“Được rồi, đứng lên đi”. Diệp Thiên gật đầu bình tĩnh nói. “Vâng”. Kim Sơn từ từ đứng lên rồi không do dự ăn luôn trái yomi yomi, mặc dù mùi vị vẫn kinh khủng như thế nhưng vẻ mặt của hắn không có gì là khó chịu mà là luôn mang theo sự hưng phấn. Hắn ăn xong không lâu thì đám người Vân Phong cũng ra đến, ngoài đó còn có Bạch Linh, Trúc Ly, Liễu Mộc thậm chí cả Lôi Linh hổ cũng theo ra đến. Con hổ này ngày hôm qua cũng theo cách của hắn bắt đầu tinh lọc sát khí, đương nhiên là không thể hoàn thành ngay trong một đêm như đám Vân Phong được, dù sao hai bên là hai đẳng cấp khác nhau hoàn toàn. Trúc Ly cùng Liễu Mộc cũng thế, vẫn chưa thể hoàn toàn tinh lọc được sát khí nhưng theo vẻ mặt vui mừng hưng phấn của họ thì hẳn là cách tinh lọc sát khí này giúp họ rất nhiều trong tu luyện. Bọn hắn định tiếp tục tinh lọc sát khí nhưng nghe nói Diệp Thiên muốn tiếp tục dạy bọn Vân Phong thứ mới nên theo ra muốn nhìn xem là thứ gì, nếu có thể thích hợp bọn hắn thì bọn hắn cũng không ngại hạ thấp mình một chút để học. Bọn hắn cũng buồn bực, cái tên tiểu tử Diệp Thiên này rõ ràng trẻ tuổi như vậy làm sao có thể tinh thông mọi thứ khiến trưởng bối bọn hắn chẳng còn gì để dạy dỗ vãn bối lên mặt một chút. “Các ngươi mang lên những thứ này chúng ta sẽ bắt đầu rèn luyện”. Diệp Thiên thấy bọn hắn ra đến thì không dài dòng nữa mà trực tiếp lấy ra mấy bộ áo giáp màu đen thả trên đất nói. Bọn Vân Phong cũng không hỏi tại sao mà tin tưởng hắn đi đến cầm lên áo giáp muốn mặc. “Hự… hơi bị nặng à nha”. Trương Hổ vừa cầm áo giáp lên liền giật mình với sức nặng của nó. "Chí ít có 1000 kg". Dương Phượng Vũ cũng là mày liễu không nhường mày râu không chút phàn nàn mặc lên áo giáp. Thân thể lực lượng của bọn hắn mấy ngàn gần vạn, nhất là Trương Hổ bình thường thích rèn luyện thân thể nên đã vượt qua 1 vạn lục lượng, nên 1000 kg cũng chỉ xem như khá nặng mà thôi vẫn còn chống đỡ được. "Ừm… các ngươi thử truyền huyền lực vào đi, một chút thôi là được rồi". Diệp Thiên nhìn bọn hắn thoải mái mà cười một cái nói. "Ầm Ầm Ầm… rắc rắc…". "Khục khục… sao lại nặng đến thế?". 3 người theo lời Diệp Thiên truyền vào áo giáp một ít huyền lực. Lập tức áo giáp trên người từ trầm nặng một chút thành một tòa đại sơn đè lên người, cả 3 không kịp đề phòng lập tức ngã người ra trước, cả đập lên mặt đất oanh ra 3 cái hố to. Cảm giác đè nặng lên thân thể khiến 3 người chiệu không nổi liên tục ho khan. Bạch Linh cùng những người bên ngoài nhìn lấy liền trợn mắt kinh ngạc. "Dừng truyền huyền lực lại là được". Diệp Thiên lên tiếng. 3 người theo hắn nói mà làm, lập tức cảm giác đè nặng không còn khổng lồ như trước mà trở lại 1000 kg như ban đầu. "Mỗi chiếc áo giáp ở đây đều nặng 1000 kg, bên trên ta có khắc trận pháp nên khi truyền huyền lực vào trọng lượng của nó lập tức tăng cao gấp nhiều lần, tối đa có thể tăng lên đến 100 vạn, các ngươi bắt đầu từ bây giờ lúc bình thường đều phải đeo nó trên người tăng lên trọng lượng đến mức giới hạn của bản thân để rèn luyện thân thể". Diệp Thiên từ từ nói. "Không phải chứ 100 vạn? Đừng nói bọn họ, cho dù có là Đan Linh cảnh cũng chả thể chịu đựng nổi". Bạch Linh lên tiếng. Lời này ra mọi người đều gật đầu, cả Lôi Linh hổ cũng gật gật đầu hổ. "Ta nói chỉ là tăng đến mức giới hạn của bản thân bọn họ mà thôi không phải lập tức là 100 vạn" Diệp Thiên trả lời. "Hơn nữa ai nói với ngươi là cả Đan Linh cảnh cũng chịu không nổi?".