Khoảnh khắc

#1: Falling in love with you in a second

Con người đúng là phức tạp nhất trên Trái Đất này. Tôi tự thấy bản thân mình cũng phức tạp nốt, đến nỗi có lúc tôi chẳng thể hiểu nổi mình nghĩ cái gì, và mình là ai.

Ngày trước, à không, cách đây hai năm, tôi thích người ta. Bố dạy. làm cái gì cũng phải suy nghĩ trước sau rồi hãy làm. Tôi nghĩ kĩ ơi là kĩ, lâu ơi là lâu, vẫn chắc nịch là mình thích cậu ấy.

Ở cái tuổi ăn chưa no, lo chưa tới này, thích một người chẳng phải việc gì khó, chỉ cần cậu ta hơi đẹp trai, hơi ga lăng, hơi học giỏi, hơi chấm chấm chấm thì đã nhớ nhung rồi.

Tôi vận dụng đủ các loại kĩ năng kĩ xảo của bản thân ra để cố cua cho bằng được cậu ta, thực ra đấy chỉ là trong suy nghĩ, còn về thực tế, tán được bảy bảy bốn mươi chín phần trăm dự tính thì chán và đâm ra dửng dưng. Càng nghĩ càng nực cười!

Giờ nghĩ lại thấy mình quá là thông minh khi không hé răng nói với cậu, không thì mặt mũi chả biết vất đi đâu nữa! >.< (Tớ nhắc đến cậu bạn nè ở cuối #9 của bộ này nhaaaa)

Black An.Jell

Always love you!