái thể loại khốn nạn gì đây???
Đường Đường: Hu hu hu hu, Thẩm Hành khổ quá.
Đường Đường: Quào, đoạn miêu tả nội tâm này tác giả viết mượt ghê!
Đường Đường: Đổi công được không?
Đường Đường tặng tác giả 1000 kim cương.
Đường Đường: Đại đại cố lên! Tui sẽ giục chương đó!
Hứa Trì: …
Hứa Trì chụp mấy bình luận ấy lại, gửi cho Đình Đình, hỏi:
Có phải clone của em không?
Đình Đình: ???
Đình Đình: Không phải em! Em làm gì có nhiều tiền thế?!
Đình Đình: Ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha ha Cộc Cộc, anh xem đi kìa! Đâu phải mình em thấy cái thằng Chu Óc Lợn kia khốn nạn!!
Đình Đình: Úi chà, bạn độc giả mới này giàu thật đấy, cứ thế mà tặng hẳn 100 tệ.
Hứa Trì: …
Hình như có gì đó không đúng.
Cậu trả lời bình luận của Đường Đường: Cám ơn bạn nữ đã thích truyện:) Nhưng không cần tiêu tiền mua quà cho tôi đâu!
[12]
Hiếm hoi lắm Đường Nghiễn Chi mới gặp được một tác giả viết truyện máu chóa hấp dẫn như thế. Anh còn chưa thoát được cảm xúc sau khi đọc mà đã thấy người ta trả lời mình. Đọc câu reply ấy xong, anh mỉm cười tắt tab truyện.
Đường Nghiễn Chi nghĩ bụng, tôi đâu phải bạn nữ.
Hơn nữa, tiền tôi không thiếu.
Đường Nghiễn Chi vào nick weibo chính, đăng status:
Lợn Guinea: Hôm nay đọc một bộ siêu bi thảm, may mà sự đáng yêu của tác giả đã hàn gắn linh hồn tui…
Fan 1: Số 1!
Fan 2: Số 2!
Fan 2: Heo Heo đăng weibo rồi!
Fan 4: Heo Heo đọc bộ nào thế!! Tui cũng muốn đọc!!
Fan 5: Siêu…bi thảm…Dạo này cảm xúc của Heo Heo không được vui à? Đọc truyện bi kịch để tự dằn vặt chăng?
Fan 6: Già rồi, không đọc được mấy bộ buồn…
Cùng lúc ấy, Mèo Cộc Đuôi post status mới.
Tui Đắng Cực Kỳ: Lại chẳng biết viết gì….
Ngáo:
Nhìn cả chương như cái bảng màu.